Vừa nghĩ tới Abe Kingzu, sắc mặt Lộ Hạo cũng không dễ nhìn lắm.
"Còn có tin tức khác không?"
Viên Chân hoàn toàn không quan tâm đến Ashikaga Yoshiaki, thậm chí cũng không có chút thiện cảm nào với Mạc phủ, nếu không phải Mạc phủ, tin tưởng bây giờ Luật tông vẫn sẽ rất lớn mạnh.
"Không có, ta đã nghe ngóng một vòng, cũng không thăm dò được cái gì, căn bản không có tin tức liên quan tới việc nam nữ trẻ tuổi được đưa vào thành, chỉ có tin tức nhà Oda muốn chiêu mộ một số y quan."
"Nhưng ta còn có một tin tức!"
Lúc này, Lộ Hạo hạ giọng muốn tới gần Triệu Khách một chút, bị Triệu Khách tránh né, chỉ vào khóe miệng của hắn ta.
Lộ Hạo đưa tay sờ một vòng, mới phát hiện khóe miệng mình còn dính một sợi lông tóc ngắn màu đen.
Sợi lông tóc đen ngắn bóng loáng, cũng không giống lông tóc trên đầu.
Lộ Hạo thấy thế lập tức tỏ ra hơi lúng túng, vội vàng ném sợi lông tóc này đi, nhổ ngụm nước miếng, tiếp tục nói: "Nghe nói, gần đây có một nơi thần bí, nhưng ta cũng không biết cụ thể là nơi nào, tin đồn vô cùng tà dị, dường như chỉ có người có thân phận địa vị mới có thể đi vào."
"Lại là nơi này!"
Triệu Khách nhíu mày, tiểu nhị quán rượu cũng nhắc tới chỗ như vậy nhưng rất thần bí, không ai biết ở đâu.
"Ngươi vừa nói, nhà Oda chiêu mộ y quan?"
"Đúng! Ngươi muốn làm gì?"Lộ Hạo gật đầu, những tin tức này đều là hắn ta tốn hết chín trâu hai hổ, nghe được tin tức từ trong miệng một vị quản gia nhà Oda.
Triệu Khách nhíu mày không nói chuyện, nhưng ánh mắt quỷ dị khiến trong lòng Lộ Hạo run rẩy một trận, nói thầm: "Con hàng này không dự định gây tai họa cho người nào chứ."
“Inoue-kun, ngài sắp xếp đi!”
Từ khoảnh khắc lão nam nhân gần bốn mươi tuổi trở thành quản gia nhà Oda, đã định sẵn không thiếu nữ nhân, nhưng người trước mắt lại khiến Inoue Hiro hơi si mê.
Vì vậy, hôm nay lại được hẹn đến khách sạn, trong lòng Inoue Hiro bùng lên ngọn lửa nóng.
Chỉ không ngờ, ngoại trừ tiểu mỹ nhân nũng nịu này còn có một hòa thượng trung niên đi theo nữa, điều này khiến trong lòng Inoue Hiro hơi mất hứng.
Nhưng không ngờ hôm nay trông tiểu mỹ nhân còn đẹp hơn hôm qua, lông mày dài nhỏ, làn da trắng nuột muốn chảy ra nước, đặc biệt là hàng lông mi dài nhỏ, chỉ nháy mắt một cái suýt thì câu mất trái tim Inoue Hiro.
Thấy ánh mắt Inoue Hiro nhìn chằm chằm vào Lộ Hạo, dù sắc mặt hơi khó coi nhưng vẫn không mở miệng từ chối vung tay áo rời đi.
Triệu Khách biết sáng sớm hôm nay mình tốn sức trang điểm cho Lộ Hạo, đã tạo ra hiệu quả khá tốt.
Kiểu trang điểm thô tục ở thời đại này sao có thể định nổi hiệu quả của đống đồ trang điểm cao cấp như Dior, Lancome đủ loại trên tay Triệu Khách, có lẽ lúc trước luôn bị nhân cách phụ khống chế, bị ép trang điểm, dần dà kỹ thuật trang điểm của Triệu Khách, dù không thể nói là chuyên nghiệp cũng được gọi là khéo léo.
Thật ra Triệu Khách cũng muốn trực tiếp dùng Quỷ hoặc, chỉ có điều cái tên Inoue Hiro này vừa lùn vừa béo, mặt còn rỗ, nhưng tinh thần lại rất tập trung.
Cho dù chỉ là một chức sự nhà Oda, nhưng người này cũng có quyền lực không nhỏ ở nhà Oda.
Cộng thêm Lôi Mẫu chưa tỉnh lại, mạng lưới quan hệ phức tạp rắc rối trong nhà Oda khiến bây giờ Triệu Khách không muốn lãng phí quá nhiều sức lực vào tên này.
Vì vậy Triệu Khách áp dụng cách đơn giản nhất, nguyên thủy nhất, là sắc đẹp thêm tiền tài.
Tuy đơn giản, nhưng đây chắc chắn là cách nhanh nhất trực tiếp nhất.
“Ầy… Nhưng ta không quản chuyện này.”
Inoue Hiro cau mày hơi híp mắt lại, không trực tiếp từ chối, cũng không trực tiếp đồng ý, vẻ mặt khó xử, tất nhiên Triệu Khách cũng ngầm hiểu.
“Đúng vậy, nhưng chỉ cần ngài muốn là được, có ai không biết Inoue đại nhân thần thông quảng đại, giao thiệp rộng rãi, nơi này có chút tâm ý, mong đại nhân nhận lấy.”
Triệu Khách đưa một cái hộp tới: “Đây là đặc sản quê nhà chúng ta, một chút lòng thành, đại nhân đừng khách sáo.”
Chỉ thấy Triệu Khách nói xong giả vờ như không để ý, mở cái hộp ra một khe hở để Inoue Hiro nhìn thoáng qua, chỉ thấy bên trong đầy một hộp kim phán.
Mỗi một cái đều lớn khoảng bàn tay, vô cùng chất lượng.
Thế nhưng, nếu ngươi cho rằng những thứ này có thể chặn miệng Inoue Hiro, vậy sai rồi.
Tuy tiền là thứ tốt, nhưng Inoue Hiro không thiếu cái này, vì vậy chỉ nhìn thoáng qua, ngón tay không động đậy một cái.
Triệu Khách thấy thế không nhịn được nhíu mày, đôi mắt nhìn sang Lộ Hạo, ý là thêm chút sức nữa!
Lộ Hạo nghẹn một hơi, lúc này rất muốn nói một cau.
Trong lòng như bị chặn một cái bánh bao lớn, sắp không thở nổi.
Hôm qua bị đôi mắt của Triệu Khách nhìn chằm chằm, hắn ta còn nghĩ con hàng này lại định gây tai họa cho người nào, không ngờ vừa xoay người đã muốn lừa mình rồi.
Còn đặc biệt trang điểm cho hắn ta, khỏi phải nói, hiệu quả thật sự rất tốt, nhưng đây không phải ép người lương thiện làm kỹ nữa sao! Đáng hận nhất là hắn ta còn mẹ nó là nam nhân, nam nhân chân chính.
Ít nhất ở trong Lộ Hạo còn cảm thấy, hắn ta càng ngày càng cách xa dáng vẻ nam nhân chân chính khôi ngô cao lớn ở trong lòng.
Thế nhưng vừa nghĩ đến, lần trước hắn ta trốn ở đầu sau xem kịch hay bị Triệu Khách nhìn chằm chằm, không biết vì sao trong lòng Lộ Hạo lại cảm thấy ớn lạnh.