Nghe được tiếng hét tức giận của Triệu Khách, hai tên Quỷ Soa không những không giận ngược lại phát ra tiếng cười "ha ha ha" quái dị, mặt đất hiện ra một hàng chữ cho Triệu Khách xem.
"Ngươi khác gì heo chó giấu báu vật, chỉ là quỷ vô danh trong Uổng Tử thành."
Đây là so sánh Triệu Khách với heo chó, chết cũng là dã quỷ vô danh trong Uổng Tử thành, rõ ràng là đang khinh người.
Bọn họ là Quỷ Soa đại diện cho quan viên chính thống, tuy nhiên không so được với Diêm Vương gia, Phán quan nắm quyền sinh sát trong tay.
Nhưng muốn biến người nào thành một cô hồn dã quỷ, thậm chí là biến thành si hồn như khúc gỗ mục trong Uổng Tử thành, cuối cùng đi vào đạo súc sinh, cũng chỉ là đùa nghịch trò trẻ con.
Đôi mắt Triệu Khách đỏ bừng, hắn chưa từng bị người ta sỉ nhục như thế, một luồng lệ khí như muốn lao ra khỏi lồng ngực, điên cuồng giằng co.
Nhưng càng giãy giụa, dây sắt trên người càng quấn chặt.
Đây là Tỏa hồn giáp mà Diêm Vương cho, dù là những lệ quỷ hung hồn oán khí kinh người kia, đã bị khóa cũng không còn cách nào khác.
"Hóa cáo!"
"Nhật dạ tập sát!"
Triệu Khách muốn kích hoạt con tem nhưng lại phát hiện căn bản không kích hoạt được, ngoại trừ năng lực bị động, năng lực chủ động khác đều ở trạng thái không thể kích hoạt.
Phật châu ở ngay trong lồng ngực Triệu Khách, hai tay Triệu Khách không thể động đậy, càng chạm không đến.
Chỉ có thể không ngừng cắn đầu lưỡi bị thương, dựa vào đau khổ kích phát năng lực đặc thù Ý chí sắt thép của con tem “Lão binh”, khiến hắn có thể tập trung ý niệm chống cự sự lôi kéo này.
Thấy Triệu Khách còn đang ngoan cố chống cự, Quỷ Soa áo trắng tiến lên một bước, vung gậy tang trên tay đập vào trán Triệu Khách.
Nếu đập thật có thể đánh ba hồn của người ta ra ngoài, đến lúc đó đừng nói đầu thai, dù muốn làm cô hồn dã quỷ cũng khó khăn.
"Không được, không được."
Vẻ mặt lão thái thay đổi, tiến lên muốn ngăn cản, lại bị Quỷ Soa áo trắng đưa tay ra đẩy, cả người ngã thẳng xuống đất, không thể động đậy.
Chỉ thấy lúc này Quỷ Soa áo trắng tiến lên, thuận tay cướp một xấp tiền giấy trên tay lão thái, nhét vào trong ngực của mình.
"Súc sinh!"
Lão thái đã hiếu kính bọn họ lâu đến thế cũng ra tay nặng tay như vậy, đây đâu phải quỷ gì, đúng là hai tên súc sinh lòng lang dạ sói.
Triệu Khách bị Tỏa hồn giáp trấn áp, mạch máu đã sắp nứt ra, cả người nổi gân xanh như từng con rồng, dữ tợn đáng sợ, vô cùng dọa người, trên người bùng lên lệ khí, dù là hai tên Quỷ Soa cũng không nhịn được thay đổi sắc mặt.
Thấy thế, trên khuôn mặt Quỷ Soa áo trắng mơ hồ hiện ra vẻ hung ác, trở tay đánh một gậy vào người Triệu Khách.
"A!"
Đôi mắt Triệu Khách siết chặt, sắc mặt đột nhiên trở nên trắng bệch, một gậy này đánh xuống, cảm giác linh hồn của mình cũng đang run rẩy, trên gậy tang như quấn bàn chải thép, quét một cái vào linh hồn khiến ý thức của Triệu Khách trở nên hoảng hốt.
"A!"
Chỉ trong phút chốc ngẩn ngơ đó, chỉ nghe Lôi Mẫu phát ra một tiếng rít đã biến thành một đoàn bóng đen, bị lôi ra từ trên người Triệu Khách.
Thấy bảo vật đã đến tay, trong lòng hai tên Quỷ Soa vui mừng, Quỷ Soa áo đen xua tay ra hiệu sớm giải quyết Triệu Khách.
Quỷ Soa áo trắng gật đầu, vung gậy tang trên tay lên đập xuống, ngay lúc gậy tang đến trước mắt, Triệu Khách đột nhiên nghiến răng một cái, nghiêng người về phía Quỷ Soa áo trắng, một gậy này cũng thuận thế trực tiếp đập vào đầu vai Triệu Khách.
Gậy tang vừa rơi xuống, một luồng ý lạnh lập tức trào ra từ đầu vai Triệu Khách, trong đầu Triệu Khách đột nhiên lóe qua một hình ảnh, một đôi mắt phượng mở mắt từ trong bóng tối.
Dường như không ngờ Triệu Khách còn có sức lực như vậy, có thể lao vào người mình, trên khuôn mặt mơ hồ của Quỷ Soa áo trắng phát ra một tiếng kêu gào kỳ quái bén nhọn.
Hai tay cầm gậy tang định trực tiếp đánh tan hồn phách người này, khiến hắn vĩnh thế không được siêu sinh.
Nhưng còn chưa dời gậy khỏi đầu vai Triệu Khách, trên tay Quỷ Soa áo trắng đột nhiên nặng trĩu, cảm giác gậy tang như đang cắm rễ ở trên vai Triệu Khách.
Mặc cho Quỷ Soa áo trắng dùng hết sức lực, nhưng cây gậy tang này không hề động đậy.
Đưa mắt sang nhìn kỹ, Quỷ Soa áo trắng ngơ ngác, không biết từ bao giờ trên cây gậy tang màu trắng đã có thêm một bàn tay đen nhánh.
“Ba cái tay??”
Chỉ thấy bàn tay này như mọc ra trên đầu vai Triệu Khách, ngón tay dài nhỏ không có móng tay, còn không có cả hình dáng xương, trông cảm giác như mềm oặt.
Nhưng không biết vì sao lúc nhìn thấy cái tay này, trong lòng Quỷ Soa áo trắng lại nhảy dựng lên, cảm giác tai họa đổ xuống đầu.
Ngay lúc này, chỉ thấy trên mu bàn tay đen ở vai Triệu Khách nứt ra một con mắt, mí mắt mở ra, con ngươi đen nhánh lóe ra ánh sáng lạnh lùng, con mắt nhìn về phía Quỷ Soa áo trắng.
“Ầm!”
Chỉ một ánh mắt thôi đã khiến Quỷ Soa áo trắng như bị sét đánh.
Đồng tử kia như ngọc thạch đen, chỉ một mắt đã khiến không gian xung quanh như đang đổ nát, lùi một bước là vực sâu không đáy, tiến một bước là núi đao biển lửa, ánh mắt trống rỗng khiến linh thể của hắn ta gần như sắp sụp đổ.