Xoay người dẫn theo bảy nhân cách sau lưng lao đến khoảng sương mù màu trắng kia, đồng thời không quên hỏi: “Màu đen là tia chớp, màu trắng là cái gì!”
“Không biết!”
Người nói chuyện lần này là Ghen tỵ, nàng bị điện giật quá sức như đã chịu đau khổ, vì vậy cảm thấy kiêng dè với sương mù màu trắng ở đối diện, ngẩng đầu nhìn về phía Triệu Khách, cười lạnh: “Vì vậy cần ngươi đi vào xem mới được!”
Triệu Khách hơi ngơ ngác, xoay người không nói thêm gì nữa, hắn hiểu rõ đến lúc này hắn là châu chấu trong tay bảy nhân cách, đương nhiên bọn họ sẽ không khách sáo với hắn.
Nhưng lúc này trong lòng Triệu Khách đã có một số suy nghĩ đại khái, Triệu Khách siết chặt lòng bàn tay, một đoàn sương đen không đáng chú ý bị Triệu Khách nắm chặt trong tay một lần nữa.
Hiện tại hắn muốn chờ, chờ một cơ hội có thể thoát khỏi đám người này.
Sương trắng trước mặt như một đoàn kẹo bông gòn, máu trắng tinh khiến người nhìn qua cũng có sự xúc động muốn gặm một cái, Triệu Khách biết những thứ trong ý thức chủ của hắn cũng không có sự uy hiếp quá lớn với hắn.
Vì vậy Triệu Khách rất to gan, trực tiếp luồn bàn tay vào.
“Này, tình huống như thế nào ngươi nói một câu đi!”
Sắc dục bình tình rút ngắn khoảng cách với Triệu Khách, đồng thời dùng giọng rất nhỏ nói: “Nhịn thêm đi, hiện tại hai người chúng ta ra tay hoàn toàn không phải đối thủ của bọn họ!”
“Được!”
Triệu Khách gật đầu thật mạnh, trong lòng cười lạnh, nếu trước đó Triệu Khách còn có ba phần tin tưởng với hắn ta, vậy hiện tại Triệu Khách đã có mười phần tin tưởng với Sắc dục.
Ồ! Là mười phần tin tưởng từ đầu đến cuối tên này không hề có ý tốt.
Triệu Khách thò tay vào trong sương mù màu trắng, một lát sau lại rút ra hoàn toàn không có cảm giác gì, Triệu Khách thấy thế dứt khoát thò đầu vào.
Nhưng đầu Triệu Khách vừa mới thò vào, ánh mắt nhìn lên, chỉ thấy một khuôn mặt người giống vậy trồi lên từ trong sương trắng, nghiêng mặt nhìn về phía Triệu Khách.
Mắt phượng lông mày nhỏ nhắn, sống mũi cao gầy, làn da mịn màng đàn hồi cùng với một mái tóc màu đen rối tung làm nổi bật, trông nàng đẹp như thiếu nữ ở trong bức tranh, quay sang mỉm cười với Triệu Khách lại khiến Triệu Khách suýt nữa kêu lên.
“Hít!”
Đợi sau khi thấy rõ khuôn mặt người này, Triệu Khách không nhịn được lại hút vào một ngụm khí lạnh, suýt nữa quay đầu bỏ chạy.
Nữ nhân trước mắt lại có vẻ ngoài giống với xác nữ kia, chẳng trách Triệu Khách lại bị dọa sợ.
Chẳng mấy chốc Triệu Khách đã lấy lại tinh thần, cảm giác không thích hợp.
Trong không gian khủng bố lần trước, hắn tốn công tốn sức không tiếc trả giá đắt nhét tròng mắt mà xác nữ để lại ở trên người mình vào trong miệng Hồ tiên.
Có thể nói hoàn toàn cắt đứt mối liên hệ với xác nữ kia.
Dù nàng có thần thông quảng đại đến đâu cũng không thể tìm đến cửa, hơn nữa lúc này đang ở sâu trong đầu hắn, vì vậy tuyệt đối không thể là nàng.
Sao nàng có thể xuất hiện ở trong đầu hắn?
Mang theo nghi ngờ, Triệu Khách lại nhìn lên, phát hiện tuy nữ nhân này vẫn cười với hắn nhưng vẻ mặt không còn tràn ngập sự thù hận như ngày xưa nữa, ý cười trên hai đầu lông mày không còn lạnh lùng như núi băng, ngược lại có sự vui sướng quyến rũ khi tập kích người.
Trong chốc lát khiến Triệu Khách nhìn đến hơi mê mẩn, cho đến khi thân thể nặng nề, một luồng lực mạnh kéo Triệu Khách ra khỏi sương mù màu trắng.
“Bên trong là cái gì?”
Thấy Triệu Khách bị Tức giận kéo ra ngoài, Tham lam bên cạnh lập tức vặn hỏi.
Triệu Khách suy nghĩ lại lắc đầu, thật sự không biết phải hình dung như thế nào, sau đó kể lại tình cảnh mà hắn vừa thấy trong sương trắng.
Bảy nhân cách trước mặt không nhịn được nhìn nhau, hiển nhiên cũng không hiểu đó là cái gì.
Nhưng lúc này mây đen càng ngày càng gần, đã không còn chỗ khác để trốn nữa, đã không còn kịp nữa rồi, Lười biếng thấy thế cắn răng nói: “Dù sao cũng không có hại, đi vào trước lại nói!”
Tám người thêm một Đại Ma Vương đã hôn mê lao thẳng vào trong sương trắng, mặc kệ bên trong sương trắng là cái gì, dù sao cũng mạnh hơn đám mây đen này rất nhiều.
Đương nhiên vẫn là Triệu Khách đi phía trước, nếu không để hắn mở đường, lại phải lo lắng Triệu Khách chơi ngáng chân, chẳng may mây đen tới đây, sau đó tiểu tử này dùng sức đẩy bọn họ vào trong mây đen, vậy sẽ hỏng chuyện.
Mặc dù khả năng này không lớn, dù sao Triệu Khách cũng không thể chống lại lực lượng của Tức giận, nhưng bọn họ đã quá quen thuộc với Triệu Khách, thậm chí nói thẳng ra bọn họ cũng là một phần của Triệu Khách.
Mặc kệ Triệu Khách có suy nghĩ như vậy hay không, bọn họ không định cho Triệu Khách chút cơ hội nào.
Nhưng sau khi Triệu Khách bước một chân vào sương mù màu trắng, hình ảnh trước mắt thay đổi, lại không còn là xác nữ trước đó mà là một hình ảnh khác.
Một nam nhân mặt chữ quốc, râu quai nón mặc cảnh phục chỉnh tề, vẻ mặt chính khí nhìn không chớp mắt.
“Lôi Khoa!”
Triệu Khách ngạc nhiên, lập tức thấy Lôi Khoa đứng lên từ trên ghế, một chân đạp nữ nhân xuống đất.
Nữ nhân kia là lão bà của Lôi Khoa, cũng chính là tẩu tử bị Triệu Khách đâm vào bệnh viện, biến thành người thực vật.