Đạo diễn Nguỵ lên sàn, biên soạn kịch bản thi đấu online (2)
"Nhâm cô nương..."
"Gọi ta là Dao Dao."
Ngụy Quân: "..."
Cứ luôn có yêu tinh ham muốn thân thể của bản Thiên Đế, làm sao bây giờ? Online chờ, rất gấp.
Ngụy Quân nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định thuận theo tự nhiên.
Dù sao mị lực quá lớn cũng không phải lỗi của hắn.
"Dao Dao, thực lực của ngươi e là còn chưa đủ." Ngụy Quân có lòng tốt nhắc nhở: "Tuy ngươi cũng được coi là thâm tàng bất lộ, nhưng vẫn còn kém hơn một chút so với những thiên kiêu chân chính kia."
Nói về diễn xuất thì tứ đại hoàn khố đều là những tay lão luyện, tuổi còn trẻ đã trở thành phái thực lực, đã lừa gạt được Ngụy Quân thậm chí là thế nhân.
Nhưng trong mắt Nguỵ Quân, thiên phú tu luyện của bốn người này có hơi bình thường.
Chí ít so sánh với kiểu yêu nghiệt như Lục Nguyên Hạo thì có hơi bình bình.
Cho dù là Cổ Anh, người có tu vi cao nhất hiện nay cũng không phải dựa vào thiên phú, mà dựa vào chuyển thế và tài nguyên.
Thiên phú tu luyện của Nhâm Dao Dao không thể coi là kém, vấn đề chính là nàng muốn tham gia cuộc tranh bá thiên kiêu, phải đối mặt với cấp độ quái vật như Lục Nguyên Hạo, thân chuyển thế có lai lịch to lớn như Thượng Quan Uyển Nhi, Nhất Trần, Cổ Anh.
So với những tên yêu nghiệt này, thiên phú và thực lực của Nhâm Dao Dao sẽ không coi như là xuất sắc nữa.
Đi lên chính là cho không mạng.
Tuy Ngụy Quân có ấn tượng rất kém đối với tứ đại hoàn khố, nhưng Nhâm Dao Dao tốt xấu gì cũng coi như là fangirl của hắn, Ngụy Quân vẫn hảo tâm nhắc nhở nàng một câu.
Nhưng Nhâm Dao Dao hoàn toàn không để bụng, thậm chí còn thản nhiên cười nói: "Ta biết, tuy thực lực của ta ở trong người cùng lữa cũng không tồi, nhưng so với loại quái vật như Lục Nguyên Hạo thì còn thua xa."
"Vậy sao ngươi còn muốn dự thi?"
Nhâm Dao Dao nói như lẽ đương nhiên: "Thực lực ta kém cũng không sao. Sau khi báo danh ta sẽ đi tìm mẫu thân ta, mẫu thân ta sẽ bồi dưỡng thực lực của. Mẫu thân ta nói, toàn bộ yêu đình đều là hậu thuẫn của ta, nhất định sẽ bồi dưỡng ta trở thành một cường giả chân chính."
Ngụy Quân: "... Hồ Vương đúng là mẹ ruột ngươi, ngươi cũng thật là đứa con hiếu thảo."
Nhâm Dao Dao dịu dàng cười khẽ: "Mẫu thân đối với ta tốt nhất, nên đương nhiên ta cũng muốn hiếu thuận với bà."
Ngụy Quân có thể nói cái gì?
Hắn chỉ có thể âm thầm đau lòng cho Hồ Vương một phen, đồng thời đau lòng cho Yêu Hoàng một phen.
Sau đó tick một cái trên danh sách đăng ký của Nhâm Dao Dao, cuối cùng Ngụy Quân nhắc nhở: "Hãy nhớ kịp thời trở về tham gia cuộc thi tuyển chọn. Trước khi cuộc tranh bá thiên kiêu bắt đầu, chúng ta sẽ tổ chức một trận tuyển chọn, toàn bộ người dự thi sẽ dựa vào thực lực để lấy được năm vị trí đi tham gia thi đấu."
