Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 561 - Chương 561. Thế Giới Tiềm Thức (2)

Chương 561. Thế giới tiềm thức (2) Chương 561. Thế giới tiềm thức (2)

E rằng lần này lão đầu tử và tiểu sư đệ cũng sẽ đi theo đến đó, thấy khuôn mặt thối này, Triệu Khách cảm thấy đặc biệt khó chịu, xua tay đẩy mảnh vỡ trước mắt ra, tiếp tục đi xuống.

Lúc này, Triệu Khách đột nhiên cảm giác việc này hơi không bình thường, bởi vì mảnh vỡ trí nhớ trước mắt quá dày đặc, càng ngày càng nhiều, gần như muốn bao trùm lên Triệu Khách khiến hắn cảm thấy ngạt thở.

Trí nhớ trào ra, vô số hình ảnh khiến Triệu Khách phát hiện mình căn bản không thể nhắm mắt lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn.

Trong những ký ức này có hình ảnh hắn tự nấu ăn, có hình ảnh hắn giết người, vô số hình ảnh thoáng qua trước mắt Triệu Khách.

Triệu Khách như một người ngoài đang nhìn một bộ phim điện ảnh bị sắp xếp đến lung tung lộn xộn, cảm giác vô cùng hỏng bét.

Việc càng tồi tệ hơn còn ở phía sau, Triệu Khách phát hiện sau khi một số mảnh vỡ ký ức chạm đến hắn, thậm chí hắn có thể cảm nhận được cảm xúc và cảm giác trong đoạn trí nhớ ngay lúc đó.

Đây là chỗ khiến người ta sụp đổ.

Ngươi vĩnh viễn không thể tưởng tượng được, cảm giác một giây trước ngươi đi vệ sinh, cởi quần chuẩn bị tống phân ra ngoài.

Một giây sau, một mảnh vỡ ngươi đang bạch bạch đến cực hạn đâm vào người ngươi.

Kết quả ngươi đồng thời hưởng thụ cảm giác đi ị và khoái cảm cùng nhau bùng nổ.

Đương nhiên, đây chỉ là một sự so sánh, nhưng bây giờ Triệu Khách thật sự cảm nhận được cảm giác khi cảm xúc trong những mảnh ký ức khác nhau đồng thời xuất hiện ở trên người mình, nói khiến người ta dục tiên dục tử cũng không đủ.

Cũng may, ngay lúc Triệu Khách sắp không kiên trì được nữa.

Triệu Khách loáng thoáng nghe thấy hình như bên tai có tiếng thác nước, lúc mới bắt đầu Triệu Khách còn tưởng là tiếng động trong trí nhớ nhưng chẳng mấy chốc Triệu Khách đã nghe rõ ràng là tiếng thác nước, hơn nữa càng ngày càng gần.

Triệu Khách dùng sức gỡ ra lít nha lít nhít mảnh vỡ ký ức ở trước mắt, lúc này trong lòng Triệu Khách như có cảm giác, đi lên nhìn.

“Đáng chết!”

Bóng tối trước mắt đang bị vặn vẹo, một lỗ đen vô cùng to lớn đang không ngừng nắm kéo mảnh vỡ ký ức ở xung quanh, cuốn những mảnh vỡ này vào chỗ sâu.

Nhưng điều khiến Triệu Khách cảm thấy hoảng sợ là, trong lỗ đen xung quanh có một sợi dây đen không đáng chú ý, sau khi một vài mảnh vỡ ký ức chạm đến những sợi dây đen này, lập tức bị tan rã.

Một lượng lớn ký ức đã biến mất khi chạm vào sợi dây đen.

Đây chính là ký ức sâu trong đại não, nói một cách đơn giản đó là thùng rác để xóa ký ức.

Bởi vì con người không thể nhớ kỹ mỗi ngày mỗi giờ mỗi phút mỗi giây, thậm chí có một số việc cũng bị lãng quên.

Chính vì đại não con người không gánh chịu được nhiều ký ức như vậy, nên phải loại bỏ một cách có chọn lọc, chỉ giữ lại một số ký ức đặc biệt ấn tượng.

Vì vậy, nhìn kỹ những mảnh vỡ khá lớn đó, thật ra phần lớn đều là ký ức trống rỗng.

Ngược lại, những mảnh vỡ khá nhỏ đó thường ghi chép rất nhiều tin tức có giá trị.

Những mảnh vỡ này muốn thông qua lỗ đen trước mắt, tất nhiên không có vấn đề.

Nhưng những mảnh vỡ lớn đó sẽ bị phân giải, vấn đề là hiện tại hình như hắn còn lớn hơn những mảnh vỡ lớn kia, nếu đâm vào những sợi dây đen đó gần như là không thể tránh được.

Tuy không rõ ràng hậu quả khi hắn đâm vào những sợi dây đen này, nhưng Triệu Khách dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng có thể nghĩ rõ ràng, tuyệt đối không có kết cục tốt.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Triệu Khách nhanh chóng nhìn quanh, hy vọng có thể tìm được một chỗ để hắn chui vào.

Kết quả phát hiện căn bản không làm được, thấy càng ngày càng gần, thời gian đã không cho phép Triệu Khách nghĩ nhiều nữa.

“Đụng một cái!”

Chỉ thấy Triệu Khách nhanh chóng nắm những mảnh vỡ ký ức khá trống rỗng ở xung quanh rên tay, ba bốn mảnh vỡ ký ức bị Triệu Khách ghép vào nhau, tạo thành một lá chắn bảy cạnh xông về phía sợi dây đen.

“Xì xì…”

Sợi dây đen đụng vào một mảnh vỡ ký ức ở trên đó, trong nháy mắt cảm giác như một giọt nước nóng hổi nhỏ vào bông tuyết, trong nháy mắt mảnh vỡ nhanh chóng hòa tan biến mất.

Cũng may lúc này Triệu Khách lập tức lấy ra mảnh thứ hai và mảnh thứ ba, trong nháy mắt hai mảnh vỡ ký ức còn chưa hòa tan, hắn mượn lực lướt qua một cái, chỉ thấy một sợi dây đen sượt qua tóc Triệu Khách, thoáng qua đỉnh đầu Triệu Khách.

Sau khi Triệu Khách thông qua được mép hố đen này, tốc độ trước mắt đột nhiên nhanh hơn.

Không biết có ai trong các ngươi từng có kinh nghiệm bóng đè chưa, đúng, đó là lúc thân thể không thể động đậy được, lại có thể cảm giác thân thể mình đang chìm xuống.

Đây chính là cảm nhận hiện tại của Triệu Khách.

Chỉ có điều cảm giác nhanh hơn bóng đè rất nhiều, dường như hắn là một hòn đá đang nhanh chóng chìm xuống đáy nước.

Đột nhiên, trước mặt Triệu Khách dần xuất hiện một luồng ánh sáng mạnh, sau đó bóng dáng Triệu Khách đã bị ánh sáng mạnh cắn nuốt.

Không biết qua bao lâu, Triệu Khách mới dần có cảm giác, đang mở mắt ra từng chút một, làm quen với ánh sáng ở trước mắt.

Triệu Khách ngẩn người, bởi vì tất cả mọi thứ trước mắt hoàn toàn không giống với tưởng tượng của hắn, lại là…

Bình Luận (0)
Comment