Đạo diễn Nguỵ lên sàn, biên soạn kịch bản thi đấu online (1)
Tu vi thực lực của Nhất Trần cũng đang tiến triển cực nhanh. Trên danh nghĩa hắn cần trùng tu, nhưng giống như một tiến sĩ đi học kiến thức của tiểu học và cấp 2, hơn nữa còn là học đến tận mười tám lần thì có thể có độ khó gì?
Cho nên kiếp này Nhất Trần tuy cũng vừa mới hơn hai mươi tuổi, nhưng mà hắn đã được công nhận là một người tu hành hàng đầu.
Hoàn toàn đánh vỡ quy luật tiến bộ thực lực của người tu hành.
Nhất Trần như thế, cho dù là gặp phải Lục Nguyên Hạo, cũng được rất nhiều người xem trọng.
Nhưng để cẩn trọng, hòa thượng vừa rồi vẫn mở miệng nói: "Đao Thần, không bằng để cho Nhất Trần đại sư cũng tránh Lục Nguyên Hạo đi?"
"Không cần."
Đao Thần quả quyết bác bỏ đề nghị này.
Nhưng Đao Thần bác bỏ vẫn có lý có cứ: "Các vị, mọi người đều biết, sở trường của Lục Nguyên Hạo chính là kiếm pháp."
Mọi người cùng gật đầu.
Cổ Nguyệt cũng gật đầu theo.
Không dám để lộ ra chút nào.
Đao Thần tiếp tục nói: "Vừa khéo bản thần am hiểu lĩnh vực cấm kiếm, có thể bố trí thế giới đao. Ở trong thế giới đao, thực lực của kiếm khách sẽ bị suy yếu cực độ, mà thực lực của đao khách lại có thể tăng cường gấp bội. Nhất Trần đại sư tuy không phải đao khách chuyên nghiệp, nhưng đối phó với một Lục Nguyên Hạo kiếm thuật toàn phế, chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao? Hiện tại thanh danh của Lục Nguyên Hạo như mặt trời ban trưa, đúng lúc để cho Nhất Trần đại sư bóp chết thiên tài Lục Nguyên Hạo ở trước mắt bao người."
Mọi người nghe vậy nhất tề thán phục.
"Đao Thần thần uy!"
Đao Thần ngửa mặt lên trời cười to: "Lần này bản thần sẽ khiến cho Ngụy Quân tự bê đá đập chân mình."
Trần Già, hắn sẽ đích thân dạy dỗ.
Thượng Quan Uyển Nhi, hắn đã tặng thần tinh, giúp Thượng Quan Uyển Nhi khôi phục thần tính.
Nhất Trần, hắn tặng thế giới đao, hoàn toàn áp chết Lục Nguyên Hạo dùng kiếm.
Giờ khắc này, Đao Thần đã cảm nhận được bá khí từng tung hoành vô địch và sự tự tin mọi thứ nằm trong tầm kiểm soát.
Hắn chỉ muốn hỏi xem: Còn ai nữa?
…
Trong năm danh ngạch, Liên minh người tu chân đã định sẵn ra ba người.
Nhưng người có ý kiến với việc này cũng không nhiều.
Dù sao Nhất Trần và Trần Già vốn đã chiếm hai vị trí đầu Thiên kiêu bảng của giới tu hành.
Tuy Thượng Quan Uyển Nhi không có vào Thiên kiêu bảng, nhưng đó là vì tự bản thân nàng không muốn, không phải thực lực của nàng không đủ.
Trong thời kỳ Chiến tranh vệ quốc, thực lực lúc đó của Thượng Quan Uyển Nhi cũng đã mạnh hơn Trần Già rồi.
Nhưng là Âm Thần chuyển thế, Thượng Quan Uyển Nhi xem thường việc tranh phong với thế hệ trẻ đơn thuần chân chất, vậy cũng quá mất giá rồi.
Một chân thần chuyển thế như nàng, thắng thanh niên người ta thì không phải bản lĩnh gì, bại bởi người ta thì quá là mất mặt.
Cho nên không cần thiết.
Một chân thần chuyển thế cũng không để ý chút hư danh này.
