Sau đó, nói cho ngươi biết phải tự tổ hợp đi, thứ tổ hợp ra là bí pháp của ngươi.
Không sai, cũng là tùy hứng như thế, làm thế nào phù hợp với ngươi thì cứ làm như thế, không cần đi học cái gì kinh điển, bởi vì thay đổi liên tục.
Triệu Khách sửa sang lại ở trong lòng một chút, chợt nhắm mắt lại tiến vào Bạch cốt quan.
Tuy hắn đã tu thành Bạch cốt quan, nhưng tất cả đều dựa vào chuỗi Phật châu này, nếu không có chuỗi Phật châu này, hắn tùy tiện tu hành đã sớm tẩu hỏa nhập ma, biến thành một túm tro tàn.
Cẩn thận cảm ngộ Bạch cốt quan niệm pháp.
Dựa theo lời nói của Thông Huyền nói, đây là cách nhập môn bắt buộc, tuy ngụy hiểm bá đạo nhưng sau khi tu thành, ngoại ma không vào, có thể nhìn thấu rất nhiều mê võng ảo tưởng.
Có thể nói, đây là cách nhất quán để nhập môn Phật môn.
Triệu Khách lấy Bạch cốt quan nhập môn, có thể coi là căn chính miêu hồng chính tông.
Tâm thần khẽ động, ngón tay bắt pháp quyết, chỉ thấy bát tự chân ngôn bị Triệu Khách hạ bút thành văn, ngưng tụ thành một đóa gót sen, treo ở trong lòng bàn tay Triệu Khách.
Lấy được Phật lực hùng hậu trong Phật châu, hiện tại Triệu Khách không cần phải dựa vào Phật châu, lúc thi triển ra không trở ngại chút nào.
Vốn hắn đã tu thành bát tự chân ngôn, Triệu Khách không thích dùng cũng là vì khi hắn dùng thứ đồ chơi này thấy rất khó chịu.
Không thể nói lạ ở chỗ nào nhưng cảm thấy dùng không thoải mái, rất phiền phức.
Nhưng bây giờ lại khác, sau khi tu thành Bạch cốt quan, hắn đã thành căn cơ, lúc dùng tự nhiên nước chảy thành sông.
Về phần thứ trong Phật châu, Triệu Khách còn cần từ từ suy nghĩ.
Sau đó Triệu Khách thử thu Phật châu vào sách tem.
Lần này, quá trình chuyển hóa rất thuận lợi.
Bởi vì hiện tại con rết màu vàng hoàn toàn đánh mất sức sống, không được tính là vật sống, tất nhiên cũng có thể chuyển hóa vào sách tem.
Nhưng Phật châu cũng không chuyển hóa thành tem đặc thù.
Chỉ là tem phổ thông, ghi chú bên cạnh cũng đặc biệt mơ hồ, chỉ ghi chép là thánh vật Bạch Giáo, giống với lai lịch mà Triệu Khách đã biết được.
Triệu Khách suy nghĩ, chắc là bản thân Phật châu biết thu lại ánh sáng.
Phù!
Giày vò lâu như vậy, cuối cùng hắn đã bước ra một bước này, Triệu Khách nghĩ đến cũng không nhịn được thở dài.
Trong không gian khủng bố lần này cũng là thu hoạch phi phàm.
Trong lòng Triệu Khách đánh giá một chút, dựa vào một thân Phật lực, thực lực của hắn đã tăng hơn trước rất nhiều.
Hơn nữa không có điểm bưu điện cản tay, đây mới là chỗ Triệu Khách coi trọng.
Hai ngày sau, Triệu Khách vẫn ở trên vách núi.
Về phần Thông Huyền thì đang dốc lòng dạy bảo phân hồn, phân hồn tiến triển không tệ, chỉ là thân thể Thông Huyền càng ngày càng kém.
Vết thương do cái xương đinh mục nát kia tạo thành, đã lan tràn đến ngực.
Phần lớn huyết nhục ở ngực đều biến thành thịt chết.
Khuôn mặt biến thành màu nâu xanh.
Nếu không phải mỗi ngày Triệu Khách chế biến canh măng cho hắn ta, bên trong hòa một giọt tinh hoa nhân sâm, cưỡng ép giữ lại một hơi cho hắn ta, sợ là tên này thật sự không chống đỡ được đến ngày phân hồn tu thành Bạch cốt quan.
Trong khoảng thời gian này, Triệu Khách đã bỏ tu tập Bạch cốt quan, ngược lại nghiên cứu truyền thừa trong Phật châu trên tay
Bên trong có rất nhiều truyền thừa, nhưng không cần thiết học mọi thứ.
Cần tìm ra thứ thích hợp nhất với hắn nhất ở bên trong để tu tập.
Hiện tại Triệu Khách thiếu nhất thủ đoạn tiến công, tuy hắn đã tu luyện Nhiếp nguyên thủ đến tiểu thành.
Nhưng khoảng cách đại thành còn kém xa, còn lâu mới đến mức khủng bố đưa tay hái nhật nguyệt, lật tay hút ngôi sao như trong Vạn thực sách đã nói.
Triệu Khách sẽ không bỏ môn thủ nghệ này, nhưng không trở ngại hắn tu một môn thủ đoạn tiến công đơn giản thực dụng.
Về phần uy lực mạnh mẽ, Triệu Khách tạm thời không cần.
Thứ nhất hắn căn cơ không đủ, thứ hai hắn không có thời gian.
Tính toán thời gian, hắn chỉ còn lại không tới mười ngày phải rời khỏi không gian khủng bố này.
Trước lúc này, hắn nhất định phải cố hết sức tăng lên bản thân, chuyển hóa tất cả tư nguyên tích lũy của hắn thành thực lực.
Nếu không, một khi hắn đi ra ngoài, tai hoạ ngập đầu ngay trước mặt.
Thậm chí Triệu Khách nghi ngờ, sau khi hắn trở về hiện thực, liệu có đủ thời gian đi mở hủ tro cốt rút tem không.
Cho nên Triệu Khách yêu cầu, càng đơn giản càng thực dụng càng tốt.
Triệu Khách tìm kiếm trong Phật châu nửa ngày.
Cuối cùng tìm được một thiên Vô tướng kiếm kinh.
Sau khi Triệu Khách cẩn thận đọc qua, bản Kiếm kinh này là một bộ kiếm pháp Phật môn khá thô thiển dễ học.
Chấp nhận vô sắc vô tướng, dùng Phật lực ngưng tụ thành kiếm khí giết người.
Về phần xuất xứ của bộ kinh Phật này, bên trong không ghi chép, nhưng Triệu Khách nghĩ cũng biết chắc chắn là cướp được.
Có Bạch cốt quan làm cơ sở, cộng thêm một thân Phật lực hùng hậu gia trì, Triệu Khách muốn tu tập lại trở nên dễ dàng hơn.
Đây chính là sự khác biệt giữa truyền thừa và dạy dỗ.
Bên trong bao hàm tâm đắc tu luyện, nơi cần cảnh giác, đều là cảm nhận trải qua các đời Pháp vương lưu lại, vượt xa khẩu thuật, tu luyện càng đơn giản hơn.
Liên tiếp mấy ngày trôi qua, Triệu Khách còn chưa tu thành Vô tướng kiếm kinh.