Triệu Khách nhận lấy tờ giấy nhìn qua, cơ bắp trên khóe miệng co giật mất tự nhiên.
【 Truy nã: Người đưa thư nhân sâm 】
【 Tuổi tác: Không rõ 】
【 Giới tính: Không rõ 】
【 Tem hệ khác: Không rõ 】
【 Đặc điểm: Nhân sâm, nhân sâm, nhân sâm to như củ cải, còn đặc biệt nhiều! 】
【 Tiền thưởng: Một khi gặp được trong không gian khủng bố, tuyệt đối không nên buông tha, nếu có thể đánh giết hoặc là đạt được đồ có liên quan từ trên người đối phương, có thể thu hoạch được 300 điểm bưu điện ở Tinh Phẩm phường Quỷ thị, nếu có được Mộng tưởng bảo thạch, Tinh Phẩm phường bằng lòng dùng giá cao thu mua. 】
"Người đưa thư nhân sâm!"
Triệu Khách tỏ vẻ không chấp nhận được biệt danh này, nhưng từ một mặt nào đó cũng khiến Triệu Khách đại khái hiểu ra, rất có thể tin tức của hắn bị tiết lộ có liên quan đến việc hắn bán tháo nhân sâm.
Nhìn ba chữ Tinh Phẩm phường ở phía dưới, Triệu Khách cười lạnh, trong lòng ghi nhớ nơi này.
"Tuy không biết ngươi làm cái gì nhưng ngươi cẩn thận một chút, ngươi yên tâm, ta sẽ không báo tin tức liên quan tới ngươi, nếu ngươi không yên tâm, ta có thể gửi đầu hàng lệnh cho ngươi."
"Không cần!"
Triệu Khách tiện tay ném tờ giấy trên tay đi.
Sau khi hai ba miếng ăn sạch nhân sâm trên tay, đứng lên nhìn về phía vị Lý gia giả trước mắt, nói: "Ăn no rồi thì nói một chút đi, ngươi đã cứu chúng ta một mạng, chúng ta cũng không làm khó ngươi, ngươi nói cho chúng ta biết nơi này đã xảy ra chuyện gì là được."
Lời nói của Triệu Khách nghe có vẻ nhẹ nhàng, nhưng cân nhắc tỉ mỉ có thể phát hiện vấn đề mà Triệu Khách hỏi căn bản không phải nói một hai câu có thể nói rõ.
"Khụ khụ, nơi này không phải chỗ nói chuyện, các ngươi đi theo ta trước."
Lý gia giả vẫy tay, dẫn hai người Triệu Khách đi về phía trước.
Trước mắt chắc là một cống thoát nước, trên cơ bản không có ánh sáng gì, Triệu Khách còn được, Tề Lượng cũng chỉ có thể mù mờ đi về phía trước, đi đặc biệt chậm, cuối cùng còn cần Triệu Khách kéo hắn ta đi mới được.
Về phần vị Lý gia giả này, dường như đã sớm thành thói quen với hoàn cảnh nơi này, cho dù hắn ta nhìn không thấy vẫn đi rất nhẹ nhàng.
Sau khi hắn ta lần mò trong bóng tối mở một cửa phòng, ánh sáng trước mắt dần dần sáng lên.
"Vào đi!"
Triệu Khách cất bước đi vào cửa, chỉ thấy trước mắt là một căn phòng rất hẹp, một hài tử nằm trên một cái giường đen thui.
Điều khiến người ta cảm thấy không rét mà run là, trên người tiểu nữ hài này bị vôi màu trắng bao trùm, da thịt bên ngoài đã bị ăn mòn da tróc thịt bong, đồng thời không ngừng có chất lỏng màu vàng thẩm thấu ra từ dưới da thịt.
Nhưng con mắt của nàng lại rất trong suốt, sau khi thấy Triệu Khách và Tề Lượng há mồm muốn gọi, nhưng lại không phát ra được tiếng nào.
Lúc này, chỉ thấy Lý gia giả lấy ra một bao bột màu trắng thật dày từ trong cái túi bên chân, đây chính là thạch tinh phấn.
Hắn ta lấy một nhúm nhẹ nhàng vẩy vào trên người tiểu nữ hài.
"Xèo..." Một luồng khói trắng gay mũi xuất hiện trên da thịt.
Chỉ thấy con mắt tiểu nữ hài trợn tròn, thè lưỡi, toàn thân không nhịn được co quắp.
"Súc sinh, ngươi làm cái gì!"
Tề Lượng thay đổi sắc mặt, muốn xông lên nhưng lại bị Triệu Khách giữ chặt cánh tay.
Lúc này, Lý gia giả mới ngẩng đầu nhìn sắc mặt khó coi của Tề Lượng, nói: "Đây là chân tướng mà các ngươi muốn!"
"Chân tướng cứt chó! Ngươi là tên biến thái!"
Tề Lượng tránh thoát khỏi tay Triệu Khách, bước nhanh muốn xông lên.
Thấy hành động xông lên của Tề Lượng, hai mắt vị Lý gia giả này lấp lóe tia sáng như đã sớm có chuẩn bị.
Đột nhiên giang hai tay ra với Tề Lượng.
Vung nắm thạch tinh phấn trong tay về phía Tề Lượng.
"Không tốt!"
Trước mắt xuất hiện một mảnh bột trắng khiến trong lòng Tề Lượng nặng nề, Thánh quang thuẫn của hắn ta còn đang cold-down.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, một bàn tay túm lấy cổ áo Tề Lượng, một lực lượng mạnh mẽ khó mà rung chuyển một tay kéo Tề Lượng bay lên.
Đồng thời chỉ thấy một tay khác của Triệu Khách kéo quần áo rộng rãi trên người lên, che cho hắn và Tề Lượng.
"Xèo xèo!!"
Mặc dù động tác của Triệu Khách rất nhanh chóng nhưng một đoàn thạch tinh phấn màu trắng mịt mờ rơi xuống, vẫn có một vài mảnh nhỏ chạm đến da Triệu Khách.
Thạch tinh phấn chạm đến da thịt Triệu Khách lập tức sinh ra cảm giác thiêu đốt dữ dội.
Triệu Khách nhìn qua thấy cổ tay của hắn xuất hiện một mảng bọng máu, đồng thời thể hiện ra triệu chứng ăn mòn cao độ.
"Ngươi!"
Tề Lượng nhìn tay Triệu Khách, sắc mặt đột nhiên trở nên khó coi, nhanh chóng chiếu Thánh quang thuật vào cổ tay Triệu Khách, chữa thương cho hắn.
Thấy một phát không trúng, Lý gia giả đứng bật dậy, đưa tay chụp vào túi bột đá trong tay.
Nhưng lúc này chỉ nghe "ầm" một tiếng, một đoàn huyết hoa nổ tung trên đầu vai Lý gia giả, lực đánh mạnh mẽ khiến trọng tâm của hắn ta không vững, thân thể té lăn trên đất.
Chỉ thấy phía dưới cái áo kia có một lỗ thủng cháy đen bốc lên một luồng khói xanh, nòng súng tối om thò ra từ bên trong, đè vào trên trán Lý gia.
"Đừng nhúc nhích!!" Giọng Triệu Khách lạnh như băng khiến thân thể Lý gia giả cứng đờ trên mặt đất.