Ngay sau đó trên bả vai Triệu Khách cũng cảm giác được một luồng nóng bỏng gai đau, Triệu Khách đẩy áo ra.
Đúng như dự đoán, miếng thịt đen trên vai hắn đang không ngừng nhúc nhích, một tròng mắt màu đen chậm rãi chui ra từ dưới thịt đen, lạnh lùng nhìn chằm chằm ba người Triệu Khách.
Ánh mắt lạnh như băng khiến cả người Trương Hải Căn không nhịn được cũng run rẩy theo, vô thức quay đầu, đến khi thấy miếng thịt đen và con ngươi màu đen trên vai Triệu Khách.
Trương Hải Căn bịch một tiếng, hai chân mềm nhũn, trực tiếp quỳ trên mặt đất.
Hiển nhiên, vừa rồi nàng đã thông qua miếng thịt đen trên vai Triệu Khách nghe được rõ ràng lời nói của Trương Hải Căn.
Tuy Ngô Á còn tốt nhưng bị đôi mắt đen kia nhìn chằm chằm khiến cả người hắn ta run rẩy, thậm chí hắn ta không có can đảm nhìn vào con mắt này, sợ thấy thứ gì đó không nên thấy.
Đôi mắt Trương Hải Căn đỏ hồng, nước mắt cũng rơi xuống, ngẩng đầu nhìn Triệu Khách nói: “Ca, chúng ta trở về đi, ta van xin ngài!”
Triệu Khách vẫn không để ý đến hắn ta, nhìn miếng thịt đen trên vai mình, Triệu Khách rất rõ ràng thứ đồ chơi này là thiết bị định vị.
Không lấy thứ này xuống khỏi người hắn ta, hắn ta trốn được mùng một, chung quy không tránh được ngày rằm.
Sớm muộn gì cũng rơi vào trong tay xác nữ này, hắn còn chưa sống đủ đâu, còn có rất nhiều chuyện muốn làm, cùng nàng vào quan tài không phải là mong muốn của Triệu Khách.
“Ta tránh trước! Nhớ không được vượt quá ba trăm mét tính từ tòa nhà này!”
Triệu Khách vừa nói xong đã xoay người bỏ chạy, bỏ lại Trương Hải Căn và Ngô Á đứng nhìn nhau, lấy nước mắt rửa mặt.
Lúc Trương Hải Căn nói ra, Triệu Khách cảm giác trái tim siết chặt lại, tuy đã thành công chọc giận nàng như kế hoạch nhưng hiện tại xem ra đã chọc giận hơi quá mức.
Cảm giác nóng rực trên bả vai càng ngày càng rõ, thậm chí Triệu Khách còn không dám quay đầu lại nhìn con mắt trên vai mình, sợ thông qua con mắt này, sẽ bị ánh mắt tức giận của nữ nhân xé nát.
Điều kỳ quái là, Triệu Khách không chạy ra bên ngoài mà đang không ngừng lao lên tầng, sau khi Hóa cao, Triệu Khách thường nhảy hai ba bước đã qua một tầng, tốc độ rất nhanh.
Đợi Triệu Khách nhảy lên, sau khi đi đến tầng 12, ánh mắt nhìn thông báo treo giải thưởng ở trên vách tường, tinh thần dần yên ổn, thở sâu, lấy ra một cái ống tiêm từ trong sách tem.
Nếu Ngô Á có mặt ở đây thấy ống tiêm trên tay Triệu Khách sẽ thấy quen thuộc.
Đây là ống thuốc B123 mà Triệu Khách dùng để uy hiếp hắn ta.
Loại thuốc này chắc chắn là thứ tốt để hành hình ép cung, dù là Ngô Á, khi đối mặt với loại thuốc này cũng chỉ có thể ngoan ngoãn cúi đầu xuống, sự tra tấn không phải người này, hắn ta tình nguyện chết.
Bây giờ, lại thấy Triệu Khách tiêm ống thuốc này vào cánh tay mình.
“Không điên cuồng không sống, thành bại trong một lần này!” Triệu Khách nghiến chặt răng nhẹ nhàng đẩy ống tiêm, theo chất lỏng trong ống tiêm không ngừng giảm bớt, nhịp tim của Triệu Khách cũng không ngừng tăng lên.
Đương nhiên hắn không tiêm hết tất cả, chỉ tiêm một phần ba.
Thu lại ống thuốc, chẳng mấy chốc sắc mặt Triệu Khách đã trở nên tái nhợt.
“Ầm! Rầm rầm!”
Tiếng động bên tai dần chậm lại, dường như thế giới lập tức trở nên yên tĩnh, hành lang tối đen càng thêm yên tĩnh ở trước mặt Triệu Khách, tiếng động duy nhất là tiếng trái tim Triệu Khách đang nhảy lên.
Đột nhiên, khóe miệng Triệu Khách giật một cái, một cảm giác đau đớn dữ dội tăng lên, kích thích thần kinh Triệu Khách.
Vết thương do phi đao đâm bị thương trên đùi Triệu Khách như bị một vạn con dao nóng rực đâm vào, cảm giác đau đớn kia trải rộng cả người Triệu Khách.
Cảm giác đau đớn như triều cường trên sông lao về phía Triệu Khách, một đợt nối tiếp một đợt.
Khiến thân thể Triệu Khách bắt đầu vô thức co giật, sắc mặt cũng lập tức mất đi tất cả vẻ hồng hào.
“Đau!”
Một luồng khí lạnh theo xoang mũi tràn vào phổi, mặc dù đã chuẩn bị tư tưởng đầy đủ nhưng lúc cơn đau kéo đến vẫn khiến Triệu Khách không nhịn được kêu thảm.
Sau khi tiêm thuốc B123 này vào, cảm giác của một người sẽ bị phóng đại gấp bốn lần.
Nhưng tác dụng phụ là xúc giác của bản thân cũng bị phóng đại theo, nói cách khác ngươi sẽ không có chút sức miễn dịch nào với đau đớn.
Cụ thể tăng lên bao nhiêu, hiện tại Triệu Khách vẫn không biết.
Nhưng chẳng mấy chốc, năng lực đặc thù Ý chí sắt thép của con tem “Lão binh” đã bắt đầu phát huy tác dụng.
Ý chí sắt thép: Không tiêu hao bất kỳ điểm bưu điện, vào lúc ngươi bị thương, ý chí của ngươi sẽ có sự tập trung chưa từng có, tổn thương càng nặng, ý chí lực càng cường đại.
Làm sao để phán đoán tổn thương càng cao? Triệu Khách lý giải là đau.
Đau đớn là thức trực tiếp kích thích cảm xúc đầu óc của hắn, nếu không với một xác chết đã chết lặng mục nát, một đao chặt tiểu JJ của hắn ta cũng không làm hắn ta cảm thấy đau đớn, bởi vì thứ đồ chơi này không có tác dụng với hắn ta, tất nhiên cũng không có tổn thương gì, làm không tốt hắn ta còn phải cảm ơn ngươi, giúp hắn ta lấy đi thứ vướng víu.