Hai cạm bẫy, cửa sống được bố trí ở phương hướng trông như đường chết.
Mặc dù có người dám đoán nhưng chưa chắc có mấy người dám thử, nếu tử vong là cách duy nhất để rời khỏi không gian này, có lẽ trong mười người, đến chín người cũng không dám mạo hiểm.
Trừ khi đối phương cũng có dạng con tem dùng một lần loại Thế tử phù giống như Triệu Khách.
Nghĩ đến đây, Triệu Khách nhếch môi để lộ ra hàm răng màu trắng, nói thầm: “Hắc hắc! Cạm bẫy bị phá, chắc chắn cảm giác bị phản phệ không hề dễ chịu.”
“Ồ!”
Lúc này, Triệu Khách đột nhiên cảm nhận được cái gì đó, vẫy tay, một đoàn bóng dáng màu đen chui vào lòng bàn tay Triệu Khách.
“Ngươi cũng quay về rồi?”
Phân hồn này là trước đó Triệu Khách chế phân thân, dùng làm phân hồn cho Trương Trần.
Triệu Khách để hắn ta đi làm việc, nhưng sau khi bị cuốn vào bẫy rập, tuy hắn có thể cảm nhận được hắn ta nhưng lại không thể kết nối với hắn ta, cũng không thể biết được hắn ta đang làm gì.
Không ngờ phân thân lại đã chết?
“Là đối phương ra tay?”
Triệu Khách thu hồi phân hồn, trong chốc lát những điều liên quan đến Trương Trần như là cưỡi ngựa xem hoa xuất hiện ở trong đầu Triệu Khách.
Điều khiến Triệu Khách không tưởng tượng được là sau khi phân thân của mình phát hiện không thể rời đi, lại đã lựa chọn tự sát, muốn nhờ vào đó để trở lại trong thân thể của mình.
Sau khi nhìn kỹ tất cả hình ảnh trong trí nhớ, Triệu Khách suy nghĩ một chút, chậm rãi đứng lên từ giường, nói: “Đi thôi, cũng nên đi gặp vị chính chủ nào đó!”
Triệu Khách nói lời này, đứng dậy đi ra ngoài.
Nhưng vừa đi ra cửa phòng, Triệu Khách đã nghe thấy có tiếng người nói chuyện ngoài cửa phòng, là lão thái thái bán trứng gà trước đó.
“Ai vậy, thất đức như vậy, người đã chết còn đưa thứ này đến đây, lại nói xác chết cũng không ở đây, còn đưa một cái quan tài đến làm gì?”
Triệu Khách nghe vậy từ từ mở cửa ra, chỉ thấy lão thái thái cũng vừa đi lên từ dưới lầu, đang đứng ở góc cầu thang nói chuyện với mấy người.
“Quan tài gì thế.”
Triệu Khách giả vờ như lơ đãng đi qua, thuận miệng hỏi một câu.
Nào ngờ Triệu Khách hỏi xong, lão thái thái như thấy được người nghe mới, lập tức tỉnh táo nói: “Ai biết, nói là đưa quan tài đến tầng 11, cũng chính là nhà của bà chủ nhà, nhưng người không còn ở đây, bọn họ còn muốn để quan tài xuống, dù thế nào cũng phải chặn ở ngoài tiểu khu không cho vào.”
“Có lẽ trước kia nợ tiền.”
Triệu Khách không để ý lắm, tiện tay ấn thang máy.
Lão thái thái cùng mấy người khác rối rít đồng ý với Triệu Khách, đặc biệt là lão thái thái gật đầu nói: “Đúng vậy, chắc chắn là kẻ thù, đưa cái gì không được, lại đưa quan tài, còn là một chiếc quan tài đỏ thẫm, ngươi nói không phải đang sỉ nhục người ta sao?”
Lão thái thái nói xong, chỉ thấy Triệu Khách đứng ngây ngốc ở cửa thang máy, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
“Ngươi vừa nói… Quan tài màu… Đỏ?”
Triệu Khách hít sâu một hơi, lúc nghe được câu này da đầu tê dại, hận không thể dựng đứng tóc.
“Đúng vậy, chưa từng thấy chiếc quan tài nào màu đỏ thẫm, xung quanh quan tài có từng đoạn ổ khóa, ngươi nói xem đâu ai thất đức như vậy, quan tài còn sơn đỏ, thật… A, Tiểu Lý, ngươi không sao chứ, sao cả người lại run rẩy thế?”
Lúc này Triệu Khách không mang mặt nạ da người vì vậy lão thái thái nhận ra Triệu Khách.
Còn chưa nói hết câu, đã thấy khuôn mặt Triệu Khách tái nhợt, đứng ở chỗ đó hai chân không ngừng run rẩy.
“Không! Không sao!”
Triệu Khách né tránh lão thái thái đưa tay ra đỡ, trên mặt nở một nụ cười còn khó coi hơn khóc, tỏ vẻ không có chuyện gì.
Lúc nói lời này, Triệu Khách còn đưa tay véo mạnh vào đùi mình, cố gắng che giấu sự sợ hãi trong lòng.
Nhưng lão thái thái thành thật lại không bị hắn xoay vòng quanh, đánh giá Triệu Khách từ trên xuống dưới nói: “Nói bậy, ta thấy ngươi có việc! Chân ngươi đang run rẩy.”
Ngay lúc Triệu Khách hơi không biết giải thích thế nào, đúng lúc thang máy đã đến, cửa thang máy mở ra Triệu Khách vội vàng đi vào, sau khi ấn nút xuống tầng còn không quên giữ cửa thang máy vặn hỏi: “Ngươi xác định nàng không vào được?”
“Ai?”
“Cỗ quan tài kia.”
“Người trong tiểu khu cản lại không cho vào, cảm thấy rất xui xẻo, quan tài được đưa đến tầng 11 mà, ngươi sợ cái gì?”
Lão thái thái nói xong, lão đầu bên cạnh còn không quên bổ thêm một đao, nói đùa: “Không làm việc trái lương tâm không sợ quỷ gõ cửa, ngươi cũng không đào mộ tổ nhà người ta, đừng sợ!”
Triệu Khách: “…”
Không chịu được cảnh lão thái thái và lão đầu chặt chém, Triệu Khách nhanh chóng ấn nút đóng cửa thang máy, chờ đến khi cửa thang máy nặng nề đóng lại, Triệu Khách ngả người ra sau hít sâu, cảm giác bắp chân tê dại.
“Sao lại nhanh như vậy? Nàng đuổi theo kiểu gì? Còn có chuyển phát nhanh là cái quỷ gì?”
Từng nghe chuyển phát nhanh tặng hoa, tặng rượu, tặng búp bê bơm hơi, nhưng chưa từng nghe nói chuyển phát nhanh đưa quan tài? Hơn nữa, sao nàng biết địa chỉ nơi này??
Lúc này, dường như Triệu Khách nghĩ đến điều gì đó, nhanh chóng lấy ra chiếc điện thoại lấy được lúc vào không gian khủng bố từ trong sách tem.
Mở ra nhìn, đúng như dự đoán, bởi vì trước đó Triệu Khách không biết địa chỉ cụ thể, vì vậy đã lừa gạt bà chủ nhà gửi địa chỉ đến.