Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 506 - Chương 506. Tầng 18 (2)

Chương 506. Tầng 18 (2) Chương 506. Tầng 18 (2)

Nghe thấy tin tức đôi phụ tử kia đã chết, Triệu Khách không nhịn được vặn hỏi: “Chết như thế nào, xác chết đâu??”

Trong phòng lộn xộn, nhưng ngoại trừ Trịnh Hổ thì không có bất kỳ xác chết và vết máu nào.

Nhưng chẳng kịp chờ Triệu Khách hỏi tiếp, Trịnh Hổ nắm chặt cánh tay Triệu Khách, một đôi mắt đỏ ngầu, hét to: “Rất nhiều người giống ta, giống như đúc, đều đã chết! Ta… Cứu ta! Ta không muốn chết, ta không muốn chết, ngươi nhanh cứu ta!”

Triệu Khách nhìn Trịnh Hổ đã đến ranh giới chuẩn bị sụp đổ, thở sâu đặt tay ở trên vai Trịnh Hổ, gật đầu nói: “Không sao, ta đưa ngươi về!”

“Phệ hồn thuật!”

Triệu Khách tâm niệm vừa động, trong lòng bàn tay nứt ra một cái miệng đen nhánh cắn một cái vào cổ họng Trịnh Hổ, đầu lưỡi thô đen đâm xuyên da thịt bên ngoài, sau khi dùng sức hút ăn mấy ngụm, lập tức có một quả cầu sinh mệnh mới tinh xuất hiện trong lòng bàn tay Triệu Khách.

Vuốt ve quả cầu sinh mệnh tươi mới, nhìn xác chết đã cứng ngắc trên mặt đất, Triệu Khách lắc đầu, hiển nhiên với một vài người khả năng chịu đựng của tâm lý kém lại làm nghề nghiệp người đưa thư này, sụp đổ chỉ là chuyện sớm muộn.

Vì vậy, đừng nói điểm bưu điện trân quý gì đó, nhưng lúc chơi gái lại hào phóng.

Có vài nhân viên làm cả tháng chỉ 3000 tệ nhưng vẫn cầm điện thoại Apple, chưa chắc đã vì hư vinh, có lẽ chỉ là cách phát tiết áp lực của mình.

Triệu Khách nhìn sách tem của Trịnh Hổ, vẫn quyết đoán lựa chọn kế thừa điểm bưu điện.

38 điểm bưu điện gộp vào số điểm bưu điện hiện tại trên tay Triệu Khách, khiến số điểm bưu điện trên tay Triệu Khách lao qua cửa ải lớn 200 điểm bưu điện, hiện tại tổng điểm bưu điện đã đạt đến trình độ 217 điểm.

Về phần xác chết Trịnh Hổ, Triệu Khách tiện tay ném vào sách tem, định coi như khẩu phần lương thực cho Đồ phu chi hạp.

Sau khi rời khỏi phòng, Triệu Khách nhìn phòng khách lộn xộn, nhưng Triệu Khách cũng không thấy xác chết nào.

Về phần lời nói của Trịnh Hổ, người đã chết, Triệu Khách không tin.

Nhưng Triệu Khách có thể nghe ra được chút tin tức từ trong lời nói điên cuồng của Trịnh Hổ, xem ra, đám người Trịnh Hổ cũng rơi vào không gian giống với hắn.

Nhưng hắn đã đi ra ngoài, vì sao vẫn không thấy Trương Hải Căn đâu?

Triệu Khách ôm theo những nghi ngờ rời khỏi phòng, sau khi đi vào thang máy, Triệu Khách dự định quay về xem một chút, xem đám người Trương Hải Căn và lão đạo đã về chưa.

“Kỳ quái, bọn họ trốn đi đâu rồi?”

Nghĩ đến đám người Trương Hải Căn biến mất không thấy gì nữa, Triệu Khách luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào đó, còn có chiếc quan tài đỏ thẫm kia cũng thế.

Theo tính cách của người nào đó ở trong quan tài, Triệu Khách cảm thấy không thể vì xung quanh có quá nhiều người, khiến nàng kiêng dè không dám tới gần.

Sau khi được chứng kiến thực lực của nàng, Triệu Khách rất rõ ràng ở trước mặt nàng, ngay cả thời gian cũng trở nên chậm lại, chẳng lẽ mấy bác bảo vệ già ở cửa tiểu khu có thể cản lại được sao?

Trong đầu Triệu Khách đang nghĩ mãi mà không rõ, lại nghe bên tai “đinh” một tiếng.

Cửa thang máy từ từ mở ra.

Nhìn cánh cửa thang máy chậm rãi mở sang hai bên, Triệu Khách đang muốn sải bước đi ra ngoài nhưng còn chưa chờ Triệu Khách rời khỏi thang máy, tình cảnh trước mắt đã khiến Triệu Khách ngơ ngác, đột nhiên ngẩng đầu nhìn số tầng trên màn hình thang máy.

Đồng tử Triệu Khách co rụt lại, hoảng sợ nói: “Tầng 18??”

Tòa nhà này có 18 tầng?

Chắc chắn, mặc kệ là trên hay dưới tòa nhà này đều không có 18 tầng.

Triệu Khách chớp mắt mấy cái, nói thầm: “Nhanh như vậy đã ra tay lần nữa, chẳng lẽ trước đó phá năng lực của hắn, cũng không phản phệ??”

Vốn tưởng hắn phá vỡ năng lực của đối phương, chắc chắn phải khiến đối phương tổn thương nguyên khí mới đúng, cho dù còn có thực lực, Triệu Khách cũng không tin đối phương có thể điều chỉnh tốt trạng thái nhanh như vậy, lại nhanh chóng ra tay với mình.

Tần suất ra tay như thế, khó tránh khỏi hơi quá kinh người.

Hơn nữa thử điều chỉnh lại thang máy, phát hiện thang máy đã không còn hoạt động.

Thấy thế, Triệu Khách chậm rãi lấy ra Tuyết Cơ Tử từ trong sách tem, vừa cất bước đi về phía trước vừa cẩn thận để Lôi Mẫu quan sát xung quanh.

Hiện tại nơi này như một bãi đỗ xe, không gian lớn như vậy lại không có chút ánh sáng nào, chỉ thỉnh thoảng có cơn gió lạnh thổi tới khiến người ta cảm thấy lạnh thấu xương.

“Nhìn rõ!”

Cẩn thận kích hoạt năng lực đặc thù của Hoàng kim đồng, bóng tối trước mắt dần rõ ràng.

“Ừ!”

Lúc này, Triệu Khách đột nhiên nhìn thấy hình như trên cây cột bên trái có thứ gì đó, chờ Triệu Khách đến gần mới thấy hóa ra là một khuôn mặt người.

“Thật quen mắt!”

Triệu Khách nhìn khuôn mặt này, cảm giác hơi quen mắt, cẩn thận ngắm nghía một lúc, một lát sau Triệu Khách cũng đã nghĩ ra.

Đây là một trong hai tên bảo kê đi theo cô nương mà hắn gọi tới vào đêm đó.

Nhớ lúc ấy Triệu Khách lười so đo với hai người này, vừa nhìn sắc mặt của bọn họ đã biết thân thể hai con hàng này không tốt, rõ ràng thân thể rất cường tráng nhưng xanh xao vàng vọt, cùng với hốc mắt hõm sâu thâm quầng, vừa nhìn đã biết dính ma túy.

Bình Luận (0)
Comment