Còn vì sao Nhất Trần xuất hiện trên bảng?
Điều này phải hỏi Nhất Trần.
Dù sao Thượng Quan Uyển Nhi cũng không thể để mất người đó.
Không có ai đủ cứng để đi khiêu chiến ba người được chọn dự thi này, có điều vẫn còn thừa hai danh ngạch, cạnh tranh liền vô cùng kịch liệt.
Mọi người đều biết tầm quan trọng của cuộc tranh bá thiên kiêu lần này, mọi người cũng có thể thấy Đại Càn và Liên minh người tu chân vì cuộc tranh bá lần này mà bỏ ra bao nhiêu vốn liếng.
Chỉ cần có thể đánh thắng, tạm không nói đến tiếng tăm lừng lẫy, thăng cấp tu vi tuyệt đối chỉ là thao tác cơ bản.
Cho nên chỉ cần người tự tin vào mình đều sẽ không để vuột mất.
Liên minh người tu chân cũng mở ra cuộc đấu tuyển chọn, đồng thời cũng tuyên bố nhân tài được tuyển chọn ra cuối cùng mới có thể tự do khiêu chiến tổ ba người đã được định trước: Nhất Trần, Thượng Quan Uyển Nhi và Trần Già.
Chỉ cần đánh bại bất kỳ ai trong số họ là có thể thay thế bọn họ dự thi.
Nói thật mấy người Đao Thần đúng là chờ mong một thiên tài thâm tàng bất lộ có thể xuất thế ngang trời, lật đổ tổ hợp ba người được định sẵn này.
Đó là đại biểu phần thắng của Liên minh người tu chân càng lớn hơn, đối với Liên minh người tu chân mà nói đương nhiên là chuyện mừng.
Đáng tiếc, chính bọn họ cũng không dám ôm hy vọng quá lớn.
Nhưng ở Đại Càn lại thật sự tồn tại yêu nghiệt thâm tàng bất lộ như vậy.
Ngụy Quân đích thân chủ trì trận đấu tuyển chọn thiên kiêu.
Khi hắn nhìn thấy Cổ Anh đến dự thi vẫn không coi đó là chuyện lớn, hơn nữa còn dặn dò Cổ Anh: "Nếu Trần Trường Sinh đã cho ngươi dự thi, vậy ngươi cũng đừng khách sáo, cứ thể hiện hết thực lực của mình. Thực lực ngươi thể hiện ra càng mạnh, phía bên Trường Sinh tông sẽ càng coi trọng ngươi hơn."
Cổ Anh tất nhiên cũng biết điểm ấy, hắn thở dài nói: "Chỉ đáng tiếc là sau này chỉ sợ ta cũng không thể lấy thân phận cao quý này mà tầm hoa vấn liễu nữa."
Ngụy Quân: "..."
Một cước đá văng con hàng này ra ngoài.
Bản Thiên Đế phiền nhất là thứ ăn chơi đàng điếm.
Làm người tốt không được sao?
Chớ nên làm công tử ăn chơi gì gì đó.
Ngụy Quân có thể nhìn ra thực lực hiện tại của Cổ Anh. Thứ Cổ Anh tu luyện là “Thao Thiết kinh”, tốc độ tu luyện của hắn được quyết định bởi tài nguyên tu luyện nhiều hay ít. Rất rõ ràng rằng Trường Sinh tông lần này thật sự đập lên trên người Cổ Anh bao nhiêu vốn liếng.
Thực lực của Cổ Anh hiện tại đã tiến bộ hơn rất nhiều so với Cổ Anh trước kia và cha con Cổ Thu Hác, quả thực đã thay da đổi thịt.
Tiểu đội năm người cuối cùng, Cổ Anh cũng có một vị trí trong đó.
Việc này không khó hiểu, dù sao bản thân Cổ Anh là thần anh thị giả chuyển thế, lại có Trường Sinh tông đại diện Liên minh người tu chân dốc sức giúp hắn, thực lực không mạnh mới là kỳ quái.
Có điều, sau khi Nhâm Dao Dao cũng báo danh, Ngụy Quân liền thấy kỳ lạ.