Triệu Khách giang hai tay ra, một đoàn sương đen trong lòng bàn tay dần tản ra, một nắm đấm trước đó, trong lòng bàn tay hắn nắm một đoàn sương đen, nắm đấm hai người chạm vào nhau khiến sương đen nổ tung, lôi quang tràn ra chỉ khiến Triệu Khách cảm thấy cánh tay hơi run rẩy mà thôi.
“Vèo!”
Một cơn gió lạnh thổi đến bên tai, lúc Ghen tỵ xuất hiện lại đã đến bên cạnh Triệu Khách.
Tuy không mở miệng nhưng từ dáng vẻ, có thể thấy nàng lựa chọn đứng cùng phe với Triệu Khách.
Lần này là hợp tác thật sự, Triệu Khách đã thấy cái gọi là thành ý.
“Lão lục, ngươi điên rồi!!”
Cao ngạo thật sự không dám tin vào đôi mắt mình, bọn họ có thể nói là tình cảm như tay chân, nhưng làm đồng bọn nhiều năm như vậy, chỉ trong nháy mắt Ghen tỵ đã phản bội bọn họ.
Khuôn mặt Ghen tỵ lạnh lùng, không nói chuyện, chỉ thấy lúc này Triệu Khách đi lên trước, một tay chủ động ôm vòng eo thon của Ghen tỵ, mỉm cười xấu xa nói: “Thứ các ngươi không cho được, ta có thể cho được, thứ các ngươi cho được, ta có thể cho gấp bội, số trứng vàng này đều thuộc về ngươi.
Triệu Khách nói xong, đã đặt số trứng vàng lấy từ hai người Sắc dục và Lười biếng ở trước mặt Ghen tỵ.
Vẻ mặt phách lối khiến Cao ngạo nhìn chằm chằm.
Quả nhiên, lời nói của Triệu Khách đã khiến sắc mặt Ghen tỵ dịu đi rất nhiều.
Trên thực tế, bọn họ hiểu rất rõ Triệu Khách, nhưng ngược lại Triệu Khách cũng quá hiểu bọn họ.
Triệu Khách nhớ rất rõ Ghen tỵ là người như thế nào, bảy nhân cách này thật sự là thiên tài ở các mặt.
Thậm chí có tư duy, suy nghĩ của mình, hoàn toàn không khác gì một người bình thường.
Nhưng đừng quên bản chất của bọn họ chưa từng thay đổi, cũng như Ghen tỵ, bản tính của nàng là thích ghen tỵ với người khác, đây chính là xương cốt, bộ da của nàng, đừng ai nghĩ thay đổi được.
Chính vì Triệu Khách hiểu rõ bọn họ, Triệu Khách mới chọn ra tay với Ghen tỵ, không cần thủ đoạn gì chỉ cần nhắc nhở một chút, gợi lên tính cách trong bản tính của nàng, vậy là đủ.
Mượn dùng câu nói của một vị danh nhân, muốn khiến một người trở nên xấu xa, chỉ cần để hắn nhấm nháp cảm giác ghen tỵ một chút là đủ.
“Sau cánh cửa là cái gì?” Triệu Khách quay đầu nhìn cánh cửa trên đài cao ở sau lưng.
Hắn cảm thấy kỳ quái, nhưng không nói ra được rốt cuộc là chỗ nào kỳ lạ.
Triệu Khách nhẹ nhàng dò hỏi Ghen tỵ.
Hắn biết, đám người này tốn hết công sức, thậm chí diễn khổ nhục kế để hắn tin tưởng Sắc dục sẽ giúp đỡ hắn vào lúc mấu chốt, thật ra nguyên nhân sâu xa hơn là bọn họ muốn mượn tay Triệu Khách đi mở cánh cửa kia ra.
Chắc chắn trong này có nguyên nhân mà Triệu Khách không biết, vì vậy Triệu Khách muốn hỏi cho rõ.
“Không biết, nhưng Lười biếng nói nhất định cần ngươi đến làm một bước cuối cùng.”
Nghe Ghen tỵ nói vậy, Triệu Khách trực tiếp đi đến trước mặt Lười biếng, nhấc Lười biếng lên khỏi mặt đất.
Tên này bị điện giật gần chết nhưng vẫn còn một hơi, bị Triệu Khách xách lên, ngay cả con mắt cũng không mở ra được, không biết vì sao mùi hương khét lẹt trên người tên này lại khiến bụng Triệu Khách kêu lên ùng ục.
“Ngươi làm cái gì thế!”
Thấy hành động của Triệu Khách, Cao ngạo và Tham lam lập tức trở nên căng thẳng nhưng bọn họ vẫn không dám có hành động gì, vì bọn họ rất rõ ràng ép buộc Triệu Khách, chắc chắn Triệu Khách dám ngọc đá cùng vỡ với bọn họ.
“Làm gì! Đã là nhân cách của ta, đương nhiên ta muốn thu hồi lại!”
Chỉ thấy Triệu Khách đột nhiên ngẩng đầu, lau môi, há miệng cắn một cái vào cổ Lười biếng.
“Đừng!”
Thấy thế, sắc mặt đám người Tham lam đứng ở nơi xa đột nhiên thay đổi, thậm chí Tức giận đã giận đến mức muốn xông ngay lên.
Nhưng hành động tiếp theo của Triệu Khách lại khiến bọn họ không dám tiến lên một bước.
Chỉ thấy tay trái Triệu Khách đặt ở trên cổ họng Sắc dục, lưỡi dao sắc bén trên đầu ngón tay đè vào động mạch chủ Sắc dục.
Ý của Triệu Khách rất đơn giản, các ngươi đi lên trước, hiện tại ta sẽ giải quyết cả hai người này.
Về phần Ghen tỵ ở bên cạnh, lúc này đã quyết tâm đứng về phe Triệu Khách.
Cũng như Triệu Khách đã nói, có vài thứ người khác không cho được, chỉ có Triệu Khách có thể cho nàng.
“Phì! Thật khó ăn!”
Sau khi Triệu Khách cắn một cái, chẳng mấy chốc đã phun ra, hiển nhiên muốn trực tiếp dùng cách nguyên thủy nhất là nuốt chửng nhân cách này, là chuyện không thể thực hiện được.
Tiện tay ném Lười biếng đã hấp hối xuống đất.
Triệu Khách ngẩng đầu nhìn về phía Tham lam, nói: “Nói cho ta biết, sau cánh cửa này là cái gì!”
Nếu Ghen tỵ không biết rõ tình hình, sao có thể làm đại tỷ được, Triệu Khách tin tưởng chắc chắn Tham lam biết rõ toàn bộ kế hoạch.
“Muốn biết thì ngươi mở ra đi!”
Tuy bị thương nhưng Tham lam cố gắng để mình đứng thẳng, đồng thời nắm cánh tay Tham ăn đứng ở sau lưng, hung hăng cắn một cái, xé rách một tảng mỡ dày từ trên cánh tay Tham ăn, nuốt vào trong bụng.
Theo việc cắn nuốt huyết nhục của Tham ăn, chỉ thấy vết thương trên người Tham lam dần bắt đầu khôi phục, tuy tốc độ rất chậm nhưng hiển nhiên tác dụng rất rõ ràng.
Điều này khiến Triệu Khách cảm thấy bất ngờ, không ngờ năng lực của Tham ăn còn có thể khôi phục cho người khác.