Hiện tại, Triệu Khách đã chạy nhưng để lại một hung thần như vậy, trong lòng Diêu Quân cũng chỉ có thể yên lặng tỏ vẻ nhận mệnh.
Có lẽ, đây là nhân quả tuần hoàn, tất cả đã sớm định sẵn, trông như lừa qua được, trên thực tế e rằng sách tem đã sớm tính toán kỹ càng, khiến hắn ta lấy giỏ trúc mà múc nước.
Nhìn phụ thân còn đang ngất xỉu, Diêu Quân không nhịn được nhíu mày, hắn ta quyết định liều.
Dù không có tem nhưng hắn ta vẫn có tu vi nhất định, lặng lẽ bấm ngón tay, chỉ thấy một mặt hài tử quỷ dị lặng yên xuất hiện sau lưng xác nữ.
“Ừm!”
Mặt hài tử vừa xuất hiện, hai mắt mở ra, có một ánh sáng khiến người ta sợ hãi bao phủ sau lưng xác nữ.
Nhưng vào lúc này, xác nữ đột nhiên quay đầu lại, nhìn khuôn mặt bé con quỷ dị trước mắt, trong mắt lại hiện ra sự vui mừng, hai tay vồ một cái, sắc mặt Diêu Quân lập tức trở nên khó coi, cổ họng ngòn ngọt, một ngụm máu tươi trào ra từ trong cổ họng.
Chỉ thấy bé con phát ra một tiếng hét chói tai thê thảm, bị hai tay nữ nhân xé mở ra, lập tức vẫy tay, một vòng bóng đen rất mơ hồ chậm rãi bay ra từ trong cơ thể bé con rơi vào trong lòng bàn tay nữ nhân.
Nếu Triệu Khách có thế thấy một vệt bóng đen này, nhất định sẽ hét ầm lên, bởi vì đây là một sợi tàn hồn do hắn để lại trong thân thể bé con.
“Soạt…”
Theo một tiếng bồn cầu xả nước, cửa phòng vệ sinh bị đẩy ra, sau khi Triệu Khách đi ra từ bên trong, trên tay còn ôm một hũ tro cốt.
Lúc ngẩng đầu nhìn lên, Triệu Khách mới thấy thì ra không phải hắn vào sớm mà là đồng hổ bị hỏng.
Đúng như dự đoán, đây thật sự là một căn phòng tồi tệ.
Thế nhưng, bây giờ Triệu Khách cũng không muốn so đo những chuyện này, quan sát bản thân trong gương, Triệu Khách vén áo lên nhìn chằm chằm vai mình.
Lúc này, chỉ thấy miếng thịt đen trên vai hắn đã biến mất.
“Thoải mái!”
Thấy thế, Triệu Khách siết chặt nắm đấm, chỉ suýt giơ cao tay nhảy dựng, reo hò một trận thật vui vẻ.
Thậm chí, thứ bên trong hũ tro cốt đã không còn quan trọng, dù lần này thu hoạch là con số không, dù sau khi hắn lặp đi lặp lại kích hoạt Sắc lệnh phù đã tiêu hao số điểm bưu điện khiến người ta phải líu lưỡi.
Nhưng lúc này thấy bả vai trơn bóng hoàn mỹ, Triệu Khách cảm giác tất cả đều đáng giá.
Không có thứ gì quan trọng hơn mạng mình.
“Hắc hắc, tạm biệt!”
Nhìn vào trong gương, trên mặt Triệu Khách nở một nụ cười đắc ý nhưng nói xong lại cảm thấy kỳ lạ, lắc đầu nói: “Không đúng, không phải là tạm biệt, mà là vĩnh biệt!"
Lúc nói chuyện, Triệu Khách liếm môi, cảm giác trên đầu lưỡi của hắn còn có một sợi hương thơm thoang thoảng của xác nữ kia.
Nhớ đến cảm giác lúc hôn, khỏi phải nói, cảm giác cũng khá tốt, lạnh băng mang theo vị ngọt nhè nhẹ, ngậm trong miệng có cảm giác mềm mại như kem.
Bây giờ suy nghĩ một chút, hình như xác nữ không có ý phản kháng, sớm biết vậy hắn đã… Hắc hắc hắc!
Triệu Khách nhếch môi cười để lộ ra răng nanh màu trắng, dáng vẻ cười rộ lên như ánh nắng nhưng ánh mắt lại hơi bỉ ổi.
Đương nhiên, hắn cũng chỉ có thể nhớ lại cảm giác này, tự sướng trong đầu một chút thôi.
Nếu thật sự cho Triệu Khách lựa chọn, dù lúc trước hắn bị chặt tay cũng kiên quyết không chạm vào chiếc quan tài đỏ thẫm kia, khiến bản thân phải chật vật trong khoảng thời gian này.
Nhưng bây giờ không còn dấu ấn mà xác nữ để lại trên người hắn, cuối cùng Triệu Khách đã có thể cảm nhận được cái gì gọi là cơ thể nhẹ nhàng không có việc gì.
Nếu nàng còn không chịu buông tha cho hắn, vậy để nàng đi bắt ổ hồ ly đi.
Triệu Khách đã đặc biệt xem thư tịch của lão đạo, trên cơ bản Hồ tiên sẽ không chết, bởi vì thứ được mời tới không phải bản tôn của bọn họ.
Cho dù bị đánh nát, linh thể cũng có thể nhanh chóng dựa vào thần khí Âm Dương trản của Hồ gia để trở về bản thể.
Nhiều nhất cũng chỉ đứt một cái đuôi.
Tròng mắt này bị nhét vào trong linh thể của Hồ tiên sáu đuôi, nếu được mang về vậy việc vui này cũng coi như phát tài lớn.
Đương nhiên, Triệu Khách đoán hắn khỏi phải dùng con tem đặc thù “Đệ tử xuất mã” kia nữa.
Ngược lại cũng không thể giúp hắn quá nhiều, dùng càng nhiều cũng không có chỗ tốt gì cho hắn, nếu có thể dụ xác nữ kia đi, cũng coi như Triệu Khách phải cầu thần bái Phật.
Thở phào một hơi, Triệu Khách xoay người đi tắm rửa một cái, mặc dù không có nước nóng nhưng cũng không quan trọng lắm, nhiệt độ nước lạnh lẽo càng khiến Triệu Khách cảm nhận được sự nhẹ nhàng thoải mái.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Triệu Khách mới di chuyển sự chú ý đến hũ tro cốt kia.
Hắn đi lên trước ôm hũ tro cốt, thật ra Triệu Khách cũng không ôm ấp hy vọng gì với thu hoạch lần này.
Rất rõ ràng, tên Diêu Quân này dựa vào sự hiểu biết của hắn ta với bản thân, hoàn toàn nắm giữ nội dung cốt truyện, thậm chí cưỡng ép xen vào, đi thay đổi nội dung cốt truyện.
Dẫn đến hung thủ thật sự có rất ít cơ hội ra tay.
Triệu Khách không rõ Diêu Quân đã trả giá bao nhiêu trong chuyện này, nhưng có thể chắc chắn Diêu Quân không quan tâm điều này.