Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 930 - Chương 930. Vòng Xoáy

Chương 930. Vòng xoáy Chương 930. Vòng xoáy

Chỉ thấy xung quanh nhà thuốc có mấy binh lính giáp trắng đang trông coi lối vào nhà thuốc.

Triệu Khách híp mắt, cẩn thận nhìn lên, những binh lính giáp trắng này hoàn toàn khác với những thủ vệ trước đó.

Không biết khôi giáp màu trắng được làm bằng vật liệu gì, nhưng phía trên thỉnh thoảng hiện ra ánh sáng lộng lẫy, Triệu Khách dùng đầu ngón chân để đoán cũng không khó đoán được loại khôi giáp này chắc chắn không tầm thường.

Điều khiến ánh mắt Triệu Khách trở nên nghiêm nghị vẫn là sát khí tản ra trên người bọn họ.

Chỉ đứng ở nơi đó, trên dưới cả người cũng toả ra một luồng sát khí sắc bén không thể đỡ, cứ như mỗi người đều vừa đi ra từ Tu La trường, đôi mắt đỏ ngầu, bàn tay siết chặt chuôi đao.

Dáng vẻ này khiến Triệu Khách nhớ tới lúc trước Lôi Khoa từng phá được vụ án ma túy.

Lúc đó Lôi Khoa đang lái xe nhận được điện thoại liền chạy tới, hắn thích ngồi trong xe Lôi Khoa nên may mắn thấy những tên ma túy giết đỏ mắt kia.

Triệu Khách nhớ rất rõ ràng, từ xa đã thấy mấy người trốn trong đại sảnh, ánh mắt mỗi người giống hệt với những người trước mắt.

Đôi mắt đã đỏ ngầu, chỉ ước gì tìm người để giết, không quan tâm ngươi có vô tội hay không, giết một người lời một người.

Bọn họ rất rõ ràng mình đã đi tới bước đường cùng.

Thường vào lúc này, trong đầu đã không có lý trí, càng nhiều hơn là điên cuồng chạy trốn.

Điểm khác nhau là, những người trước mắt vẫn duy trì lý trí tuyệt đối so với những người hung tàn liều mạng giết người đó.

Ánh mắt sắc bén thỉnh thoảng liếc nhìn xung quanh, dường như cũng không chịu buông tha một con ruồi.

Triệu Khách cũng dựa vào năng lực ẩn nấp đặc biệt của hắn mới không bị phát hiện ngay, chắc chắn loại người này càng khó chơi hơn.

Triệu Khách còn chú ý tới một việc, tuổi của bọn họ trẻ trung hơn những thủ vệ mà hắn từng gặp trước đó rất nhiều.

"Chẳng lẽ sự việc đã bại lộ?"

Triệu Khách trốn ở góc tường, con mắt linh lợi đảo quanh, thấy những thủ vệ này, trong lòng khó tránh khỏi chột dạ.

Nhưng nghĩ lại cũng không đúng, e rằng bây giờ bên nhà xí còn đang trời đất tối tăm, cho dù điều tra cũng đi nhà bếp trước, chứ không phải đến nhà thuốc.

Nhưng đúng vào lúc này, chỉ thấy bên nhà thuốc truyền đến một tràng tiếng thét chói tai: "Không phải ta! Thật sự không phải ta!"

Chỉ thấy một tên y quan lộn nhào chạy ra từ bên trong, hắn ta chạy quá vội vàng nên không kịp nhìn dưới chân, còn chưa chạy được hai bước đã ngã cắm đầu xuống đất khiến đầu rơi máu chảy.

Nhưng còn chưa đợi hắn ta đứng dậy, chỉ thấy một tên binh lính giáp trắng cất bước đi tới sau lưng, một đao chặt đầu hắn ta, lại lạnh lùng nói: "Đại vương ra lệnh, giết chết toàn bộ!"

"Phốc phốc phốc!"

Tuy Triệu Khách không thấy tình cảnh bên trong nhưng cũng có thể nghe được tiếng xé rách khi đao kiếm chém vào thịt.

Triệu Khách thấy thế, không khỏi nhướn mày.

Vốn dĩ kế hoạch của hắn là bỏ thuốc ở nhà bếp, lại đến đốt nhà thuốc, cái gọi là giết người phóng hỏa chính là cách tốt nhất.

Nhưng bây giờ, hình như không cần hắn phóng hỏa nữa, đã có người giết sạch sẽ người ở trong nhà thuốc trước một bước.

Nghe giọng điệu, hình như là Hạ vương ra lệnh.

Điều này khiến Triệu Khách hơi không hiểu ra sao, trong lòng lại nghĩ cũng may mình đột nhiên đổi ý, đi đến nhà bếp.

Nếu không phải bây giờ hắn cũng bị liên lụy.

Người ta đã tự xử lý bên nhà thuốc này, Triệu Khách cũng không có ý định mạo hiểm thêm nữa.

Chuyện còn lại, cứ giao cho một đám người đưa thư trung cấp Cốt quỷ là được, hắn cũng nên rời đi rồi.

Nhưng Triệu Khách vừa quay người lại muốn đi, đi ngược lại con đường cũ chưa được mấy bước, bên tai tiếng con ruồi ong ong ong....

Một con ruồi nhanh chóng bay qua trước mặt Triệu Khách, bò ở bên cạnh khe cửa rồi chen vào bên trong.

Hơn nữa không chỉ có một con, mà là rất nhiều.

Điều này khiến Triệu Khách không nhịn được cảm thấy kỳ quái, chỉ là nhếch mũi khẽ ngửi, mùi máu tươi nồng nặc lại truyền ra từ sau cánh cửa này.

Triệu Khách cau mày từng bước một đến gần, cúi đầu nhìn lại thấy dòng máu đỏ sậm đang chảy ra người từ khe cửa.

Lít nha lít nhít con ruồi ngửi được mùi máu tanh nên tụ tập tới.

Thấy thế, không biết vì sao trong lòng Triệu Khách luôn có một loại rất dự cảm không tốt, hai tay nhẹ nhàng đẩy cửa.

"Ông..."

Cánh cửa lớn chất gỗ cổ xưa phát ra tiếng ma sát mục nát.

Chỉ thấy cánh cửa bị đẩy ra, cảnh tượng trước mắt khiến Triệu Khách ngạc nhiên.

Một cơn gió lớn thổi qua, chỉ thấy lít nha lít nhít con ruồi theo gió bay tới, mang theo một mùi tanh khiến người ta hít thở không thông.

Trong nháy mắt, cũng khiến trong lòng Triệu Khách lập tức rơi vào hầm băng, một luồng ý lạnh khiến hắn cảm thấy sống lưng rét run, khiến lông tơ cả người Triệu Khách đều dựng đứng.

"Đáng chết!"

E rằng hình ảnh trước mắt cũng nằm ngoài dự đoán của Triệu Khách.

Không!

Chắc là vượt xa tất cả dự đoán.

Lít nha lít nhít xác chết bị xếp chồng gọn gàng vào một chỗ.

Lúc này, Triệu Khách chú ý tới da thịt một số binh lính đã biến thành màu xanh sẫm, dòng máu trên mặt đất còn xen lẫn một số chất lỏng màu xanh lục.

Có thể thấy được rất nhiều người trong đó từng ăn một nồi canh thịt mà hắn chế biến.

Bình Luận (0)
Comment