Ba người xuống nước mới phát hiện trông nước đen nhánh bốc mùi như dầu mỏ, nhưng phía dưới lại là nước trong suốt, dọc theo dòng nước xuống hạ du, lập tức có một lực hút vọt tới từ phía dưới, cuốn ba người nhanh chóng lặn xuống.
“Ầm!”
Trước mặt ba người sáng ngời, còn chưa thấy rõ ràng đã cảm thấy hình như đầu đập vào thứ gì đó, sau khi ngẩng đầu mới phát hiện lúc này ba người bọn họ đang ghé vào mặt đất trong lối phòng cháy.
Ở góc trưng bày một chậu nước đen, trước chậu nước đen có một cái bát nhỏ cắm ba nén nhang đã đốt sạch.
Bóng dáng hai người Triệu Khách và Trương Hải Căn đã biến mất không thấy tung tích.
“Mẹ nó!”
Vương Bằng ngồi dậy từ dưới đất, nhìn quanh tức giận giậm chân mắng to, bị coi là đồ ngu ngốc đùa nghịch xoay quanh, nếu không nhờ tên kia, có lẽ bây giờ bọn họ còn bị nhốt ở bên trong.
Ai có thể ngờ, nước đen có thể nhanh chóng hòa tan kim loại như vậy lại là lối ra.
“Đại ca, tiếp theo chúng ta…” Trịnh Hổ mở miệng hỏi thăm.
“Đến đồn cảnh sát, điều tra tin tức về gia đình chủ nhà, có lẽ lúc này đồn cảnh sát cũng thu thập gần đủ tình báo rồi.”
Vương Bằng suy nghĩ cảm thấy đây không phải là lúc hành động theo cảm tính, lần này tạm thời chịu thiệt thòi, coi như một bài học đi.
Sau khi một đoàn người Vương Bằng rời đi.
Chỉ thấy chậu nước đen trong góc tường lại nổi lên một chùm bong bóng nhỏ, theo thời gian dần trôi qua chỉ thấy một cái đầu nhỏ đen sì chậm rãi thò ra từ chậu nước đen này.
Thậm chí cái đầu đen sì này còn không lớn bằng bàn tay người trưởng thành.
Nhưng đôi mắt đen sì lại chiếm mất một phần ba khuôn mặt, tay chân mảnh khảnh ghé vào mép chậu nước, vẻ ngoài yếu ớt cứ như đạp một cái là có thể đá nát nó.
Đôi mắt tiểu quỷ nhìn chằm chằm theo phương hướng ba người Vương Bằng rời đi, trong ánh mắt mang theo oán niệm và không cam lòng, tức giận khàn giọng nhếch môi, sau khi vung cánh tay mảnh khảnh cào trong không khí một lúc lâu, mới ủ rũ cúi thấp đầu chuẩn bị trở về bên trong chậu nước.
Nhưng tiểu quỷ xoay người lại, không nhịn được ngạc nhiên, chỉ thấy trong bóng tối trước mắt có một đôi mắt lạnh lùng, không biết đã nhìn chằm chằm mình từ lúc nào.
Từng nghe nói quỷ dọa người, nhưng lần đầu tiên thấy người dọa quỷ.
Đột nhiên thấy đôi mắt trong bóng tối sau lưng, tiểu quỷ trợn mắt phát ra một tiếng kêu chói tai, lại muốn chui vào chậu nước.
Nhưng nào ngờ tốc độ của Triệu Khách còn nhanh hơn nó, hắn thôi động Nhiếp nguyên thủ tạo ra một bàn tay lớn màu xanh lam, cách không quét qua, một tay đập tiểu quỷ vào trên tường.
“Chờ ngươi rất lâu!”
Trong bóng tối, bóng dáng Triệu Khách dần rõ ràng, toàn thân màu đỏ, thân hình gầy gò dần rõ ràng trong bóng đêm.
Tem đặc thù: Ẩn nặc giả
Thu thập con tem này có thể hoàn toàn che giấu khí tức trên người.
Năng lực đặc thù: Siêu ẩn
Tiêu hao 5 điểm bưu điện tiến vào trạng thái Siêu ẩn, trong trạng thái Siêu ẩn, thân thể da thịt sẽ bao trùm một lớp màng có thể hoàn toàn hòa làm một thể với hoàn cảnh, nhưng một khi sử dụng năng lực khác hoặc là chủ động tiến hành công kích mục tiêu, hiệu quả Siêu ẩn tự động giải trừ.
(Chú thích: Giới hạn Siêu ẩn với bản thân, quần áo, trang sức và vũ khí trên người không thể cùng ẩn nấp)
Con tem này là tem của Trương Hải Căn, bị Triệu Khách tạm thời mượn tới, cộng thêm bản thân Triệu Khách có hiệu quả bị động “Hanzo túc cụ”, hiệu quả ẩn nấp tăng thêm 60%.
Giúp thân thể Triệu Khách có thể trốn ở trong bóng tối, cho dù sau khi ba người Vương Bằng đi ra ngoài cũng không thể phát hiện Triệu Khách đang trốn ngay dưới mí mắt của bọn họ.
“Oa oa!”
Bàn tay lớn Nhiếp nguyên thủ màu xanh da trời pha trộn với màu xanh lá cây đè tiểu quỷ ở trên vách tường.
Triệu Khách đưa tay khẽ vồ, khống chế Nhiếp nguyên thủ muốn bắt lấy tiểu quỷ này.
Nhưng tiểu quỷ uốn éo thân thể mảnh khảnh trơn trượt như cá thu, đè ép ở trên vách tường hai cái.
Lại chui ra từ trong khe hở Nhiếp nguyên thủ, nhanh chóng leo lên dọc theo vách tường như là thạch sùng.
Môi đôi mắt chiếm cứ hai phần ba khuôn mặt căm tức nhìn Triệu Khách, mở ra cái miệng rộng để lộ hàm răng bén nhọn, phát ra một tiếng rít thê lương chói tai, vẻ mặt đầy dữ tợn, hận không thể xông lên cắn Triệu Khách một phát.
Nhưng Triệu Khách để ý đến, tuy đôi mắt tên này nhìn chằm chằm vào hắn, nhưng đôi mắt lại liếc xéo qua chậu nước đen ở trong góc tường.
“Ngươi chạy đến sao!”
Ánh mắt Triệu Khách lóe lên, lao một bước về phía trước, không cần thi triển kích hoạt năng lực, hai tay mở ra, chỉ thấy hai bàn tay màu xanh hiện ra ở sau lưng Triệu Khách như một con chim ưng giương cánh giữa trời, vồ giết tiểu quỷ này từ giữa không trung.
Sau khi đã chịu khổ từ Nhiếp nguyên thủ của Triệu Khách, tiểu quỷ đâu còn dám liều mạng nữa, vội vàng hoảng hốt chạy bừa dựa vào vách tường nhanh chóng leo lên.
Chỉ tiếc hai tay Triệu Khách to khoảng một cái túi, trong chớp mắt đã ép tiểu quỷ này đến góc tường.
Nhưng điều ngoài dự kiến là, sau khi thấy bị ép đến góc chết, tiểu quỷ đột nhiên uốn éo thân thể, bắp chân như đôi đũa kia ra sức đạp một cái, lại đón lấy Triệu Khách đang xông tới.
Một đôi con ngươi màu đen biến thành màu tím ở giữa không trung.