Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 677 - Chương 677. Lòng Người Khó Dò

Chương 677. Lòng người khó dò Chương 677. Lòng người khó dò

Trên trán thủ vệ lăn xuống một giọt mồ hôi hột lớn khoảng hạt đậu, giơ tay nhắm thẳng hỏa thương vào đầu Tề Lượng.

Nhưng tốc độ của Tề Lượng càng nhanh hơn bọn họ, xông lên trước một bước, nện một quyền vào mặt thủ vệ, đồng thời thuận tay túm lấy hỏa thương trên tay hắn ta.

Còn chưa chờ thủ vệ kịp phản ứng, họng súng đã đặt vào đầu thủ vệ.

Tề Lượng nhìn chung quanh, ánh mắt nóng bỏng như một vành mặt trời, chiếu xạ vào lòng người.

"Ta muốn tự do!"

Một tiếng tự do như hoàng chung đại lữ, rung động lòng người.

Rất nhiều người đã quên đi tự do là cảm giác gì.

Sau khi nghe Tề Lượng nói vậy, cảm giác ngọn lửa trong lòng cũng bắt đầu bốc cháy theo Tề Lượng.

"Các ngươi, các ngươi điên rồi."

Mấy thủ vệ khác đè khẩu súng vào trên đầu Tề Lượng, nhưng không ai dám nổ súng.

Áp lực từ ánh mắt của đám người, khiến bọn họ đột nhiên cảm thấy mình là một tiểu đội người không biết tự lượng sức mình chạy tới nơi này.

"Khụ khụ, tất cả dừng tay."

Đột nhiên một tràng tiếng ho khan cắt ngang trái tim đầy nhiệt huyết của mọi người.

"Lý gia!"

Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy mái tóc Lý gia bạc trắng, trên người còn dính nước bùn và vết thương vỡ tan, hắn ta cũng là một trong những người sống bị Tề Lượng móc ra.

Chỉ thấy Lý gia đưa tay kéo Tề Lượng ra, bảo vệ Tề Lượng ở sau lưng mình.

Trên khuôn mặt già nua phủ kín tro bụi lộ ra cảm xúc tức giận.

"Thế nào, chúng ta còn chưa làm đủ, hay chúng ta để các ngươi chịu thiệt!"

"Đây... Đây là phía trên phân phó!"

Đối mặt với nhân vật truyền kỳ như Lý gia, hô hấp thủ vệ cũng bắt đầu dồn dập.

Lúc này, Lý gia lấy ra một phong thư từ trong ngực, đưa cho tín sử: "Trở về nói với Bá Tước đại nhân, nếu đồng ý thì ký tên, nếu không đồng ý ta sẽ đích thân tìm hắn!"

Giọng nói âm vang mạnh mẽ như là một loại hiệu lệnh vô cùng bá đạo, càng chiếu rọi trận bạo loạn lớn nhiều năm trước.

Đêm hôm đó hắn ta đã mất đi cánh tay, nhưng hôm nay nếu có thể hắn ta không ngại dùng khoản nợ này đòi công đạo một lần nữa!

Ánh mắt Lý gia hùng hổ dọa người, khiến thủ vệ không dám ngẩng đầu.

Sau khi nhận thư, hắn ta vội vàng dẫn theo đồng bạn quay người rời đi, từ đầu đến cuối cũng không dám thở mạnh.

Ngay lúc tên thủ vệ này đi qua chỗ rẽ, "phốc" một cái đầu người rơi xuống đất.

Theo hình dáng bóng người dần rõ ràng, càng khiến người ta cảm thấy bất ngờ là người tới lại là... Hắn!

Lưỡi đao hình cung bằng bạc, mũi đao đạp xuống mặt đất, phát ra tiếng "đinh đinh" giòn vang.

Mái tóc vàng đặc trưng tung bay, che đậy nửa bên sống mũi cao gầy, một đôi mắt xanh quét tới khiến hai người Quỷ Cơ và Đại Trùng thay đổi sắc mặt, nhanh chóng cúi thấp đầu.

"Đáng chết, sao lại là hắn! Ta còn tưởng hắn chết chắc."

Đám người Đại Trùng rất quen thuộc với người trước mắt, chính là tay súng tóc vàng bị bọn họ mai phục lúc trước.

Đại Trùng đưa một tay che huyệt thái dương của mình, Quỷ Cơ nói: "Không phải ngươi nói, tên này chưa chắc có thể còn sống bò về?"

"Ta nói hắn không thể bò về, chẳng may bị thủ vệ nhìn thấy cứu về thì sao?"

Quỷ Cơ cũng không hiểu ra sao, thật ra sau đó bọn họ kiểm tra xung quanh, xác nhận không tìm được bất kỳ tung tích nào của tay súng tóc vàng.

Quỷ Cơ cảm thấy thương tổn của tay súng tóc vàng thật sự quá nghiêm trọng, không có khả năng còn sống bò về, có khả năng chết giữa đường hoặc ở trong bụi cỏ nào đó.

Chỉ không ngờ sau vài ngày ngắn ngủi, bọn họ lại gặp mặt nhau.

Đại Trùng nghiêng mắt dò xét tay súng tóc vàng một chút, phát hiện khẩu súng kíp mà tên này chưa từng rời tay đã biến mất, thay vào đó là cái khiên trên cánh tay cùng lưỡi đao hình cung thay thế hai chân.

Nếu không phải khuôn mặt kia cho bọn họ ấn tượng quá sâu sắc, sợ là Đại Trùng cũng không nhận ra đây là tay súng tóc vàng khiến bọn họ hoa rơi nước chảy vào đêm hôm đó.

"Maier!"

Điều bất ngờ là hình như Lý gia nhận ra Maier, nhưng sự xuất hiện của Maier lại khiến vẻ mặt Lý gia trở nên nghiêm túc, hắn ta biết để Tử Tước đến, nói rõ chuyện này rất quan trọng với công xưởng.

Maier nhặt lá thư bên cạnh xác thủ vệ lên, thưởng thức trên đầu ngón tay, liếc nhìn Lý gia: "Công nhân nhất định phải khởi công, công xưởng nhất định phải đạt được đủ khoáng thạch trước tháng này!"

"Ngươi đang ép buộc!" Lý gia bước nhanh về lên trước, ánh mắt nhìn thẳng vào Maier.

Thấy Lý gia tiến lên, thủ vệ tinh anh đi theo sau lưng Maier nhanh chóng nhắm thẳng nòng súng vào đầu Lý gia, vẻ mặt cũng căng thẳng hơn.

Dù sao năm đó Lý gia cũng dựa vào việc bắt giữ Bá Tước đại nhân, mới trở thành đầu lĩnh trong đám thợ mỏ.

Nhưng Maier vẫy tay, ra hiệu thủ vệ bỏ súng xuống.

"Không phải ép buộc là bất đắc dĩ, công xưởng có sự khó xử của công xưởng, hiện tại cần khai thác mỏ, nhất định phải khai thác mỏ, không thể chậm trễ một khắc nào!"

"Còn nhiều thương binh như vậy thì sao, còn những người bị chôn vùi phía dưới phải làm sao bây giờ!" Lý gia cũng không nhường một bước, nói: "Nếu muốn khởi công cũng được, chúng ta cần đồ ăn, dược phẩm, còn có Phủ huyết kim cho thương binh!"

Bình Luận (0)
Comment