Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 872 - Chương 872. Kiêu Căng (3)

Chương 872. Kiêu căng (3) Chương 872. Kiêu căng (3)

Đừng suy nghĩ nhiều, cũng chỉ đổi lấy một cái vả miệng mà thôi, không ai đánh giá cao ngươi vì điều này.

Thậm chí sẽ không thương hại ngươi, dù sao ngươi tự nghiêm mặt đi qua để người ta tát, ngoại trừ trách ngươi không có tầm mắt, còn có thể nói cái gì?

Cho dù Triệu Khách không cắn nuốt một bộ phận trí nhớ của Liễu Tương Kỳ.

Cũng có thể phỏng đoán, ngày thường những công tử ca này là dáng vẻ gì.

Nghĩ lại hành động giết một vài tên mọi rợ chỉ vì tìm niềm vui của Liễu Tương Kỳ, đã biết ngày thường bọn họ là dáng vẻ gì.

Nhưng sau khi Triệu Khách kiêu căng tiến vào Vương thành, đã nhanh chóng tháo bỏ lớp ngụy trang của hắn.

Tìm một góc tường không đáng chú ý, cởi bỏ quần áo của Liễu Tương Kỳ.

Cố gắng khiến bản thân trở nên khiêm tốn hơn.

Thông qua trí nhớ của Liễu Tương Kỳ, Triệu Khách rất rõ ràng vương đô là nơi nào.

Nơi tụ tập quý tộc trong thiên hạ, tốt xấu lẫn lộn.

Hắn chỉ là một tên giả mạo, sau khi vào thành phải trở nên khiêm tốn, tránh gây ra rắc rối gì.

Đương nhiên, còn có một nguyên nhân, là nguyên lão chân chính tọa trấn toà vương đô Đại Hạ này.

Thông qua trí nhớ của Liễu Tương Kỳ, Triệu Khách biết được thế lực và quyền lợi vốn có của những nguyên lão này, thậm chí có thể khiến Hạ vương của Đại Hạ trực tiếp thoái vị xuống đài.

Tục truyền, đương kim Hạ vương có thể lên ngôi, hoàn toàn là những nguyên lão này đồng ý nâng đỡ hắn ta.

Nếu không... Như cách nói của Liễu Tương Kỳ, Hạ vương chỉ là một đống phân, thậm chí còn không bằng đám con nhà giàu của bọn họ.

Sau khi Triệu Khách thay quần áo xong, theo đám người bắt đầu rời đi.

Nếu trí nhớ của Liễu Tương Kỳ không sai.

Phần lớn tù binh bị áp giải về, hoặc bị đưa đến thiên lao, coi như tế phẩm để năm nay dùng tế tự.

Hoặc có chút sắc đẹp có thể bán lấy tiền, sẽ được đưa đến nơi chuyên buôn bán nô lệ.

Triệu Khách dự định đến chợ nô lệ thử thời vận trước.

Nếu thật sự không được, sẽ nghĩ cách trà trộn vào thiên lao.

Ngay lúc bóng dáng Triệu Khách cất bước đi đến chợ nô lệ.

Ở một bên khác của chợ, vừa hay có một đoàn người khác đi ra.

Cả hai lướt qua nhau, chỉ chênh lệch thời gian một bước như vậy, khi bọn họ đi ra, Triệu Khách đã đi vào trong chợ nô lệ.

Nếu không chắc chắn sẽ chú ý tới, trong đám người đi đường này có hai người một nam một nữ, chính là hai người đưa thư trung cấp mà hắn gặp trước kia.

Mặc dù Triệu Khách không để ý đến bọn họ, nhưng vị trí bả vai trên áo của hắn lại có một con mắt im hơi lặng tiếng mở ra, ánh mắt lặng lẽ quan sát cái mông của nữ nhân trong đám người đó.

"Ồ!"

Dường như phát hiện điều gì đó, nữ nhân nhíu mày nhìn ra sau.

"Tuyết Nữ? Sao thế?"

"Không có gì!"

Tuyết Nữ lắc đầu, Tuyết Nữ cũng đã tập mãi thành thói quen với loại ánh mắt đánh giá này.

Thậm chí, theo thời gian dần trôi qua đã chấp nhận việc thỉnh thoảng có người khác vụng trộm quan sát mình.

Nhưng ánh mắt trong nháy mắt vừa rồi lại khiến tinh thần Tuyết Nữ hơi mất tập trung, cảm giác ánh mắt nhìn chằm chằm cái mông của mình, ánh mắt ấy... Ánh mắt nóng bỏng lại mang theo vài phần sắc nhọn, chỉ có thể dùng bỉ ổi cùng cực để hình dung.

Thậm chí sinh ra một loại cảm giác ghê tởm đối phương dùng ánh mắt cưỡng gian nàng.

Chỉ có điều đối mặt với đồng đội, Tuyết Nữ kìm nén cơn giận này.

Nhưng đi ba bước hai bước lại quay đầu, khiến một đám đồng đội của Tuyết Nữ không hiểu ra sao.

Triệu Khách đi đến chợ nô lệ, đi dạo xung quanh một vòng.

Những nô lệ này lại là cái gì cũng có.

Nhưng điều khiến Triệu Khách cảm thấy ngạc nhiên là, giá cả một số nam nô trong đó lại còn đắt hơn giá cả nữ nô.

Đặc biệt là mua bán tiêu chuẩn, khiến Triệu Khách cũng không còn gì để nói.

Chỉ thấy một chiếc thẻ bài bị treo ở trước ngực một tên nam nô.

Trên đó viết:

"Khí đại rễ sâu, không hơn trăm tiền.

Thiện nó khẩu kỹ, lưỡi biết cuốn nước.

Mông khỏe eo mạnh, nước hạn ăn sạch."

Thậm chí hứng thú, có thể thử dùng ở căn phòng đơn sơ phía sau một chút.

Triệu Khách mới đi vào không được mấy phút.

Lần lượt thấy rất nhiều nam nhân vừa đi ra từ trong phòng.

Có người vừa lòng thỏa ý, có người trong vẻ mặt mang theo tiếc nuối.

Có thể thấy được trong Vương đô này, nam phong thịnh hành.

So sánh với nam nô, về phương diện nữ nô, Triệu Khách nhìn một vòng cũng không tìm được cái rắm.

Thậm chí Thiết bị định vị sinh vật trên tay hắn cũng không có phản ứng.

Điều này khiến Triệu Khách nghi ngờ, người cùng một vị diện với hắn căn bản không được đưa đến chợ nô lệ.

Trên thực tế, Triệu Khách không biết đúng là có một nhóm nô lệ được đưa tới.

Nhưng thật không may, lúc ấy nhóm nô lệ này đều bị Triệu Khách coi như bia gỗ, ngay cả biên quan cũng chưa tiến vào đã chết vô cùng thê thảm.

"Bên này, bên này!"

Lúc này, một đoàn người đột nhiên tăng tốc đi lên phía trước, dường như chạy đến một phương hướng.

Vốn Triệu Khách không nghĩ tới, kết quả đám người đẩy vọt xuống, bị chen chúc tới.

Còn chưa đi gần đã nghe bên tai vang lên từng tiếng báo giá.

"800 tiền!"

"1000 tiền!"

"Lão tử trả 5000!"

Tiếng báo giá một đợt nối một đợt, trong chớp mắt đã bị tăng tới 5000 tiền, khiến mọi người xung quanh thổn thức không thôi.

Bình Luận (0)
Comment