"Ta biết, nhưng Lục Nguyên Hạo cũng phải tham gia trận tuyển chọn sao?" Nhâm Dao Dao nghi hoặc hỏi.
Nàng cảm thấy cho dù Lục Nguyên Hạo được đặc cách một vị trí cũng sẽ không có ai ý kiến.
Ngụy Quân nghĩ một hồi, sau đó gật đầu nói: "Cũng phải. Ta hỏi Lục Nguyên Hạo một chút vậy, xem xem hắn có cần làm nóng người trước khi chiến đấu không. Nếu như không cần thì đặc cách cho hắn một vị trí."
Như Cổ Anh, Ngụy Quân biết thực lực của hắn rất mạnh, nhưng mà những người khác không biết, cho nên Cổ Anh bắt buộc phải tham gia trận tuyển chọn, bằng không không thể thuyết phục được mọi người.
Nhưng Lục Nguyên Hạo không cần.
Mạnh mẽ giết chết Tống Liên Thành trước mắt bao người đã thể hiện ra thực lực Lục Nguyên Hạo rồi.
Nếu như chỉ có một danh ngạch dự thi, cứ vậy trao thẳng cho Lục Nguyên Hạo có thể vẫn sẽ có tranh cãi. Nhưng hiện tại có năm danh ngạch, cứ trực tiếp dành cho Lục Nguyên Hạo một cái, bớt đi cơ hội người khác đụng mặt Lục Nguyên Hạo trong trận tuyển chọn sẽ chỉ khiến cho tuyển thủ dự thi càng thêm vui mừng.
Dù sao bọn họ hoàn toàn không cần phải đánh bại Lục Nguyên Hạo, chỉ cần trở thành một trong năm thành viên cuối cùng là được rồi.
Lục Nguyên Hạo cũng không phải là đối thủ mà bọn họ nhất định phải đánh bại, bọn họ cũng tán đồng về thực lực của Lục Nguyên Hạo.
Nhưng mà thực lực của Tứ hoàng tử lại không có ai công nhận.
Khi Tứ hoàng tử đến báo danh dự thi trận tuyển chọn, Ngụy Quân cũng bị dọa giật nảy mình, không dám tin vào hai mắt của mình.
Ngụy Quân hiếm thấy xoa xoa hai mắt, sau đó vẫn là không nhịn được cà khịa một câu: "Tình huống gì thế này? Thực lực của ngươi mạnh từ hồi nào vậy?"
Tứ hoàng tử ngạo nghễ nói: "Ngụy Quân, hôm nay bản cung tặng ngươi một câu —— hai mươi năm Hà Đông, hai mươi năm Hà Tây, chớ có bắt nạt bản cung không có thiên phú, bản cung sẽ khiến cho toàn thiên hạ rửa mắt mà nhìn."
Ngụy Quân: "..."
Lời thoại này là của Đại Hoàng tử.
Ngươi cướp diễn rồi.
Nhưng thực lực của Tứ hoàng tử quả thật có hơi tiến bộ thái quá.
Ngụy Quân mở Thiên Nhãn, rõ ràng quan sát được thực lực hiện tại của Tứ hoàng tử đã vượt qua Nhâm Dao Dao rồi…
Thậm chí đã mạnh hơn Đại hoàng tử mà hắn đã thấy vài ngày trước.
Này thật sự có chút nhanh đến khó tin, tuyệt đối không phải tình huống bình thường.
Ngụy Quân như lẽ dĩ nhiên mà nghĩ tới Đỗ Uy.
Hắn không hiểu, nhưng cũng bị chấn động lớn.
"Ngươi bắt cóc mẹ Đỗ Uy sao? Đỗ Uy giúp ngươi đến mức này?" Ngụy Quân khó hiểu.
Tứ hoàng tử cười ngạo nghễ, căn bản không thèm giải thích.
Trong lòng thì cảm khái, Ngụy Quân quả là Ngụy Quân, rõ ràng cái gì cũng biết nhưng lại còn có thể biểu hiện ra lờ mờ như vậy.
Không hổ là tri kỷ của bản cung.
Một khi đã như vậy, hắn cũng không thể cô phụ một tấm lòng vàng của Ngụy Quân được.