Chỉ thấy trong chớp mắt tiểu binh xoay người, trong lòng Triệu Khách và Lộ Hạo lập tức căng thẳng, không nhịn được hút vào một ngụm khí lạnh, tiểu binh trước mắt này lại là một bộ xác chết!
“Rắc rắc rắc…”
Tiểu binh trước mắt há hốc mồm như còn chưa nhận ra mình là người chết, nhưng cơ bắp cứng ngắc khiến hắn ta nói không ra lời, chỉ nhìn lá cờ trên tay Triệu Khách, xòe tay vồ xuống.
“Cút đi!”
Thấy thế, sắc mặt Triệu Khách thay đổi, đá một cái vào xác chết, đạp ngã trên mặt đất.
Sau khi thấy đối phương ngã xuống đất, vẻ mặt mờ mịt muốn bò dậy, Triệu Khách và Lộ Hạo không nhịn được hít một hơi khí lạnh.
“Hít…”
Cảm giác khí lạnh trào ra từ đầu khớp xương, lạnh đến mức khiến hai người thấy tê cả da đầu.
Lúc trước, người trước mặt còn sống sờ sờ, bọn họ đi theo sau cả quãng đường, cũng không phát hiện đây là một người chết!
Đám người Triệu Khách không sợ người chết, thậm chí một xác chết chỉ là một miếng thịt trên người với Triệu Khách, khác ở chỗ có tác dụng hay vô dụng.
Điều khiến bọn họ thật sự cảm thấy sợ hãi là người này im hơi lặng tiếng, thậm chí là ngơ ngác đi lên trước, sao có thể chết như vậy chứ??
Hơn nữa, điều khiến người ta cảm thấy kỳ quái là, người đã chết sao còn đi lại được? Dường như hoàn toàn không nhận ra mình đã biến thành người chết?
Nghĩ đến đây, Triệu Khách và Lộ Hạo nhìn nhau, nhanh chóng đáng giá đối phương một vòng, sau khi xác định đôi bên đều không có vấn đề, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Lại nhìn lên, dường như đội ngũ trước mặt căn bản không chú ý đến sự khác lạ ở sau lưng, còn đang cất bước cứng đờ đi về phía trước, Triệu Khách nuốt nước bọt.
“Đi, theo sau!”
Trước khi đi, Triệu Khách không quên đánh giá xác chết trên mặt đất một chút.
Khuôn mặt nâu xanh kia đã biến dạng đến mức cứng đờ, trên mặt hiện ra từng khoảng đỏ xanh lốm đốm, đây là hồng cầu lắng đọng lại sau khi chết, thường bắt đầu hiện ra trên bề mặt da sau khi chết khoảng một tiếng.
Nhìn thi ban trên khuôn mặt trước mắt, Triệu Khách thầm đoán ít nhất đã khoảng hai tiếng.
Nói cách khác, một canh giờ trước bọn họ đi theo cũng không có gì khác thường, nhưng sau khi đi vào trong núi sâu, người này đã im hơi lặng tiếng chết rồi??
Triệu Khách càng nghĩ, trong lòng càng cảm thấy run rẩy.
Triệu Khách cũng cảm thấy sự e ngại với việc không biết, vì hắn vẫn là một người sống, vì vậy hắn không muốn mình cũng mơ hồ chết một cách khó hiểu trong tình huống hắn không biết chút nào.
Cùng Lộ Hạo bước nhanh về phía trước, thấy khuôn mặt đám tiểu binh đằng trước cứng đờ, nhưng Triệu Khách lại thở phào một hơi vì những người này vẫn còn sống.
Chỉ có điều ánh mắt đám người này trở nên rất kỳ quái, dường như đã biến thành đầu gỗ, ngơ ngác ngây ngốc đi về phía trước, Triệu Khách đưa tay vỗ mặt bọn họ, lại không hề có cảm giác gì.
“Tà môn! Những người này đều trúng tà??”
Lộ Hạo đưa tay xoa da mặt lạnh băng của mình, cảm giác hơi thô ráp, ngón tay véo một cái còn không có cảm giác đau, không nhịn được giật mình.
Chẳng mấy chốc, Lộ Hạo nhận ra sờ lên mặt nạ da người của mình không có cảm xúc gì.
“Trúng tà!”
Triệu Khách nhìn quanh, quay sang hỏi Lộ Hạo: “Ta nhớ hình như ngươi có một con tem, có hiệu quả bảo vệ linh hồn??”
“Ngươi nói là tấm này?”
Lộ Hạo gật đầu, gọi ra sách tem của mình, mở ra cho Triệu Khách xem, đó là con tem nòng cốt của hắn ta “Vu yêu hồn giáo”.
Con tem này có hiệu quả bảo vệ linh hồn, miễn dịch tổn thương linh hồn giống với “Linh hồ” trên tay Triệu Khách.
Nghĩ đến đây, Triệu Khách gật đầu, có lẽ vì vậy nên hai người mới không trở nên si ngốc ngơ ngác như những người khác.
Nhưng vì sao chỉ có một người im hơi lặng tiếng chết đi?
Triệu Khách nhìn thân thể của mỗi người một chút, đột nhiên ánh mắt chú ý đến mỗi một tiểu binh không nắm đao của mình, mà là nắm chặt lá cờ trên tay.
Mặc dù lá cờ là thể diện của gia tộc, nhưng trên tay tất cả tiểu binh đều cầm một lá cờ, điều này hơi khó giải thích.
“Chẳng lẽ là…”
Nghĩ đến đây, Triệu Khách đưa tay sang bên cạnh, đánh rơi lá cờ trên tay một tên tiểu binh, Hoàng kim đồng trong mắt trái lóe lên, kích hoạt năng lực đặc thù Nhìn rõ.
Sau khi kích hoạt Nhìn rõ, thật sự thấy trong không khí như có một loại vật chất đặc biệt rất khác, đang liên tục không ngừng rút linh hồn của tên tiểu binh này.
Nhìn kỹ, hình như những vật chất đặc thù này là… Côn trùng.
Con côn trùng này nhỏ bé đến mức không thể thấy, theo thời gian trôi qua càng tụ càng nhiều, quay xung quanh tiểu binh kia như một đám vampire tham lam, không ngừng rút linh hồn ra từng chút một.
Quá trình này bé nhỏ đến mức không thể nhìn thấy, cũng không có bất kỳ đau đớn gì, cho đến khi linh hồn tiểu binh bị hút ra từng chút một chỉ còn lại một nắm, đám côn trùng này mới có thể tản ra.
Một chút linh hồn còn lại cũng không đủ để duy trì sinh cơ huyết nhục, chỉ có thể giữ lại một chút xíu ý thức, theo xác của mình hư thối từng chút một, cuối cùng hoàn toàn tan thành mây khói.
Triệu Khách thông báo quá trình này cho Lộ Hạo biết.
Sau khi Lộ Hạo nghe rõ mới chợt hiểu ra, không nhịn được gật đầu nói: “Hóa ra là vậy!”