Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 366 - Chương 366. Thịnh Yến

Chương 366. Thịnh yến Chương 366. Thịnh yến

Nhưng lão nhân lại nhếch miệng lộ ra hàm răng khô héo, Triệu Khách hít sâu một cái, chẹp miệng nói: "Tuy thịt ít nhưng tinh khí thần trên người lại không ít, lấy về gọt sạch thịt, nướng chín xương cốt, chúng ta ăn tủy của hắn!"

Mấy hài tử không nhìn ra, nhưng lão nhân này liếc nhìn một cái đã chuẩn xác thấy được khí tức sinh mệnh dày đặc nồng hậu trên người Triệu Khách.

Trải qua sự tẩm bổ của Thạch nhũ âm tinh, trong cơ thể Triệu Khách có khí tức sinh mệnh nồng hậu dày đặc, ít nhất vượt xa người bình thường mấy lần, chắc chắn là thứ đại bổ với bọn họ.

"Chúng tiểu nhân, nâng lên cho ta!"

Lão nhân vừa mở miệng, mấy hài tử tiến lên, một tay nâng Triệu Khách và Lộ Hạo lên, đừng thấy đều là hài tử ba bốn tuổi nhưng khí lực lớn hơn người trưởng thành nhiều, hai ba người là có thể nâng Triệu Khách lên cao cao.

"Lão đại!"

Lộ Hạo nghiêng mắt, há hốc mồm nhìn về phía Triệu Khách, không phát ra tiếng động, dùng khẩu ngữ nói với Triệu Khách: "Chúng ta còn chưa ra tay?"

"Chờ chút! Bây giờ không phải lúc!"

Triệu Khách lắc đầu với Lộ Hạo, lúc này không tiện ra tay, bọn họ còn chưa tới chỗ kia, cũng không rõ những người đưa thư khác có ở gần đây không.

Huống hồ số lượng hài tử ở nơi này nhiều lắm, trên vách núi đá hai bên có ít nhất mười đứa, chỉ dựa vào hai người bọn họ, một lần không giết được nhiều như vậy.

Ngoại trừ Triệu Khách và Lộ Hạo, còn có tiểu binh mấy gia tộc khác cũng bị chọn lựa ra, trên cơ bản mỗi một nhà đều có mấy tiểu binh bị những hài tử này nâng lên, coi như khẩu phần lương thực của bọn họ.

Vừa đi đã nghe phía dưới, bài thơ ca mà những hài tử đó hát.

"Buổi sáng Nam quốc nhiều sương mù, trời phía Bắc đang lạnh, đường đi nguy hiểm, mây đen nặng nề, sơn quỷ ăn nhật nguyệt, không đèn lân tự chiếu..."

Mấy hài tử giơ Triệu Khách lên, bước đi như bay trên những vách đá kia.

Triệu Khách chỉ cảm thấy bên tai vang lên tiếng gió vù vù, chỉ chớp mắt cây cỏ xung quanh đã thay đổi dáng vẻ, nhanh đến mức khiến Triệu Khách hơi líu lưỡi.

Với tốc độ này, nếu hắn không kích hoạt Nhật dạ cấp hành, e rằng cũng không kịp thấy bóng dáng.

"Gia gia..."

Không thấy rõ ràng xung quanh có tình huống như thế nào, trước hết nghe được từng tiếng gọi ầm ĩ, một số hài tử nhìn như trẻ sơ sinh chui ra từ trong hốc cây, trong miệng một vài hài tử còn gặm một cây xương cốt không biết từ nơi nào.

Đợi đến khi thấy đám người sống Triệu Khách, Triệu Khách cảm giác tròng mắt những hài tử này đều biến thành màu xanh.

"Nhiều như vậy!"

Trong lòng Triệu Khách giật mình, ánh mắt nhìn thoáng qua xung quanh, thấy xung quanh là một khu rừng khô, một chum đựng nước, dưới chum đang đốt lửa, ngay cả nước cũng sôi sùng sục.

"Ăn người này trước!"

Mấy hài tử chỉ vào Lộ Hạo, đã không dằn nổi muốn đi qua cởi quần áo Lộ Hạo.

Nhưng lão đầu tiện tay đẩy những hài tử này ra, trên tay có thêm một cây gậy ba toong nói: "Đừng vội, những thứ này rất tốt, phải chờ lão mẫu trở về cùng ăn!"

Lão đầu nói xong, chỉ một tên tiểu binh tai to mặt lớn ở đằng sau: "Tên này mập, trước rửa sạch, cho lên nồi chưng, chờ lão mẫu trở về, đến lúc đó đã chưng đến mềm, tiện thêm đồ nhắm cho lão mẫu!"

Mấy người Triệu Khách bị ném ở một bên, đương nhiên không quên lấy những lá cờ cắm ở trên tay bọn họ, thậm chí không trói lại.

Dường như trong mắt bọn họ, một đoàn người Triệu Khách hoàn toàn là rau xanh trong vườn, gia cầm nuôi trong chuồng heo, căn bản không chạy mất.

"Ca, có cần ta ra tay xử lý lão nhân kia trước không, còn lại đám tiểu nhân kia, chúng ta có thể giết mấy người thì giết mấy người."

Lộ Hạo dịch lại bên cạnh Triệu Khách, khẽ nói với Triệu Khách.

Nhưng Triệu Khách không tiếp lời mà nhìn chằm chằm vào chiếc chum đựng nước bị lửa thiêu đốt kia, nhìn nước nóng sôi trào bên trong, không biết nghĩ tới điều gì lại nhìn tới nhập tâm.

"Cạch!"

Lấy lồng hấp bện từ cây trúc đặt lên trên chum đựng nước, coi như vị tiểu binh tai to mặt lớn kia đã gặp xui xẻo, bị lột sạch thân thể, rửa trắng tinh.

Đủ loại hương liệu được rót vào các lỗ trên người hắn.

Kỹ thuật thô ráp khiến Triệu Khách hơi không nỡ nhìn thẳng.

"Ca, ca ca ruột, ngài nói một câu đi??" Lộ Hạo đứng bên cạnh hơi nóng nảy, nãy giờ Triệu Khách không nói gì khiến trong lòng hắn ta hơi không chắc.

"Yểm hộ cho ta!"

Triệu Khách nói xong, Lộ Hạo che ở trước mặt, hắn lặng lẽ gọi ra Đồ phu chi hạp.

Chiếc hộp màu bạc bị gọi ra, Triệu Khách không đợi con hàng này mở miệng kêu đói, đã che miệng của nó trước một bước, khẽ nói: "Đừng nói chuyện, trở về cho ngươi ăn ngon."

Tuy câu nói này đã bị Triệu Khách lặp đi lặp lại vô số lần.

Nhưng mỗi lần Đồ phu chi hạp đều sẽ rất vui vẻ nghe lời.

Bời vì chỉ cần Triệu Khách đồng ý với nó, chắc chắn sẽ làm được, ít nhất những miếng thịt bò lần trước đã để nó ăn rất vui vẻ.

Triệu Khách bình tĩnh lấy ra một quả cầu sinh mệnh, để Đồ phu chi hạp làm ra một thân thể như nhện con, vừa bấm ngón tay nhét một viên đá màu đỏ lớn khoảng ngón cái vào trong bụng con nhện này.

Tâm thần khống chế con nhện cẩn thận bò lên cây khô xung quanh.

"Lão mẫu đại nhân về rồi!"

Bình Luận (0)
Comment