Bàn tay thả lỏng, buông gậy tang trên tay ra, chỉ thấy cái tay đen kia cầm gậy tang, nhắm thẳng vào trán Quỷ Soa áo trắng đập một gậy.
“Ầm!”
Một gậy không đáng chú ý đánh thẳng vào mi tâm Quỷ Soa áo trắng khiến hắn ta phát ra một tiếng rít, cái đầu dưới cây gậy vặn vẹo, trong chớp mắt hồn thể tu hành ngàn năm lại bị đánh hồn phi phách tán.
“Ngươi dám giết Quỷ Soa!”
Thấy Quỷ Soa áo trắng đang sống sờ sờ lại bị Triệu Khách đánh một gậy tan thành mây khói ngay trước mặt mình.
Tên Quỷ Soa áo đen phụ trách khống chế Triệu Khách mở miệng nói chuyện, trong giọng nói mang theo sự hoảng hốt và khó tin.
Tuy bọn họ không nhìn ra vì sao trên người tên nhân loại trước mắt lại có yêu khí dày đặc, nhưng vẫn có thể chắc chắn Triệu Khách chỉ là một nhân loại.
Nhưng mặc kệ ngươi là người hay yêu, chỉ cần là vật sống đều không thể chạm vào cây gậy kia.
Về phần âm hồn lại càng không dám tới gần, nhưng kết quả lại xuất hiện sự biến hóa kinh người.
Một gậy này không đánh chết nam nhân kia, ngược lại còn bị cướp mất gậy tang, một gậy gõ chết Âm sai. Ngàn năm qua, hắn ta chưa từng nghe nói chuyện thế này, trong lòng cảm thấy khiếp sợ không gì sánh nổi.
Quỷ Soa áo trắng bị đánh chân linh tan rã, biến thành một đoàn lân quang, đạo hạnh ngàn năm cũng tan thành mây khói.
Lúc này, chỉ thấy bàn tay màu đen trên vai Triệu Khách chậm rãi chuyển động phương hướng, con mắt như đá quý màu đen ở trên mu bàn tay nhìn chằm chằm vào Quỷ Soa áo đen.
Một mắt nhìn sang, cả hai cách xa nhau mấy trượng, lại khiến Quỷ Soa áo đen cảm thấy linh thể sắp sụp đổ.
Hắn ta nhìn thẳng vào một con mắt kia, chỉ thấy trong con ngươi đen có một vòng lụa đỏ bay múa, theo đó là một chiếc quan tài đỏ thẫm, một bóng nữ nhân đần ngước mắt lên, nhìn chằm chằm vào Quỷ Soa.
Cải hai không cùng một thời không, thậm chí không cùng một thời gian nhưng thông qua con ngươi màu đen kia vẫn có một luồng khí tức khiến hắn ta hít thở khó khăn, áp lực đến mức tay Quỷ Soa áo đen mất khống chế run lên.
“Chẳng lẽ!!”
Thấy chiếc quan tài đỏ thẫm kia, Quỷ Soa không nhịn được hít sâu, hàm răng cũng không ngừng run rẩy.
Không chứng đạo Đại la thần tiên,
Không thể qua cầu Nại Hà U Minh,
Tai tinh hung thần cùng đi theo,
Trong Uổng Tử thành không dám lưu.
Vừa nghĩ đến đây, Quỷ Soa áo đen giậm chân một cái lại xoay người muốn chạy, nhưng hắn ta vừa xoay người đã nghe thấy sau lưng vang lên tiếng đuổi giết lạnh lùng của Triệu Khách.
Chỉ thấy Triệu Khách ngẩng đầu lên, ánh mắt hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm vào Quỷ Soa áo đen, luồng sát ý ngập trời này như châm gai xương nhọn khiến sau lưng Quỷ Soa áo đen trở nên lạnh lẽo.
“Hổ bí! Nhật dạ tập sát!”
Không có Quỷ Soa áo đen kiềm chế, Triệu Khách quyết đoán kích hoạt năng lực đặc thù trong con tem “Nhật dạ hổ bí” của mình, Nhật dạ tập sát.
Nhật dạ tập sát.
Tiến hành khóa chặt mang tính tấn công với mục tiêu trong đường kính 200m xung quanh ngươi, trong quá trình tấn công, ngươi sẽ thu hoạch được hai năng lực tập sát là Nhật chước và Dạ thứ, trong quá trình này lực lượng và phòng ngự của ngươi sẽ tăng lên (hạ xuống) theo tốc độ, tốc độ càng nhanh lực lượng tăng lên càng mạnh.
Thời gian cold-down: 3 ngày
Quỷ Soa áo đen chật vật bỏ chạy nhưng không so được với tấn công mang tính khóa chặt của Triệu Khách, mới lao ra mấy bước, tốc độ đột nhiên tăng nhanh đến cực hạn.
Tay trái Nhật chước, tay phải Dạ thứ, cả hai để lại một đạo ánh sáng bạc ở trong hư không.
Nhưng đòn sát thủ chân chính lại là cây gậy tang ở trên vai Triệu Khách, cây gậy to dài quấn quanh từng vòng giấy trắng trông không đáng chú ý, đúng là một món pháp khí mà Âm sai sử dụng.
Không thể quay đầu, chỉ nghe sau lưng vang lên tiếng xé gió như Thái sơn đè xuống, khiến Quỷ Soa áo đen kia cảm nhận được sự tuyệt vọng.
Vừa rồi bọn họ coi Triệu Khách và lão thái như heo chó.
Thậm chí không muốn nói chuyện, sợ hạ thấp thân phận của mình.
Nào ngờ chỉ trong nháy mắt thân phận đã thay đổi, hắn ta lăn lộn chạy về phía trước, ngay cả những cô hồn dã quỷ chết oan kia cũng bị vứt sang một bên như chó mắt chủ, sự tương phản to lớn khiến người ta thổn thức.
Thật ra, nếu giao đấu thật, mười Triệu Khách cũng không phải đối thủ của Quỷ Soa.
Nhưng hắn ta sợ nữ nhân phía sau con mắt kia, ánh mắt nhìn sang đã ép linh thể hắn ta gần như tán loạn, đừng nói ra tay, dù đứng tại chỗ thêm một giây thôi cũng là hy vọng xa vời.
Thấy không chạy thoát được, Quỷ Soa áo đen lớn tiếng hét: “Ngươi đuổi giết Quỷ Soa, đến lúc đó Minh phủ chấn động, ngươi lên trời không đường, xuống đất không cửa, Thập Điện Diêm La, 3000 Quỷ Soa, sẽ không một ai bỏ qua cho ngươi, thả ta rời đi, ta sẽ bỏ qua chuyện này đảm bảo ngươi không bị làm sao.”
“Còn có nàng, ta trả lại cho ngươi!”
Lúc này Quỷ Soa áo đen vung tay ném đi, là linh hồn Lôi Mẫu bị ném ra giữa không trung.
Đã thấy Triệu Khách khẽ vươn tay lại thu hồi Lôi Mẫu vào trong cơ thể.
Về phần Quỷ Soa áo đen, Triệu Khách cười lạnh, trong chớp mắt bóng dáng đã đến sau lưng Quỷ Soa.
“Bịa đặt lung tung!”