Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 804 - Chương 804. Món Ăn Đen Tối

Chương 804. Món ăn đen tối Chương 804. Món ăn đen tối

Đúng là Thánh thủ thức ăn chay khiến lão đầu tử phải nhận thua, quả thật có lực lượng hóa mục nát thành thần kỳ.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Triệu Khách nóng bỏng nhìn chằm chằm bóng lưng Vô Sân hòa thượng, quay người đi về phía bếp lò của mình.

Đã là tiếc nuối của lão đầu tử, đương nhiên Triệu Khách sẽ không bỏ qua một cơ hội thế này.

Hắn lấy ra một cái khay từ trong sách tem, bên trong là miếng thịt được cắt gọn gàng.

Chỉ những miếng thịt này rất đặc biệt, cũng không phải thịt tươi gì đó mà càng giống... Thịt khô.

"Không tệ!"

Một bát giang sơn bưng vào trong kiệu, điều bất ngờ là giọng của Quỷ công chúa lại truyền vào trong tai mọi người.

Mặc dù chỉ là hai chữ không tệ, cũng đủ khiến đám quỷ thương sôi trào.

Dù không đạt được mục đích, chỉ cần có thể để Quỷ công chúa cảm thấy hài lòng, cũng là một khoản đầu tư không tệ.

Trong căn phòng bên cạnh Ngũ Quỷ vang lên tiếng cười to cởi mở, như sợ người khác không nghe được.

"Ha ha ha, không uổng công ta trả giá lớn như vậy mời hắn đến, đáng giá!"

Quỷ thương mời Vô Sân hòa thượng đến mặt mũi hồng hào, cho dù không thể làm công chúa cười, chỉ dựa vào một tiếng đánh giá không tệ này của công chúa.

Đã nâng lên địa vị tương lai của hắn ta ở trong đám quỷ thương.

Đây chính là điều kiện mà đám quỷ thương đã ước hẹn với nhau.

"Đa tạ đa tạ, sau này các vị huynh đệ phải quan tâm nhiều hơn."

Nghe được tiếng hô sát vách, vốn khuôn mặt lão đại đã đen sì, lúc này có thể so sánh với Bao Thanh Thiên.

"Phi! Còn chưa đến cuối cùng đâu, đừng đắc ý."

Lão nhị hùng hổ nói xong, cúi đầu nhìn về phía Triệu Khách đang bận việc ở bên dưới.

Thấy cuối cùng Triệu Khách đã có hành động, ánh mắt Ngũ Quỷ dần sinh ra mấy phần cảm giác mong đợi.

"Thời gian..."

Nhưng lão tam cũng không lạc quan, bởi vì vấn đề thời gian, lúc này thời gian trong đồng hồ chỉ còn lại không tới một phần ba, không biết trong thời gian ngắn như vậy Triệu Khách có thể lấy ra tay nghề tốt nhất không.

Tốc độ nấu ăn của Triệu Khách đúng là hơi chậm.

Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến sự phát huy của hắn.

Ngược lại vì Một bát giang sơn của Vô Sân hòa thượng, càng khiến ý chí chiến đấu của Triệu Khách bùng cháy.

Hắn tuyệt đối quên không được, lúc trước lão đầu tử vô cùng tiếc nuối ngửa mặt nhìn lên trời.

Hắn biết đây là cơ hội ngàn năm một thuở.

Một cơ hội mà lão đầu tử cũng không gặp được, có thể phân cao thấp với trù đạo đỉnh phong, nếu không bỏ ra toàn lực, sao có thể xứng đáng được.

Trong mâm, phía trên miếng thịt màu đen khét lẹt còn mang theo phấn vôi màu trắng, khiến người ta cảm giác nghi ngờ sâu sắc, loại thịt này làm ra đồ ăn có thể ngon được không.

Thậm chí đã có quỷ thương bắt đầu trêu chọc.

"Thịt khô cũ bao nhiêu năm trước, cũng không cảm thấy ngại lấy ra, ta cũng nghi ngờ ăn vào có thể trúng độc hay không."

"Liều mạng giống như vị Thần trù Ấn Độ kia, ta rất chờ mong món ăn đen tối của hắn."

Đừng nói những quỷ thương này, ngay cả đám khán giả phía dưới cũng lắc đầu, thậm chí liên hệ Triệu Khách với vị Thần trù Ấn Độ kia.

Quay đầu nhìn lên, chỉ thấy vị Thần trù Ấn Độ này đang cầm chày cán bột khuấy trong nồi.

Nước tương màu cà phê sền sệt bị khuấy lên, trên cảm giác của thị giác, thật sự khiến người ta nghi ngờ tên này có phải đang quấy cứt hay không!

Thời gian thật sự không nhiều lắm.

Một số đầu bếp đã bắt đầu từ bỏ tiếp tục làm món thứ ba, tùy ý điều chế một ít rau trộn hoặc là canh ngọt, thêm chút hi vọng.

Hoặc là khiến mặt mũi mình vẻ vang hơn chút.

Nhưng chẳng mấy chốc đã nghe từng tiếng dao vù vù trong không khí, khiến ánh mắt của mọi người lại khóa chặt Triệu Khách.

Chỉ là lần này không còn là mỉa mai, mà cảm thấy ngạc nhiên.

"Ong ong..."

Chỉ nghe tiếng lưỡi dao xé gió vù vù trong không khí.

Một con dao thái bị cánh tay Triệu Khách thể hiện ra từng tầng tàn ảnh.

Dường như Triệu Khách không nắm một con dao, mà đang nắm vô số con dao.

Đã không nghe được tiếng thái thịt của Triệu Khách nữa, tiếng dao như sấm bên tai, một số đầu bếp đứng gần Triệu Khách đã bịt lấy lỗ tai, né tránh sang một bên.

"Thật nhanh!"

Nam nhân âu phục cầm dao thái trên tay nhìn Triệu Khách vung múa tàn ảnh, đôi mắt co rụt lại.

Bởi vì đây không phải tốc độ mà người bình thường có thể có được.

Thậm chí hắn ta thấy được một loại kiếm đạo giấu ở trong tàn ảnh!

"Kiếm đạo như thế!!"

Vẻ mặt nam nhân âu phục hơi rung động, có thể khắc sâu cảm nhận được khí thế không tầm thường từ người thanh niên trước mắt.

Đương nhiên, đao công kinh người như vậy là kết quả mà Triệu Khách tận lực khoe khoang.

Cũng như lúc lão đầu tử đánh giá Triệu Khách.

Bàn về thiên phú trù đạo, Triệu Khách không bằng đại sư huynh.

Bàn về sáng tạo cái mới trong trù đạo, Triệu Khách không bằng tiểu sư đệ.

Nhưng bàn đến dụng tâm, Triệu Khách đã vượt xa hai người kia quá nhiều.

Hấp dẫn ánh mắt của mọi người cũng là bước đầu tiên khi Triệu Khách bắt đầu làm đồ ăn.

Đồ ăn chỉ có ngũ vị, ăn không hơn trăm hương.

Dung túng là món ngon thiên hạ, trước khi làm tốt cũng chỉ là một phế vật không người hỏi thăm.

Bình Luận (0)
Comment