Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 507 - Chương 507. Chữ Như Gà Bới

Chương 507. Chữ như gà bới Chương 507. Chữ như gà bới

Loại hàng thứ phẩm này, thậm chí Triệu Khách còn chẳng muốn đút bọn họ cho Đồ phu chi hạp, chẳng may con hàng Đồ phu chi hạp này ăn thịt có độc, sau đó dính ma túy, chẳng lẽ hắn còn phải đi mua ma túy cho con hàng này?

Lúc đó hắn để Trương Hải Căn đuổi hai con hàng này đi, không ngờ bọn họ lại chết ở đây.

Triệu Khách tìm được khuôn mặt tên bảo kê còn lại trên một cột xi măng khác.

Điều quỷ quái là, dường như hai người này đều bị người ta khảm vào trong xi măng, chỉ có hai khuôn mặt lộ ra ngoài cột xi măng.

Triệu Khách xoay người tiếp tục tìm kiếm, lần lượt tìm được hai cột xi măng.

Giống với vừa rồi, thân thể bị nhét vào trong cột xi măng, chỉ lộ ra khuôn mặt.

Triệu Khách đếm, trong ba cột xi măng này đã có tám xác chết.

Ngoại trừ hai tên bảo kê mà Triệu Khách từng gặp, Triệu Khách chưa từng gặp qua những người kia.

“Chẳng lẽ trước đó đã đoán sai??”

Trong lòng Triệu Khách khẽ giật mình, trước đó mọi người vẫn tưởng hung thủ vụ án mạng này chắc chắn là người có quan hệ với cả nhà bà chủ nhà, vì cho đến nay ngoại trừ đám người đưa thư bọn họ, hung thủ thật sự chỉ ra tay một lần.

Vì vậy tất cả mọi người vây quanh một vụ án mạng nhưng không ai chú ý đến, phía dưới tòa nhà này lại cất giấu nhiều xác chết như vậy.

Điều này nói rõ, có lẽ đối phương cũng không nhắm vào gia đình bà chủ nhà.

Nếu thật sự là như vậy, tất cả những việc mà bọn họ làm trước đó đều không có ý nghĩa, hiển nhiên hung thủ không giết người có tính mục đích, tính chất đã hoàn toàn thay đổi.

Triệu Khách để ý mỗi một người, có dân công, có nữ nhân, một người giao đồ ăn ngoài, Triệu Khách còn tìm được hai cô nương trẻ, bao gồm cả hai tên bảo kê.

Những người này mất tích lại chưa từng nghe nói có người báo cảnh sát, thậm chí để ý đến, nói rõ những người này có cảm giác tồn tại rất thấp, ít nhất đối với các gia đình trong tòa nhà này là như thế.

Có lẽ bên ngoài chỉ cho rằng bọn họ mất tích, nhưng không ai ngờ bọn họ lại chết ở đây.

Nghĩ đến đây, Triệu Khách không nhịn được nhìn về phía thang máy kia.

Rất hiển nhiên, sở dĩ mọi người không phát hiện cũng vì chiếc thang máy giết người này, một khi có người ngoài đi một mình, hoặc là những người tầm thường không đáng chú ý bước vào thang máy này, sẽ được đưa đến tầng này.

Sau đó bị hung thủ giết chết, bao chặt trong cột xi măng, đây lại là một chiếc thang máy đời cũ, vì bên bất động sản đã chuyển đi nên camera giám sát ban đầu đã bị tháo gỡ, khiến người biến mất ở bên trong có thể nói là thần không biết quỷ không hay.

Nghĩ đến đây, Triệu Khách không nhịn được hơi nhíu mày.

Nhớ cô gái mà mình gọi đến vào tối đó, hình như lúc rời đi đã đi theo lối phòng cháy, xem ra nàng rất may mắn, đánh bậy đánh bạ lại thoát được một kiếp.

Nhưng tại sao những xác chết này lại bị cho vào trong cột xi măng?

Triệu Khách thông qua Nhìn rõ của Hoàng kim đồng, đi vòng quanh những cột xi măng này một vòng, cũng không nhận ra chỗ nào không đúng.

Xoay người lại, Triệu Khách tiếp tục đi về phía trước, sau khi rời đi không bao lâu, chỉ nghe trong bóng tối có một tiếng “cạch” giòn vang.

Một khối xi măng vỡ ra rơi xuống đất, chỉ thấy một đôi mắt nhắm chặt trong cột xi măng đột nhiên mở ra, con ngươi u ám đang nhìn chằm chằm vào phương hướng Triệu Khách rời đi.

Một cánh cửa sắt không biết có phải đã qua nhiều năm bị ăn mòn rồi không, dẫn đến cánh cửa hơi rỉ sét.

Một dấu tay máu me đầm đìa dính trên cửa phòng, hai bên trái phải của cánh cửa còn dán một tấm bùa màu vàng.

Chữ trên phù chú uốn éo vẹo vọ, Triệu Khách đảm bảo đây là phù chú xấu nhất mà mình từng thấy.

Tiện tay bóc một tấm chuyển hóa vào sách tem.

Giấy vàng: Kiệt tác tiện tay vẽ xấu của người nào đó.

Đúng như Triệu Khách đã suy đoán, tấm bùa vàng như vẽ chó vẽ cứt cho vào trong sách tem còn không được tính là phù chú, chỉ ghi chú là một tờ giấy vàng.

Đưa tay lau vết máu ở phía trước, đầu ngón tay xoa một chút.

“Còn mới!”

Vết máu còn mới, hình như trước đó có người từng đến đây.

Triệu Khách đẩy cửa sắt ra, một hành lang tối đen gần như giống hệt hành lang ở những tầng khác.

Chỉ là chờ đến khi Triệu Khách đi đến phía trước từng cánh cửa, mới thấy trên cửa phòng có một dấu tay máu to lớn.

Thấy thế, Triệu Khách nhíu mày lấy Tuyết Cơ Tử ra khỏi sách tem, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra một cái khe.

Trong chốc lát một mùi máu tươi nồng nặc bay ra từ trong khe cửa phòng.

“Có người! Đang ở ngay trong phòng!”

Lúc này, Lôi Mẫu nhắc nhở Triệu Khách, trong căn phòng bên trái có tiếng hít thở yếu ớt.

Ngay lúc Triệu Khách dự định đi tới, đột nhiên cảm giác hình như mũi chân giẫm vào thứ gì đó.

Triệu Khách xem xét đã thấy một tia sáng bạc lóe lên dưới chân hắn.

“Cạm bẫy!”

Tinh thần Triệu Khách chấn động, chỉ thấy thân thể nhanh chóng bị tia sáng bạc cắn nuốt.

“Hắc hắc hắc, biến thành đồ ăn của ta đi!”

Trong tia sáng bạc, Triệu Khách thấy vách tường bên cạnh đột nhiên nứt ra một vết rách, một thanh liêm đao thò nửa thân ra từ trong vách tường, chém thẳng một đao vào ánh sáng bạc.

Bình Luận (0)
Comment