Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 578 - Chương 578. Rạn Nứt

Chương 578. Rạn nứt Chương 578. Rạn nứt

Tuy Triệu Khách nằm ở nơi đó nhưng suy nghĩ lại càng ngày càng sinh động, chỉ thấy Triệu Khách cẩn thận túm sương trắng rồi siết trong tay, bắt đầu thử có thể thao túng những sương trắng này hay không.

Theo suy nghĩ của Triệu Khách, chỉ thấy một nắm sương trắng nhỏ này dần xảy ra sự thay đổi mới trong lòng bàn tay Triệu Khách.

“Có hy vọng!”

Trong lòng Triệu Khách vui vẻ, mặc dù không có năng lực tăng thêm của con tem nhưng trên mặt thao túng này, Triệu Khách cũng đã sớm có kinh nghiệm của mình.

Chỉ thấy sương trắng thật sự biến thành một con lươn theo suy nghĩ của Triệu Khách, quấn quanh ngón tay Triệu Khách rồi chậm rãi bò đi.

Triệu Khách muốn tiếp tục thử thao túng càng nhiều sương trắng hơn, nhưng chẳng mấy chốc đã phát hiện năng lực điều khiển của hắn không đủ.

Có thể đồng thời khống chế hai đám sương trắng kích cỡ con giun đã là cực hạn.

Nhưng đối với Triệu Khách, điều này đã đủ rồi, chỉ thấy Triệu Khách hơi híp mắt lại, điều khiển một đầu sương trắng thành cá chạch, lặng lẽ tiến vào trên người Ghen tỵ.

Nơi đây vốn bị một mảnh sương trắng bao phủ, cộng thêm bây giờ Triệu Khách cũng là miếng thịt nằm trên cái thớt là bọn họ, chỉ cần nhìn chằm chằm tiểu tử này đừng để hắn cá chết lưới rách là được, vì vậy Ghen tỵ cũng không đề phòng Triệu Khách.

Triệu Khách khống chế cá chạch bò lên sợi tóc theo sau tai của Ghen tỵ, dựa vào hoàn cảnh nơi này, không nhìn kỹ căn bản không nhìn ra.

“Hắc!”

Thấy thế, Triệu Khách cười lạnh trong lòng, ánh mắt gian xảo không biết đang tính toán điều gì, nhưng dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng có thể nghĩ ra, tuyệt đối không phải chuyện gì tốt.

“Ầm ầm!”

Lúc này, tia điện quang bên ngoài càng ngày càng mạnh, chỉ nghe Tức giận nặng nề rít gào, dường như cảm thấy rất chán ghét số lôi điện này.

“Đáng chết, rốt cuộc tiện nhân kia đang làm cái gì! Vì sao bản thể càng ngày càng hưng phấn!”

Lần này Lười biếng cũng hơi phát điên.

Vốn là một chuyện rất thuận lợi, bây giờ lại xuất hiện rắc rối lớn như vậy, tâm trạng hắn ta cũng rất tồi tệ.

Trên thực tế, Lười biếng thật sự có thiên phú bày mưu tính kế, chỉ có điều hắn ta không để ý đến cái gọi là lòng người.

Hiển nhiên hắn ta không phải một cao thủ tâm lý, không ngoài dự đoán, sau khi tỷ tỷ Lôi Mẫu tỉnh lại, tuy đã dựa theo ước hẹn tiêm thêm lượng thuốc để kéo dài thời gian cho Triệu Khách.

Lại không ngờ, lúc này tỷ tỷ Lôi Mẫu thấy mới lạ với tất cả mọi sự vật xung quanh, cứ như một con ngựa hoang thoát cương, hoàn toàn buông thả tính tình, phần sau của kế hoạch ban đầu đã bị nàng quên không còn bóng dáng tăm hơi.

Lúc này nàng đang thấy tò mò và mới vẻ với tất cả mọi thứ xung quanh, dù là thực vật hay là sự vật, thậm chí… Là người xa lạ.

Lúc này, ở cửa thôn gần nhà Triệu Khách, chỉ thấy một mình Triệu Khách đứng ở cửa thôn, ngây ngô ngắm xe cộ qua lại xung quanh.

Một tiểu nữ hài học đang đi học ở ven đường, mái tóc tết đuôi ngựa, khuôn mặt gầy gò, một đôi mắt to trong veo như nước, lộ ra vẻ ngây thơ không hiểu sự đời của hài tử.

Khi đi đến bên cạnh Triệu Khách, nữ hài thấy Triệu Khách đứng ở ven đường như một kẻ ngu, há to miệng mỉm cười ngây ngô, không nhịn được ngẩng đầu nhìn thoáng qua Triệu Khách.

Nhưng đến lúc ánh mắt nàng chạm vào đôi mắt Triệu Khách, đến khi thấy con người Triệu Khách co rụt lại, thoáng qua ánh sáng âm u lạnh lẽo nhìn thẳng vào mắt nữ hài, khiến thần trí của nữ hài cũng trở nên ngây dại theo.

“Đến chơi với tỷ tỷ đi!”

Thấy tiểu nữ hài đã bị Quỷ hoặc khống chế, Triệu Khách đưa tay ra kéo nàng xoay người đi vào trong nhà.

Lúc này sâu trong ý thức của Triệu Khách, đám người Lười biếng càng ngày càng cảm thấy mất kiên nhẫn, tiếp tục chờ đợi, thời gian quý giá của bọn họ sẽ tiêu hao từng chút một.

“Không thể chờ nữa! Chuẩn bị tế tự!”

Lúc này, Tham lam đứng lên, đi đến bên cạnh Tức giận, bây giờ quyết định sử dụng lá bài tẩy kia.

“Có phải quá sớm rồi không!”

Hiếm khi nào Cao ngạo lại mở miệng, cau mày đưa mắt nhìn về phía Lười biếng, dường như đang chờ hắn ta mở miệng.

Nhưng ý của Lười biếng và Tham lam giống nhau, gật đầu nói: “Không thể chờ nữa, một đoạn đường cuối cùng cứ làm theo kế hoạch ban đầu, bây giờ chuẩn bị đi!”

Thấy Lười biếng cũng đồng ý, Cao ngạo không hỏi nhiều nữa.

Lúc này, Ghen tỵ dẫn theo Triệu Khách đi tới, Tham lam chỉ vị Đại Ma Vương đã hôn mê sâu ở bên cạnh, giọng điệu trêu chọc: “Tiếp theo chúng ta sẽ tế tự, coi Ma Thần này là tế phẩm để tặng cho ngươi, sao nào, đủ thành ý chứ!”

“Nói vậy, ta còn phải cảm ơn các ngươi.”

Nếu thật sự như bọn họ nói, Triệu Khách nên cảm ơn bọn họ, nhưng sự thật là vậy sao?

Chỉ thấy Đại Ma Vương bị thả ra, trên người đã sớm bị vẽ đủ loại phù chú kỳ quái.

“Có phải cảm thấy kỳ quái, không biết phù chú này là cái gì không?”

Sắc dục đứng bên cạnh ôm vai Triệu Khách nói.

Triệu Khách nghiêng người né tránh cánh tay Sắc dục, nói: “Ta chỉ thấy kỳ quái, sao các ngươi có thể hiểu được những thứ này?”

Hiện tại phù chú phức tạp như thế, Triệu Khách còn không xem hiểu là có ý gì, bọn họ lại hiểu được, điều này khiến Triệu Khách cảm thấy kỳ quái.

Bình Luận (0)
Comment