Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 541 - Chương 541. Vô Đề

Chương 541. Vô đề Chương 541. Vô đề

Thân là Lục vĩ hồ tiên, lần đầu tiên Hương Chi Nhi thấy sợ hãi như thế.

Sự sợ hãi này như khắc vào sâu trong xương cốt của nàng, thậm chí sâu trong linh hồn nàng còn cảm thấy sự kính sợ như bẩm sinh với nữ nhân trước mắt.

“Xoẹt!”

Sắc mặt Triệu Khách trắng bệch, ngón tay mở ra, chỉ thấy thanh phi đao cắm trên đùi lại đâm sâu vào một tấc, cơn đau như lăng trì, nếu là người khác đối mặt với cơn đau thế này, e rằng đại não sẽ khiến chủ nhân ngất xỉu trong nháy mắt để tạo ra tác dụng tự bảo vệ.

Nhưng vì Triệu Khách có con tem “Lão binh”, chẳng những không ngất ngược lại ý thức đại não chưa từng tập trung đến thế, trong tích tắc ngắn ngủi đầu óc Triệu Khách càng ngay càng rõ ràng.

Triệu Khách không thay đổi sắc mặt, lông mày nhíu chặt, quyết đoán làm ra lựa chọn tốt nhất.

“Bách chiến bất bì!”

“Nhật dạ cấp hành!”

Trong nháy mắt, Triệu Khách đồng thời kích hoạt hai con tem, năng lực đặc thù 3 của con tem “Lão binh” là Bách chiến bất bì, có thể giải trừ tất cả trạng thái tiêu cực trên người mình trong nháy mắt.

Trước đó Triệu Khách bị nguyền rủa, tình nguyện bị trừ điểm bưu điện cũng không muốn sử dụng lá bài tẩy này, là vì thời gian cold-down của Bách chiến bất bì này lên đến một tiếng.

Triệu Khách không dám chắc chắn sẽ gặp nàng lúc nào, vì vậy ôm nguyên tắc chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, Triệu Khách để át chủ bài giữ mạng đến tận bây giờ.

Sự thật chứng minh, suy nghĩ của Triệu Khách là đúng.

Theo con tem kích hoạt, cả người Triệu Khách trào ra một dòng nước nóng, cả người vốn cứng đờ lập tức thả lỏng, mũi chân điểm một cái, bóng dáng nhanh chóng lùi lại, trong nháy mắt đã kéo giãn khoảng cách với xác nữ.

“Đừng lo lắng, ra tay!”

Chỉ thấy Triệu Khách vừa nói xong, chuỗi Phật châu đã bị Triệu Khách lấy xuống từ trên cổ, chắp tay đặt trước ngực, trong lòng mặc niệm bát tự chân ngôn.

“Lâm binh đấu giả trận liệt tại tiền!”

Đầu ngón tay bóp ra kim cương ấn, hai ngón tay đỡ một cái, Phật đầu trên Phật châu bị Triệu Khách đè vào đầu ngón tay.

Một con rết màu vàng trong Phật đầu như cảm ứng được tiếng tụng kinh của Triệu Khách.

Chỉ thấy con rết đầu vàng lắc lư cơ thể, từng tầng Phật văn màu vàng hiện ra trên người con rết.

“Phật gia chân ngôn?”

Lúc này Hương Chi Nhi vừa lấy lại tinh thần thấy thế, trong lòng lập tức chấn động, đây là bí mật bất truyền của Phật gia.

Thứ Triệu Khách cầm trên tay cũng là chí bảo Mật tông Phật môn, sao lại đến tay tiểu tử này??

Nhưng Hương Chi Nhi lại không nghi ngờ thân phận của Triệu Khách.

Nếu không phải đệ tử xuất mã, sao có thể gọi nàng ra, chỉ tưởng Triệu Khách có kỳ ngộ đạt được trọng bảo truyền thừa.

Vừa nghĩ đến đó, trong lòng Hương Chi Nhi càng sốt ruột, nếu có truyền thừa Phật môn lại thêm nó cẩn thận dạy dỗ, ngày sau có thể trở thành cây đại thụ chọc trời số một trong Hồ gia bọn họ, tăng thêm rất nhiều hương hỏa cho Hồ gia bọn họ.

Huống hồ, chân ngôn Phật môn cũng có tác dụng kỳ diệu với hồ ly bọn họ, nếu nó có thể cọ chút ánh sáng, biết đâu có thể tu ra chín cái đuôi, hóa kiếp trưởng thành.

Nghĩ đến đây, vốn Hương Chi Nhi đã bỏ cuộc giữa chừng lại quyết định, nói gì cũng phải giữ mạng cho tên nhóc này.

Nghiến răng một cái, sáu cái đuôi vẽ ra phù chú giữa không trung, há mồm phun ra một đoàn ánh sáng vàng, chiếu vào xác nữ.

Phật quang phổ chiếu cộng thêm một kích dốc hết sức của Lục vĩ hồ tiên.

Chỉ thấy mắt phượng của xác nữ hé mở, ngón trỏ thon dài chỉ ở trước mặt một cái cứ như ném một hòn đá vào trong nước, khuấy động ra từng tầng gợn sóng trong hư không.

“Xoạt!”

Hư không vỡ nát từng tấc, hư không trước mắt cũng biến thành một cái lỗ đen, nuốt chửng hết tất cả.

“Nguy rồi!”

Triệu Khách thay đổi sắc mặt, lập tức vô thức nghiêng người, nhảy ra sau lưng.

Ngay lập tức lỗ đen trước mắt vỡ nát như một cái miệng mở to lập tức sát nhập vào, bùng lên một vòng ánh sáng mạnh, đôi mắt Triệu Khách híp lại vì ánh sáng trắng chói mắt.

Đồng thời hắn chỉ cảm thấy tay trái đau đớn từng cơn, tri giác trên tay trái đã biến mất, cảm xúc duy nhất của hắn cũng chỉ có xương cốt lộ ra ngoài không khí.

Tay trái của hắn đã biến mất, nó đã vỡ nát trong không gian cùng với cái lỗ đen kia.

“Tiểu tử, chạy nhanh!”

Lúc Hương Chi Nhi hô lên câu này đã muốn phá giải liên hệ với Triệu Khách, lập tức chuồn đi.

Tuy người kế tục Triệu Khách này không tệ, khiến nàng thấy được tiềm lực to lớn.

Chỉ có điều tiềm lực thì tiềm lực, so sánh ra mạng của mình vẫn chân thật nhất.

Nhưng Triệu Khách lại nhanh hơn nàng một bước, tâm niệm vừa động, Triệu Khách đã kích hoạt tử phù của Sắc tử lệnh trên người, chỉ thấy xung quanh xuất hiện một vòng tia sáng mạnh.

Chờ đến khi Triệu Khách xuất hiện lần nữa, đã thay đổi phương hướng, xuất hiện ở đầu bậc thang tầng bốn.

“Hả? Đây là thần thông gì??”

Hương Chi Nhi ngạc nhiên, không ngờ Triệu Khách còn có huyền môn độn thuật thế này.

Mũi chân Triệu Khách vừa chạm xuống đất đã nghe một tiếng ầm ầm, mặt đất xi măng đột nhiên nổ tung.

“Vèo” một tiếng xé gió.

Một chiếc quan tài đỏ thẫm trực tiếp đâm lên từ dưới lòng đất, nếu không phải Triệu Khách phát hiện kịp thời, tốc độ nhanh như vậy, nếu thật sự đụng vào, có thể đụng hắn để nửa sống nửa chết.

Bình Luận (0)
Comment