Một người đồng bạn khác cẩn thận cầm dây kẽm trên tay nhẹ nhàng khuấy đảo ở trong ổ khóa, đồng thời không quên nói: “Đúng rồi, sao ngươi biết nhà này có tiền?”
“Ta tận mắt thấy, ta nghe nói đây là một quán cơm, khoảng thời gian trước kẻ có tiền đều đến nơi này ăn cơm, nghe nói còn rất đắt tiền, một bữa cơm tốn ít nhất ba bốn vạn đấy.”
“Mả mẹ nó, ăn vàng à, ba bốn vạn, lần trước lão tử chỉ cướp 3000 tệ, kết quả phải ngồi tù hai năm mới ra ngoài.” Thanh niên áo jacket màu đen phụ trách mở khóa ngạc nhiên, bĩu môi.
Hắn ta bất chấp tất cả đi cướp tiền, kết quả còn không bằng một phần mười tiền thuê người ta nấu một bữa cơm, nghĩ thôi đã cảm thấy trong lòng khó chịu, lúc mở khóa cũng ra sức hơn.
Trong lúc hai người nói chuyện, cánh cửa khóa trước mắt “rầm” một tiếng mở ra.
Thấy thế, ánh mắt hai thanh niên sáng ngời, bình tĩnh đi vào, nhẹ nhàng đóng kỹ cửa.
Rón rén đi vào trong nhà, vừa kéo cửa đã nghe “leng keng” một tiếng, hai người bị dọa suýt thì nhảy dựng lên, ngẩng đầu nhìn lên mới phát hiện hóa ra trên cửa treo chuông.
“Thật sự là nhà hàng!”
Lại nhìn cách trang trí trong phòng, tuy bên trong tối như bưng không nhìn rõ ràng, vẫn có thể loáng thoáng thấy được cách trang trí trong phòng.
“Đi!”
Thấy thế, thanh niên áo jacket đen đứng bên trái kéo đồng bạn đi lên lầu.
“Hả, chúng ta không đến quầy thu ngân à??” Một tên thanh niên khác thấy thế không nhịn được gãi đầu.
Lại bị tên áo jacket đen trách mắng: “Ngu xuẩn, vừa nhìn đã biết ngươi không có kinh nghiệm, đến tối chắc chắn sẽ kiểm kê tiền ở quầy thu ngân rồi thu lại, sau đó đặt trong phòng ngủ tầng hai!”
Áo jacket đen nói xong quay đầu nhìn quanh, cũng không phát hiện quầy thu ngân gì đó, càng cảm thấy suy nghĩ của mình đúng.
Lúc này hai người đi thẳng đến căn phòng tối đen ở tầng hai, ngay cả rèm cửa cũng bị kéo lại, từ trong ra ngoài không lọt chút ánh sáng nào, tối đến mức đưa tay không thấy được năm ngón khiến hai người không quen.
Đặc biệt là người đi theo phía sau, nhìn căn phòng tối đen như mực luôn cảm thấy xung quanh lạnh buốt, đưa tay kéo tên áo jacket đen một cái nói: “Nếu không, chúng ta xuống lầu đi, ta luôn cảm thấy nơi này rất quái lạ!”
“Cút đi, đã vào đến đây rồi, sợ cọng lông, ngươi còn muốn mua điện thoại hay không?”
Áo jacket đen mắng một câu lập tức quay đầu lại, nhìn về phía trước, một tay siết chặt thành nắm đấm, để tăng thêm lòng dũng cảm còn thầm nói: “Nam Mô A Di Đà Phật, thế giới này không có quỷ, không có ma!”
Lúc nói lời này, chỉ thấy hai người lần mò dọc theo vách tường, nhưng sờ soạng một trận cũng không sờ được công tắc bật đèn.
Thấy thế, một tên thanh niên khác càng cảm thấy trong lòng run rẩy một trận, lại bắt đầu đánh trống lui quân.
Nhưng lúc này đã thấy áo jacket đen đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, đưa tay lấy ra một cái đèn pin từ trong túi quần, cười nói: “Cũng may ta có chuẩn bị!”
Lúc nói lời này, chỉ thấy áo jacket đen bật đèn pin, chiếu về phía trước.
Sau khi ánh đèn chiếu tới, áo jacket đen và thanh niên đều ngạc nhiên, chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh bò lên theo cột sống của mình, cả người lông tơ dựng đứng.
Ở trước mặt bọn họ lại đặt một chiếc quan tài!
“Có quỷ!”
Thanh niên hét lên một tiếng, nhanh chân muốn bỏ chạy, lộn nhào lăn xuống bậc thang.
Tục ngữ nói, người dọa người, dọa chết người.
Bị thanh niên hô lên như thế, đừng nói là người, dù là quỷ cũng bị dạo phát điên.
“Chờ… Chờ đã…”
Chỉ thấy sắc mặt áo jacket đen trắng bệch, bị thanh niên này hô lên như vậy, áo jacket đen cảm thấy như có ngàn cân đè nặng lồng ngực, trong lòng nhói lên như một con thỏ, trái tim không ngừng nhảy lên.
Muốn gọi đồng bạn kéo hắn ta, kết quả há miệng mới phát hiện mình đã mất tiếng, ngay cả lời cũng không kêu lên được.
Hôm nay trời rất lạnh, chỉ thấy trên đũng quần áo jacket đen còn bốc lên một luồng sương trắng, theo đó là một mùi thối tanh tưởi bốc lên, áo jacket đen mềm nhũn ngã nhào xuống đất, cả người co quắp, thậm chí còn không có sức mà nhúc nhích.
Sau khi dừng lại một lúc lâu, áo jacket đen mới dần thở dốc một hơi, quay đầu gọi tên đồng bạn mấy lần nhưng không ai đáp lời.
“Tên khốn, chờ ta ra ngoài cạo chết tạp chủng nhà người!”
Sau khi áo jacket đen mắng một câu, lại ngẩng đầu nhìn về phía quan tài trước mặt.
Một người đối mặt với sợ hãi, hoặc là sụp đổ, hoặc là tức giận, áo jacket đen đã trải qua sự sụp đổ, bây giờ đến lượt hắn ta tức giận.
Hơi đánh giá xung quanh thấy không có gì, áo jacket đen nghiến răng bò dậy từ dưới đất nói: “Quan tâm ngươi là người hay quỷ, dù thật sự là xác chết, hôm nay lão tử cũng phải làm Mô Kim Hiệu Úy một lần!”
Lúc nói lời này, chỉ thấy áo jacket đen tiến lên, nắm tay đặt trên quan tài, thở sâu nhẹ nhàng đẩy ra, chỉ nghe “cạch” một tiếng, quan tài bị nhẹ nhàng đẩy ra một cái khe.
Lúc này, sắc mặt áo jacket đen khó coi muốn chết, híp mắt nhẹ nhàng nhìn vào trong quan tài, sau khi thấy hình như bên trong không có chỗ nào đặc biệt, áo jacket đen cũng trở nên to gan hơn, đẩy mạnh về phía trước, cho đến khi đẩy nắp quan tài ra, đôi mắt nhìn vào bên trong.
“Đệt!”
Chiếc quan tài trước mặt lại trống không.