Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 347 - Chương 347. Thần Tiên Thủy (2)

Chương 347. Thần tiên thủy (2) Chương 347. Thần tiên thủy (2)

Hắn ta khẽ cắn môi, tiếp tục phát huy ưu thế lớn nhân trên thân thể nữ nhân của mình.

Hắn ta áp nửa người trên lên người Inoue Hiro, môi đỏ hé mở, thổi hơi nóng vào bên tai Inoue Hiro, một tay đưa xuống phía dưới, khẽ nói: “Inoue-kun, nếu ngươi chịu giúp đỡ… Ta…”

Không đợi Lộ Hạo nói hết câu, đột nhiên thấy Inoue Hiro run lên một cái, hai tay nắm chặt cái bàn, hít vào một hơi thật sâu, cơ thể cứng đờ.

“Mả mẹ nó!”

Triệu Khách thấy thế, khóe miệng giật một cái, trong lòng thầm kêu không tốt, hắn không ngờ con hàng này lại là tay súng nhanh.

Quả nhiên, chỉ thấy Inoue Hiro từ từ mở mắt ra, đôi mắt chậm rãi từ mông lung trở nên rõ ràng, lúc ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách, lập tức lạnh như băng.

“Thật xin lỗi, ta không có cách nào.”

Inoue Hiro nói xong đứng lên muốn đi, mặc cho Lộ Hạo làm nũng thế nào cũng vô dụng.

“Đợi chút!”

Ngay lúc Inoue Hiro xoay người muốn rời đi, Triệu Khách đột nhiên mở miệng, ánh mắt nhìn thoáng qua, chậm rãi lấy ra một thứ từ trong sách tem, nói với Inoue Hiro: “Đại nhân, chỗ ta còn có một trọng bảo.”

“Trọng bảo!”

Vẻ mặt Inoue Hiro này hơi khinh thường, một dã hòa thượng còn có thể có trọng bảo gì.

Chỉ là, sau khi Triệu Khách chậm rãi nói ra hiệu quả của thứ này, ánh mắt Inoue Hiro đã thay đổi.

Hôm sau trời vừa sáng, Triệu Khách đã sớm chờ ở ngoài cửa phòng, về phần Viên Chân, nhìn tình hình lúc hắn ta trở về vào hôm qua, nhìn từ tinh thần kiên trì cố chấp của vị đại sư này trong hai ngày qua, dường như đã chịu sự đả kích, không hỏi được tin tức gì, lúc đó trên người còn bị nhổ mấy cục đờm, cả người toàn bụi đất.

Không cần hỏi cũng biết chắc đã nếm mùi thất bại, Triệu Khách sắp xếp cho Viên Chân ở trong một khách sạn, đã trả sạch tiền ở trọ, đủ để Viên Chân ăn, uống và vui chơi giải trí thoải mái hơn một tháng.

“Cạch…”

Lúc này cửa phòng từ từ mở ra, Triệu Khách nhìn vào bên trong, chỉ thấy Lộ Hạo để trần nửa người trên nằm trên giường, dáng vẻ hít thở không thông chắc bị giày vò quá sức.

Inoue Hiro lại khác, dáng vẻ khuôn mặt hồng hào, cả người đầy tinh thần.

Đợi sau khi thấy Triệu Khách, ánh mắt Inoue Hiro tưởng như một người hoàn toàn khác với hôm qua, hắn ta nhiệt tình kéo tay Triệu Khách, chỉ có thể dùng từ hận gặp nhau quá muộn để hình dung.

“Thần y! Thuốc ngài cho ta thật sự là thần dược!”

Hôm qua Triệu Khách cống hiến trọng bảo, lúc đầu Inoue Hiro còn chưa tin nhưng tối hôm qua thí nghiệm một chút, chỉ một giọt đã có hiệu quả khiến Inoue Hiro cảm giác tỏa sáng.

Triệu Khách chắc chắn không nghi ngờ tác dụng thuốc này.

Lúc trước ở Hồng Yên quán, vị Vương tỷ nào đó ở trong nhà tắm đã cho hắn một bình nhỏ.

Đồng thời dặn dò hắn, lúc dùng bản thân uống một giọt, cho nam nhân uống hai giọt, đảm bảo có thể kéo dài mấy tiếng.

Nhưng Triệu Khách nghĩ đây chắc là nhằm vào người đưa thư, Inoue Hiro không có thân thể cường tráng như người đưa thư, vì vậy chỉ cho Inoue Hiro một giọt.

Không ngờ hiệu quả lại tốt như vậy, đâu chỉ là một tiếng, đơn giản đúng là một đêm.

Đến cái độ tuổi của Inoue Hiro, có thể lấy lại thanh xuân thứ hai như thế, thật sự quan trọng hơn cả vàng.

Lúc này lôi kéo Triệu Khách trực tiếp đến nhà Oda, nói chuyện này là chuyện của hắn ta.

Vàng gì đó chỉ là giả dối, chỉ cần sau này Triệu Khách có thể phối thuốc giúp hắn ta nhiều hơn là đủ rồi.

Inoue Hiro vừa nói lời này vừa lôi kéo Triệu Khách đi ra ngoài.

“Cửa… Cửa còn chưa đóng!”

Triệu Khách quay đầu nhìn cửa phòng nhắc nhở, nhưng Inoue Hiro vội vàng muốn quay về, lo lắng sẽ đi muộn, bị người khác cướp mất vị trí y quan, dù sao hắn ta cũng không phụ trách chuyện này, muốn thành công phải tranh cướp thời gian.

Vì vậy cũng không quay đầu lại nói: “Không sao, đợt chút nữa nàng sẽ đứng dậy đóng cửa.”

Nói xong lời này, hai người đã đi xuống cầu thang.

Về phần Lộ Hạo, lúc này thân thể lộn một vòng, ngay cả mắt cũng không mở ra được, hắn ta bị giày vò đến mức không còn sức lực, kẹp chăn mền ở trên đùi, chẳng mấy chốc đã ngủ chết.

Lúc này, tiểu nhị trong tiệm đi tới thấy cửa không khóa, không nhịn được rón rén nhìn vào trong phòng, đợi sau khi thấy Lộ Hạo nằm ở trên giường không nhịn được nốt một ngụm nước bọt, nhìn quanh dứt khoát nhẹ nhàng đi vào, đá mũi chân một cái đóng cửa phòng lại.

Đêm hôm khuya khoắt có người gõ cửa phòng ngươi, ngươi nhìn qua mắt mèo thấy có một con mắt nhìn chằm chằm vào ngươi, ngươi sẽ có cảm giác gì.

Hiện tại cảm giác của Triệu Khách như trong lòng bị nhói một cái đột nhiên siết chặt, vô thức ném phi đao trên tay ra ngoài.

Lưỡi đao xuyên qua, cánh cửa chỉ có một tầng giấy mỏng đã nghe "phốc" một tiếng nặng nề, một bóng đen phát ra tiếng bước chân rầm rầm rầm.

"Đừng chạy!"

Đầu tiên Triệu Khách hơi ngạc nhiên, sau khi lấy lại tinh thần không có thời gian mở cửa, trực tiếp phá tan cửa, nhìn bóng đen trước mắt, không chút nương tay đánh Nhiếp nguyên thủ vào trên người bóng đen.

Cảm giác trên tay lành lạnh, chỉ là xúc cảm như đánh vào một khối bọt biển, mềm mại không chịu lực, ngay cả luồng ám kình hắn đánh vào cũng như đá chìm đáy biển.

"Không phải người!"

Bình Luận (0)
Comment