Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 689 - Chương 689. Trở Về Công Xưởng (2)

Chương 689. Trở về công xưởng (2) Chương 689. Trở về công xưởng (2)

Lúc này, Tề Lượng nhíu mày, tiến lên ngăn cản Triệu Khách nói: "Đợi chút, ta đi với ngươi."

"Này!"

Sắc mặt Quỷ Cơ khẽ thay đổi, Tề Lượng lắc đầu nói: "Không, ta cũng cảm thấy có lẽ công xưởng có thứ gì đó, hai chúng ta đi xem một chút, các ngươi vào trang viên đi, nếu không có nguy hiểm thì tìm một chỗ chờ chúng ta một chút."

"Vậy thì cùng đi!" Quỷ Cơ hơi không yên lòng, nói đúng ra nàng không yên tâm Triệu Khách đi bên cạnh.

Tuy Triệu Khách có dáng vẻ phụ bếp, nhưng Quỷ Cơ tận mắt thấy hắn cắt xác chết, cầm trong tay, cộng thêm lại là người đầu tiên tỉnh lại mặc kệ là thực lực hay năng lực đều mạnh vượt qua mong muốn.

Điều này khiến Quỷ Cơ khó tránh khỏi hơi không yên tâm, dù sao người đưa thư là xã hội người ăn người.

Tề Lượng từ chối đề nghị của Quỷ Cơ, nói: "Như thế quá lãng phí thời gian, hai chúng ta hành động sẽ đơn giản nhanh chóng hơn."

Quỷ Cơ còn muốn nói điều gì đó, nhưng sau khi bị Tề Lượng từ chối cũng không nói ra.

Cả đám tụ tập cùng một chỗ, sau khi bàn bạc xong kế hoạch, hai người Triệu Khách và Tề Lượng quay người đi về phía công xưởng, bóng dáng càng chạy càng xa, dần biến mất trong tầm mắt mọi người.

"Cạch..."

Đẩy cửa lớn công xưởng nửa khép trước mắt ra.

Tình cảnh giống hệt trước khi bọn họ rơi vào trí nhớ, xác chết bị Triệu Khách cắt ra cũng nằm ở chỗ này.

"Ồ! Ngươi xem!" Tề Lượng đột nhiên chỉ về phía trước.

Triệu Khách chú ý tới mặt đất có thêm hai hàng dấu chân, dường như đi theo sau bọn họ vào công xưởng.

"Vào xem!"

Trong lòng Triệu Khách khẽ động, cẩn thận đi dọc theo dấu chân vào nhà xưởng, trong nhà xưởng mờ tối, ánh sáng phía ngoài xuyên qua cửa kính bên cạnh nhà xưởng chiếu vào, cảm giác như cát mỏng bịt kín một lớp bụi mịt mờ cho xung quanh.

Bời vì bên trong nhà xưởng khá kín, cho nên dấu chân đến nơi này cũng biến mất.

Hai người Triệu Khách và Tề Lượng chia ra một trái một phải, dựa theo cách bọn họ tiến vào trước đó để tìm kiếm một lần nữa, xem có thể tìm ra manh mối gì hay không.

Triệu Khách tìm kiếm phương hướng kia, tìm được căn phòng mà hắn thấy trước đó, không khỏi kỳ quái, cũng không tìm ra cái gì.

Bóng đen mà hắn thấy trước khi rơi vào trí nhớ đã biến mất, trong phòng này ngoại trừ ga giường vỏ chăn như đồ bỏ đi, cũng là một số đồ dùng hàng ngày.

Triệu Khách tìm ở chỗ này một vòng, đi thẳng đến một tầng khác.

Bình thường, văn phòng trong loại công xưởng đời cũ này sẽ ở một chỗ khá dễ thấy, đồng thời sẽ nằm ở tầng cao.

Làm như vậy không chỉ thể hiện rõ địa vị người quản lý, càng tiện giám sát tình huống công tác của công nhân phía dưới, dù sao thời đại này không có camera.

Triệu Khách dựa vào mạch suy nghĩ này, chẳng mấy chốc tìm được vị trí văn phòng ở tầng thứ ba tạm thời xây dựng thêm.

Một căn phòng rất nhỏ, xung quanh là pha lê trong suốt có thể trực tiếp nhìn xuống tầng một ở phía dưới, mặc kệ là tình huống trong bất kỳ góc nào, vô tình là văn phòng hoàn cảnh cực tốt.

Trên cái bàn bằng gỗ không dính bụi, Triệu Khách kéo tủ ra, bên trong là sổ sách thật dày, toàn viết bằng tiếng Anh.

Nhưng điều này không có độ khó gì cho Triệu Khách, Anh văn của hắn cũng không tệ lắm, trước kia đã từng đi theo lão gia tử học tập, dùng ý của lão gia tử để nói: "Ngươi không học một chút Anh văn, đi ra ngoài người khác có thể coi như đứa ngốc để lừa gạt."

Cho nên, dù là đầu bếp, nắm giữ một môn, thậm chí là hai môn ngoại ngữ cũng là năng lực vô cùng quan trọng.

Nội dung sổ sách cũng không hiếm lạ, nhưng bên trong nhắc đến một tỉ lệ chuyển hóa đã hấp dẫn sự chú ý của Triệu Khách.

Xem ra máy móc trong công xưởng có thể trực tiếp ép đá năng lượng trong mỏ, biến thành thủy tinh hợp thành, nhưng tỉ lệ chuyển hóa khoảng 47%.

Nói cách khác, đá trong mỏ chỉ có một nửa năng lượng bị chuyển hóa ra thủy tinh hợp thành, năng lượng còn lại thì biến thành khói đen bị thả ra ngoài.

"Kỳ quái!"

Triệu Khách chú ý tới, tỉ lệ chuyển hóa bên trong không chỉ không cao lên theo từng năm, ngược lại hạ xuống theo từng năm, từ cao nhất là 69% không ngừng giảm xuống, trên một trang sổ sách mới tinh đã bắt đầu đề nghị, giảm tỉ lệ chuyển hóa xuống đến mức 40%.

Không tăng cao, ngược lại đang chủ động hạ xuống?

Triệu Khách nhìn đến đây, lại hơi váng đầu, hành động như vậy cũng không phải cách của một công xưởng theo đuổi lợi ích.

Cất sổ sách đi, Triệu Khách tiếp tục tìm kiếm nơi khác.

Kẹt kẹt...

Bên tai Triệu Khách đột nhiên khẽ động, một tiếng đẩy cửa phòng rất nhỏ khiến động tác trên tay Triệu Khách đột nhiên dừng lại, thân thể bất động, quay đầu liếc mắt nhìn sang.

Chỉ gặp cửa phòng cũng không động đậy, nhưng Triệu Khách có thể nghe được ngoài cửa phòng có một tràng tiếng vang vụn vặt, rất nhỏ, dường như đang cố gắng đè thấp động tác trên người mình.

Triệu Khách híp mắt lại, chậm rãi áp sát người vào bên cạnh khóa cửa, híp mắt nhìn xuyên qua khóa cửa ra ngoài.

Lúc đầu là một mảnh đen nhánh, nhưng theo Triệu Khách nhìn kỹ, con mắt dần quen với bóng tối trong khóa cửa, chỉ thấy đằng sau khóa cửa có một con mắt màu đen, đang thông qua khóa cửa lẳng lặng nhìn chằm chằm hắn.

Trái tim Triệu Khách xiết chặt, cảm thấy da đầu tê dại một trận.

Bình Luận (0)
Comment