Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 614 - Chương 614. Vận Khí Không Tốt

Chương 614. Vận khí không tốt Chương 614. Vận khí không tốt

“Ồ! Không nhìn ra người lại chạy rất nhanh, để ta xem thử ngươi có con tem gì!”

Triệu Khách cố hết sức dùng tốc độ cao nhất để chạy đi, nhưng giọng nói của đối phương lại như vang lên bên tai khiến Triệu Khách cảm thấy tê cả da đầu.

Cùng lúc đối phương nói lời này, Triệu Khách cũng nhận được tiếng nhắc nhở đến từ con tem.

【 Ngươi bị tem đạo cụ “Chân. Mục lệ toa nhìn chăm chú” ảnh hưởng, hiện ra trạng thái con tem của ngươi. 】

Trong lòng Triệu Khách giật mình, lúc này mới phát hiện sách tem của hắn bị gọi ra, trên sách tem bị bao bọc một tầng sương trắng, xuyên qua làn sương gần như có thể nhìn rõ ràng tất cả nội dung trong ba trang sách tem của hắn.

“Còn có loại tem này!”

Sách tem là mạng của người đưa thư, bên trong đó gần như có toàn bộ bí mật của người đưa thư, thực lực mạnh yếu của mỗi người đều được ghi chú trên sách tem.

Một khi nội dung trong sách tem lộ ra ngoài, cũng giống như cởi hết quần áo một người, cả người trần trụi đứng trước mặt kẻ địch.

“Hắc hắc, nội dung con tem nhiều như sao trời, ngươi chỉ là một người đưa thư hạ cấp, để ta dạy dỗ ngươi cái gì gọi là hèn mọn trước!”

Trong bụi cỏ, khuôn mặt đen đúa kia lộ ra nụ cười, trong đắc ý còn xen lẫn sự thỏa mãn.

Loại cảm giác này cứ như liên minh thần trang max cấp chạy đến bộ lạc tân thủ thôn, thấy ánh mắt sợ hãi rung động của những tân thủ đó, cảm giác lòng hư vinh lập tức dâng trào.

Nhưng chẳng mấy chốc loại kiêu ngạo này đã bị con tem trong sách tem của Triệu Khách hung hăng tát một cái.

Trong nháy mắt hắn ta thấy con tem trong sách tem của Triệu Khách, dù đã là người đưa thư trung cấp nhưng vẫn thấy rung động, thậm chí là phát điên với những thứ được cất giấu trong sách tem của Triệu Khách.

“Đáng chết, đây là sách tem của một người đưa thư hạ cấp?”

Trong ấn tượng, lúc hắn ta vẫn là một người đưa thư hạ cấp, dựa vào vận cứt chó nhặt được một món hời lớn trong một không gian khủng bố, vô tình gặp một đôi oan gia lưỡng bại câu thương.

Kết quả, hắn ta đã dùng hết thủ đoạn, thậm chí từ bỏ nhiệm vụ chính tuyến của mình, tra tấn hai người kia không còn hình người, ngoan ngoãn giao ra tất cả con tem trên tay.

Cũng vì vậy, hắn ta một bước lên trời, thực lực đột nhiên tăng mạnh.

Phải biết rằng, dù là như vậy, lúc hắn ta còn là người đưa thư hạ cấp, trong tay cũng chỉ có một con tem bạch ngân.

Chỉ dựa vào một bộ con tem hệ biến thân, hắn ta có thể nói là hạc giữa bầy gà.

Hiện tại, mặc dù trong sách tem của Triệu Khách không có trọn bộ tem tổ hợp, nhưng tùy ý chọn ra một tấm cũng đủ khiến người ta đỏ cả mắt, đặc biệt tên này còn có ba con tem bạch ngân.

“Ác quỷ túc cụ! Nhật dạ hổ bí! Đáng chết, hắn đánh cướp kim khố của Thượng đế à?”

Lúc thấy hai con tem bạch ngân này, khuôn mặt đen đúa kia gần như tái đi, một đôi mắt biến thành đỏ bừng, ghen tỵ giậm chân mắng to.

Nhưng sau đó thấy con tem Tự nhiên chi nộ trong sách tem của Triệu Khách.

Hô hấp của Hắc Tử cũng trở nên dồn dập, sự hưng phấn không thể hình dung như đạp hết chân ga, cảm giác mạnh mẽ ngửa người ra sau khiến máu trong người từ lòng bàn chân xông thẳng lên đỉnh đầu, máu trong người đều đang sôi trào.

Hiện tại hắn ta huyết mạch sôi sục, bờ môi run rẩy, hắn ta không thiếu một con tem bạch ngân, nhưng hắn ta dám thề hắn ta chưa từng thấy, không! Ngay cả nghe cũng chưa nghe nói về con tem bạch ngân này.

“Ha ha ha, chẳng trách ngươi lại chạy vào rừng cây.”

Sau khi thấy rõ ghi chú của Tự nhiên chi nộ, Dương lão hắc cũng hiểu được vì sao Triệu Khách lựa chọn rừng cây.

Thật ra so sánh với rừng cây, đám người đưa thư bọn họ càng kiêng dè những đô thị náo nhiệt phồn hoa kia hơn.

Dù sao bây giờ camera, điện thoại, thiết bị giám sát.

Ngươi tùy tiện đi qua một con đường, ngẩng đầu lên cũng có thể thấy một camera giám sát.

Một khi những chuyện xảy ra dưới camera giám sát bị đưa lên mạng, bọn họ cũng không biết kết quả là gì, nhưng bình thường người làm như vậy sẽ nhanh chóng biến mất trong hàng ngũ người đưa thư.

Lúc đầu hắn ta còn không hiểu vì sao Triệu Khách lựa chọn trốn vào vùng hoang vu, nhưng bây giờ trong lòng hắn ta đã hiểu.

“Ha ha ha, ngươi tính nhầm rồi!”

Dương lão hắc cất tiếng cười to, cho dù Triệu Khách nắm giữ nhiều con tem đỉnh phong như vậy nhưng thực lực vẫn quá yếu, chạy tới rừng cây chỉ khiến hắn ta càng không kiêng dè gì cả.

Đương nhiên, tuy cười ngông cuồng như thế nhưng trong lòng Dương lão hắc vẫn âm thầm lau mồ hôi, ánh mắt cũng dần trở nên nghiêm túc.

Ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách đã không còn khinh miệt như vừa rồi.

Vốn tường cứ thế là kết thúc nhưng chờ hắn ta lật xem đến trang kế tiếp, có lẽ vì quá hưng phấn dẫn đến dùng sức quá mạnh, chân hắn ta đạp vào một cái hố trên mặt đất, cơ thể nghiêng đi suýt ngã xuống.

Nhưng Dương lão hắc hoàn toàn không để ý đến những điều này, nhanh chóng dùng hai tay đầy bùn để lau mắt.

Đợi sau khi xác nhận hắn không nhìn nhầm, chỉ nghe Dương lão hắc hưng phấn hét ầm lên.

“Oh my god, ngài là phụ thân ruột của ta!”

Bình Luận (0)
Comment