Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 577 - Chương 577. Cơ Hội (2)

Chương 577. Cơ hội (2) Chương 577. Cơ hội (2)

Mặc cho nữ nhân này cầu xin, khóc lóc như thế nào, thậm chí ngã quỵ dưới đất dập đầu, Lôi Khoa cũng không mềm lòng một chút nào, kiên quyết xoay người, đẩy cửa rời đi.

“Ha ha!”

Thấy cảnh này, Triệu Khách mỉm cười, quá hoang đường, nếu Lôi Khoa mà hắn quen biết thật sự có thể làm đến mức lý trí vô tình như thế này, lúc trước hắn cần gì phải nhiều chuyện, đâm nữ nhân này mười mấy dao?

Triệu Khách rất rõ Lôi Khoa là một con sư tử bị dây sắt trói buộc, cái gọi là yêu càng sâu hận càng nhiều, những nam nữ ly hôn đó có mấy người không trở mặt?

Cũng như câu nói kia, cho dù là hán tử làm bằng sắt cũng có ba tấc đinh mềm.

Điểm yếu của Lôi Khoa chính là nữ nhân này, nếu biết nàng phản bội mình, Triệu Khách nghĩ trong lúc Lôi Khoa nổi giận, có băm nữ nhân này thành thịt vụn cũng không phải là chuyện không thể nào.

Ừ… Thịt vụn!

Không biết vì sao trong đầu Triệu Khách đột nhiên nghĩ đến món đậu hũ hầm thịt.

Lúc này, Triệu Khách đột nhiên hiểu ra điều gì đó, hình ảnh trong đám sương trắng này cũng chỉ là những ký ức mà ngày thường hắn tưởng tượng, không hề chân thực.

Triệu Khách đứng ở trong sương trắng, đột nhiên cảm thấy ánh sáng xung quanh sương trắng mờ đi, thỉnh thoảng theo từng tiếng sấm vang lên, hiện tại mây đen đã bao trùm mây trắng nhưng cả hai không liên quan đến nhau, bọn họ tránh ở bên trong, ngược lại rất rảnh rỗi.

Còn không đợi Triệu Khách có hành động đã ngửi được mùi nước hoa cổ xưa quen thuộc, Triệu Khách biết chỉ có trên người Ghen tỵ mới có mùi hương này.

Quả nhiên, ngay sau đó bả vai Triệu Khách nặng nề, không biết Ghen tỵ đã chui vào trong ngực Triệu Khách từ lúc nào, áo da màu đen bó sát miêu tả sinh động hai quả cầu sắp nhảy ra kia.

Triệu Khách cúi đầu nhìn, thậm chí có thể thấy thứ màu hồng phấn ở mép quần áo.

“Bọn họ sợ ngươi không thành thật, vì vậy để ta đến đi cùng ngươi!”

Ngón tay Ghen tỵ nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Triệu Khách, đôi môi đỏ gần như sắp tiếp xúc với môi của Triệu Khách, thở ra một mùi thơm ngát mê người đến gần Triệu Khách.

Triệu Khách hoàn toàn không quan tâm đến sự quyến rũ của Ghen tỵ, bởi vì hắn rõ ràng người trước mặt là Ghen tỵ chứ không phải Sắc dục, thủ đoạn dụ dỗ chỉ để ngụy trang vẻ ngoài rắn rết của nàng mà thôi.

“Ngươi nhìn thấy cái gì đấy? Tập trung như vậy?”

Thấy Triệu Khách không để ý đến mình, sắc mặt Ghen tỵ lập tức trở nên hơi khó coi, Triệu Khách thở dài đang muốn nói chuyện, đột nhiên ngạc nhiên, ánh mắt nhìn về phía Ghen tỵ khó hiểu đến mức Ghen tỵ không hiểu ra sao.

Nàng nghi ngờ nhìn Triệu Khách, đưa tay sờ mặt mình, thậm chí lập tức lấy ra một tấm gương xem trên mặt mình có mấy thứ bẩn thỉu hay không.

Triệu Khách thở sâu, thấy thế, hắn đột nhiên nhận ra cơ hội đang ở ngay trước mắt mình!

Ghen tỵ? Không, dĩ nhiên đây không phải con mụ lẳng lơ trong nhóm, mà là mảnh sương trắng trước mặt!

“Này, trông ngươi hình như có gì đó không đúng, sao nào, đổi ý rồi hả?”

Ghen tỵ thấy Triệu Khách vẫn không nói lời nào, không biết rốt cuộc trong lòng tên này đang suy nghĩ điều gì, nhanh chóng vặn hỏi.

“Hình như bây giờ ta không có tư cách hối hận, ta chỉ tò mò rốt cuộc sương trắng là cái gì?”

Triệu Khách nói xong vẻ mặt tò mò muốn đẩy sương trắng ra, lại bị Ghen tỵ ngăn cản: “Đừng làm loạn!”

Thấy dáng vẻ căng thẳng của Ghen tỵ, trong lòng Triệu Khách thoải mái hơn nhiều, trước đó Triệu Khách còn tưởng bọn họ nắm giữ rất nhiều bí mật.

Nhưng bây giờ nhìn lại thật ra có rất nhiều chuyện bọn họ đều là kiến thức nửa vời, ví dụ như khoảng sương trắng trước mặt, thậm chí bọn họ không biết là cái gì.

Bởi vì mảnh sương trắng này là một phần sức tưởng tượng của Triệu Khách.

Hoặc là nói những suy nghĩ mà thỉnh thoảng Triệu Khách nghĩ đến.

Chỉ thấy Triệu Khách không nói lời nào, thân thể nằm xuống làm ra hình chữ đại, cười nói với Ghen tỵ, “Thế này ngươi sẽ yên tâm hơn nhỉ.”

“Hừ!”

Ghen tỵ bĩu môi một cái, ngồi xuống bên cạnh Triệu Khách trông chừng.

Ở trong mắt nàng, hiện tại Triệu Khách là châu chấu bị trói buộc chung một chỗ với bọn họ, trừ khi đưa bọn họ ra ngoài, nếu không dù mọc hai cánh cũng đừng hòng đi ra ngoài, nàng chỉ cần bảo đảm tên này đừng giở trò gì là được.

Nhưng Ghen tỵ cũng không chú ý đến ánh mắt Triệu Khách vẫn nhìn chằm chằm sương trắng ở trên đỉnh đầu, chỉ thấy trong sương trắng lại còn có một Ghen tỵ, không sai dáng vẻ của Ghen tỵ giống hệt người bên cạnh Triệu Khách.

Nhưng theo suy nghĩ của Triệu Khách thay đổi, vẻ mặt Ghen tỵ ở trong sương trắng bắt đầu trở nên kỳ quái, mỗi một hành động đều bị Triệu Khách khống chế.

Không sai, đây là cơ hội mà Triệu Khách phát hiện.

Là ý thức chủ, Triệu Khách ngạc nhiên phát hiện hắn lại có thể khống chế tình cảnh trong sương mù màu trắng.

Triệu Khách cẩn thận nghĩ lại cũng hiểu được những thứ này do hắn tưởng tượng ra, tất nhiên chịu sự khống chế của hắn.

Ngược lại, hình như bảy nhân cách không hề phát hiện ra điều này, tuy bọn họ cũng chịu ảnh hưởng của sương trắng nhưng có thể thấy một vài hình ảnh.

Nhưng không biết Triệu Khách có thể thao túng khoảng sương trắng này.

Bình Luận (0)
Comment