Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 557 - Chương 557. Đêm Giáng Sinh (2)

Chương 557. Đêm giáng sinh (2) Chương 557. Đêm giáng sinh (2)

Nhưng đây không phải Tạo hóa châu? Vậy rốt cuộc trong cái hộp đen này chứa thứ gì?

Triệu Khách cau mày, sải bước rời khỏi sân bay, cho đến khi về nhà vẫn đang suy nghĩ trong hộp là cái gì.

Con người là như vậy, càng không chiếm được càng muốn có được.

Triệu Khách cũng là như thế, những tên nói không mở ra được cứ ném đó trước, dù sao cũng không chạy mất được hoàn toàn là kẻ ngu.

Trong nhà ngươi có cái hòm rách, chắc chắn ngươi sẽ không chú ý đến, nhưng lúc ngươi phát hiện trong hòm còn cất giấu một cái két sắt, có lẽ ngươi sẽ nghĩ hết cách sớm mở két ra, xem bên trong cất giấu thứ gì.

Đáng tiếc, sau đó Triệu Khách giày vò hai ngày hai đêm, từ nhỏ máu nhận chủ, kinh Phật siêu độ, đến tháo dỡ bạo lực, thiêu đốt ngâm nước, vẫn không thể mở ra được.

Đến cuối cùng Triệu Khách hoàn toàn không còn sức lực, trực tiếp ném vào trong sách tem, nằm trong quan tài ngủ thiếp đi.

Mấy ngày tiếp theo, mỗi sáng sớm, trời còn chưa sáng Triệu Khách đã bắt đầu phơi nắng, mỗi lúc mặt trời mới lên, lại cảm nhận sự ấm áp khi ánh nắng mặt trời rực rỡ gay gắt chiếu vào người mình.

Triệu Khách cũng cảm thấy chờ mong rốt cuộc nó sẽ có tác dụng gì với hình xăm ở trước ngực, luôn mơ hồ cảm thấy sự thay đổi màu sắc của hình xăm sẽ có chỗ tốt không cần nói cũng biết với mình.

Nhưng Triệu Khách cũng không rõ rốt cuộc sẽ có sự thay đổi như thế nào.

Ngược lại liên quan đến truyền thừa Phật châu, gần đây Triệu Khách lại lục lọi ra một chút con đường, chỉ thấy Triệu Khách thưởng thức Phật châu giữa những ngón tay, dường như con rết màu vàng óng ở bên trong cảm nhận được sự xoa nắn của Triệu Khách, dần trở nên sinh động.

Đặc biệt là lúc Triệu Khách mặc niệm bát tự chân ngôn, biên độ con rết vặn vẹo càng lúc càng lớn, Triệu Khách có thể nghe được hình như có người tụng kinh ở bên trong.

Chỉ có điều tiếng động lướt qua quá nhanh, Triệu Khách chỉ có thể nhớ được một phần nhỏ, còn không có ý nghĩa gì, điều này khiến Triệu Khách hơi bùi ngùi.

Tất cả đều cần hắn tự tìm kiếm, nếu có một danh sư chỉ điểm, tin tưởng hắn có thể tiến bộ rất nhanh.

“Phù…”

Một luồng khói xanh phun ra theo nhịp thở của Triệu Khách, tẩu thuốc màu xanh biếc trên tay cũng phun ra nuốt vào theo nhịp thở của Triệu Khách, dần dần khí tức sinh mệnh càng ngày càng nặng, khói xanh lượn lờ xung quanh Triệu Khách, trong không khí tỏa ra hương thơm của thuốc lá.

Hương thơm sau khi lên men, cảm giác chút vị cay đắng ở bên trong, đắng và ngọt dung hòa trong hương thơm thuần hậu đầy đặn cùng dư vị thoải mái dễ chịu kéo dài.

“Cạch…”

Lúc này, cửa mái nhà nhẹ nhàng mở ra, Triệu Khách không cần quay lại nhìn cũng biết là ai.

Chỉ thấy Vương Na mặc một bộ đồ thể thao, sau khi lên lầu thấy Triệu Khách đang bị bao trùm trong khói thuốc, không nhịn được nhíu mày nói: “Ngươi rất buồn bực?”

“Hôm nay là đêm giáng sinh!” Triệu Khách không trả lời Vương Na mà hỏi ngược lại, ánh mắt nhìn cửa hàng trong thôn ở đằng xa, ở đó đã treo đầy đèn đủ mọi màu sắc, còn có những cặp phụ mẫu dẫn theo đứa nhỏ dạo chơi trên đường phố, ánh mắt Triệu Khách thêm chút cảm xúc khác lạ, hoặc phải nói là hâm mộ.

“Đúng vậy, tối nay là đêm giáng sinh, ta cảm thấy ngươi có thể đến quán bar, vũ trường thả lỏng tâm trạng của mình, hoặc là ngồi xuống nghiên cứu chút trà đạo, đánh cờ đủ loại, điều này sẽ có lợi cho việc xoa dịu bệnh tình của ngươi.”

“Ta không thích những thứ lung tung rối loạn đó, lúc tâm trạng ta không tốt càng thích nấu ăn hơn.”

Triệu Khách nói xong, quay sang hỏi Vương Na: “Đã pha chế xong thuốc chưa?”

Trong khoảng thời gian này, số thiết bị mà Vương Na đặt hàng cũng lần lượt được đưa đến.

Có đôi khi Triệu Khách sẽ thả Lôi Mẫu và Vương Na ra, để bọn họ chơi đùa với nhau.

Nhưng sau khi số thuốc mà Vương Na đặt ở Brazil bắt đầu được vận chuyển theo đường thủy (buôn lậu), Vương Na không cho Triệu Khách thả Lôi Mẫu ra nữa, mà muốn Lôi Mẫu giữ trạng thái ngủ đông thật đầy đủ.

“Trên cơ bản đã không có vấn đề gì, ta lên đây là muốn ngươi xem thuốc đã được pha chế xong.”

Vương Na nói xong lại lấy ra một cái hộp, trong hộp đặt một ống tiêm đổ đầy thuốc màu xanh đậm.

Đây là thành phẩm mới nhất mà nàng vừa pha chế xong.

Triệu Khách cầm ống tiêm trong tay, nhìn nước thuốc màu xanh được bao phủ bởi kết tinh, ánh mắt trời chiếu xuống chiết xạ ra ánh sáng thần bí lộng lẫy.

“Loại thuốc này có thể duy trì 15 phút, nhưng trong tiềm thức của ngươi, 15 phút sẽ bị phóng đại ít nhất ba ngày!”

Trong ống thuốc này có rất nhiều thành phần đều thuộc về hàng cấm trên quốc tế, thậm chí có một số thứ chỉ có thể đưa đến dựa theo đi đường thủy.

Nói là thuốc chữa trị, chẳng thà nói đây là một loại thuốc gây ảo giác, hơn nữa có mức độ gây nghiện nhất định, nói thẳng ra đây là một loại ma túy cao cấp.

Triệu Khách đứng lên, gật đầu nói: “Đã làm xong thuốc, vậy bắt đầu chuẩn bị đi.”

Dường như Vương Na không ngờ Triệu Khách lại quyết đoán trực tiếp như thế, nàng gật đầu đi theo sau lưng Triệu Khách xuống lầu, ngay lúc hai người đẩy cửa đi đến góc tầng hai.

Bình Luận (0)
Comment