Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 582 - Chương 582. Nguy Hiểm, Ngươi Đến!

Chương 582. Nguy hiểm, ngươi đến! Chương 582. Nguy hiểm, ngươi đến!

Nhìn đến đây, đôi mắt Triệu Khách híp thành một đường thẳng, càng ngày càng có hứng thú với năng lực của đám người này.

Tham lam không chịu mở miệng, Triệu Khách cũng không muốn lãng phí miệng lưỡi nữa, tùy tiện ngồi xuống người Sắc dục.

Một chân đặt lên sau lưng Lười biếng, chỉ hơi dùng sức một cái đã khiến Lười biếng đau đến nhe răng, lại không nói được một câu nào, vì cổ họng Lười biếng đã bị Triệu Khách cắn ra một cái lỗ.

Đã không thể trực tiếp cắn nuốt đối phương, vậy Triệu Khách dứt khoát làm tên này yên tĩnh lại, hắn có rất nhiều thời gian để chơi với đám người này.

Hơn nữa nguyên liệu chế tạo thuốc rất đặc biệt, lại là hàng cấm, số thuốc mà Vương Na đặt mua trước đó đã bị Triệu Khách lặp đi lặp lại thí nghiệm mấy lần, lãng phí gần hết, còn thừa lại không nhiều lắm.

Dù Lôi Mẫu đang không ngừng kéo dài dược hiệu cho hắn, nhưng không có nguyên liệu, cuối cùng chỉ có thể trơ mắt nhìn.

Dù sao ở đây không cần ăn uống, Triệu Khách có thể chờ đến khi dược hiệu biến mất, hắn vẫn sẽ bị kéo về ý thức chủ.

Nhưng làm vậy không giải quyết được hậu hoạn, hơn nữa không phải điều mà Triệu Khách mong muốn.

Hắn muốn một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, hơn nữa năng lực của bảy nhân cách càng khiến Triệu Khách khát vọng, tuyệt đối không thể lãng phí như vậy.

“Trực tiếp ăn thứ này sẽ như thế nào?”

Triệu Khách chỉ trứng vàng trong tay Ghen tỵ, Ghen tỵ nghe vậy trực tiếp giao trứng vàng cho Triệu Khách: “Tùy tiện ăn, có thể tăng cường tinh thần lực của ngươi!”

Trước đó Triệu Khách đưa trứng vàng cho Ghen tỵ, lúc này Ghen tỵ lại thoải mái trực tiếp đưa cho Triệu Khách.

Cho hắn tùy tiện ăn cũng vì Ghen tỵ căn bản không quan tâm giá trị của những quả trứng vàng này.

Dù Triệu Khách thật sự ăn sạch, nàng cũng không cau mày lấy một cái.

Nàng chỉ không thể thấy người khác tốt hơn mình.

Triệu Khách thấy thế cũng không khách sáo, cầm một quả trứng vàng bắt đầu gặm, mặc dù là dáng vẻ trứng ngỗng, nhưng ăn vào lại có một hương vị đặc biệt.

Triệu Khách liên tục ăn hai quả đã cảm thấy ăn không nổi nữa, ngồi ở đó cảm giác thân thể của mình vang lên ong ong.

Không biết trạng thái mạnh hơn trước đó bao nhiêu lần, ngay cả sức lực cũng mạnh hơn rất nhiều.

“Ngươi không thể trực tiếp cắn nuốt bọn họ, thả bọn họ ra đi, ước định của chúng ta vẫn y nguyên như lúc trước.”

Bốn người Tham lam cẩn thận đến gần Triệu Khách, cố gắng hạ thấp giọng nói của mình dự định ôn hòa đàm phán với Triệu Khách.

Nhưng Triệu Khách cau mày, hơi giậm chân một cái, lập tức thấy khuôn mặt Lười biếng vặn vẹo sắp dính vào một chỗ.

“Lùi lại một chút!”

Triệu Khách ngẩng đầu yêu cầu đám người Tham lam lùi lại, duỗi lưng một cái đứng lên, nhìn chằm chằm nắm đấm của mình, cảm giác cả ngươi dễ chịu.

“Đúng là linh hồn thần ma, hắc hắc, ta được lợi rồi!”

Trong lòng Triệu Khách khen ngợi, chỉ ăn hai quả đã khiến Triệu Khách có cảm giác tinh thần tỏa sáng, nếu ăn hết tất cả…

Nghĩ đến đây, Triệu Khách đá Sắc dục còn đang hôn mê sâu ở dưới chân.

Tên này vì trực tiếp đụng chạm với mây đen nên bị điện giật thảm nhất, đến bây giờ còn ở trạng thái hôn mê sâu nửa chết nửa sống.

“Làm một giao dịch thì thế nào! Đổi tên này lấy trứng vàng ở trên tay các ngươi!”

“Một người đổi chín quả, ngươi rất biết tính toán!”

Cao ngạo bĩu môi một cái, Tham ăn bên cạnh trực tiếp ôm chặt số trứng vàng trên tay vào trong ngực, dáng vẻ kiên quyết không chịu buông tay.

“Không cho?”

Triệu Khách nhấc Sắc dục lên, lạnh nhạt nhìn chằm chằm Tham lam: “Chỉ cần một con tin là đủ rồi, các ngươi không cho, vậy không còn tác dụng gì nữa rồi.”

Triệu Khách nói lời này, lưỡi dao trên ngón tay nằm ngang trên cổ họng Sắc dục.

“Cho!”

Thấy Triệu Khách dự định ra tay, Tham lam nghiến răng một cái, ném trứng vàng trên tay ra ngoài, ném vào cạnh chân Triệu Khách.

Nàng hiểu rõ lúc này Triệu Khách muốn ra tay thật, tuyệt đối không nói đùa với bọn họ, đổi Sắc dục lại trước rồi hẵng nói.

Thấy Tham lam đã thỏa hiệp, Cao ngạo nhíu mày nhưng vẫn ném hai quả trứng vàng trên tay qua.

“Nhìn cái gì, cho hắn!”

Tham lam túm lấy quả trứng vàng trên tay Tức giận và Tham ăn, vung tay ném trứng vàng cho Triệu Khách.

Triệu Khách vung tay hất lên, ném Sắc dục ra xa, đồng thời dùng quần áo bọc lại tất cả số trứng vàng.

Cả một bọc trứng vàng nặng trĩu, cuối cùng đã khiến Triệu Khách nở nụ cười hài lòng.

Cất số trứng vàng này thật kỹ càng, Triệu Khách xoay người nhìn về phía đài cao, lại nhìn về phía đám người Tham lam.

Triệu Khách xách theo Lười biếng nửa chết nửa sống, xoay người bước nhanh lên đài cao, đi đến phía trước cánh cửa phòng.

Thấy hành động của Triệu Khách, Ghen tỵ giật mình, vội vàng hét về phía Triệu Khách: “Ngươi làm gì!”

“Mở cửa xem!”

Triệu Khách nói xong, Ghen tỵ chợt lách người chặn trước mặt Triệu Khách, lạnh lùng nói: “Ngươi đang chịu chết!”

Tuy nàng không biết toàn bộ kế hoạch, rốt cuộc một bước cuối cùng là cái gì nhưng rất rõ ràng sau cánh cửa này tuyệt đối không phải thứ gì tốt.

Một khi mở cánh cửa này ra, ai biết tiếp theo sẽ xảy ra cái gì, hiện tại nàng và Triệu Khách đã là châu chấu bị buộc vào một sợi dây thừng.

“Ngươi không muốn đi qua à?”

Bình Luận (0)
Comment