Đạo diễn Nguỵ lên sàn, biên soạn kịch bản thi đấu online (4)
Chu Phân Phương thì khác.
Trước chiến tranh vệ quốc, Chu Phân Phương vẫn là thiên hạ đệ nhất danh y.
Sau khi chiến tranh vệ quốc bắt đầu, Chu Phân Phương cảm nhận sâu sắc học y không cứu nổi người Càn quốc, lúc này mới bỏ y theo nho, chuyển sang tu Nho đạo, sau đó tu vi bắt đầu tiến triển cực nhanh.
Nếu như bàn đến tốc độ tu luyện… Hình như Chu Phân Phương còn nhanh hơn cả Lục Nguyên Hạo.
Đương nhiên, Bán thánh của Chu Phân Phương là do Ngụy Quân đề điểm, thuộc loại lây dính khí vận của Thiên Đế.
Nếu không có Ngụy Quân, có lẽ Chu Phân Phương hiện tại vẫn chỉ là một Đại nho, vậy thực lực sẽ không bằng Lục Nguyên Hạo.
Mặc dù như thế, nhưng sự thật chính là Chu Phân Phương hiện tại là Nho gia Bán Thánh.
Rất nhiều người đạt được lợi ích từ trên người Ngụy Quân, nhưng thăng lên Bán Thánh chỉ có mình Chu Phân Phương.
Bản thân có thể nắm bắt cơ hội cũng là một loại năng lực.
Mạnh lão cũng lĩnh hội không ít thứ từ trên người Ngụy Quân, nhưng mà đến tận bây giờ ông chưa thăng lên được Bán Thánh.
Không phải mọi người ôm lấy đùi Thiên Đế cũng có thể nhanh chóng nâng cao bản thân.
Ngụy Quân lại nhìn Chu Phân Phương một cái.
"Vốn tưởng rằng Lục Nguyên Hạo là con ruột thiên đạo, hiện tại xem ra, cho dù Lục Nguyên Hạo là con ruột của thiên đạo, lão sư người cũng là trưởng nữ." Ngụy Quân cảm khái: "Tính đi tính lại, chiến tranh vệ quốc là một lần đại kiếp nạn. Trong đại kiếp nạn đó, lão sư ngươi chính là người có tốc độ tiến bộ thực lực nhanh nhất. Nói về chiến công, lão sư ngươi cũng thuộc năm hạng đầu thậm chí có thể đột phá ba hạng đầu."
Thứ như chiến công không có tiêu chuẩn bình chọn cứng nhắc.
Ví dụ như trận chiến huy hoàng nhất của công chúa Minh Châu áp dụng cách đánh tự tổn một ngàn giết địch một vạn, trả cái giá nhỏ nhất để đổi lấy thắng lợi lớn nhất, trực tiếp thay chiến cuộc lúc đó, tiến tới tổng quyết chiến cuối cùng trải ra một con đường, tất nhiên là công lao vĩ đại.
Nhưng thuở chiến tranh sơ khai, quân đội Đại Càn liên tiếp bại lui, Tô Lang Gia thống lĩnh quân đội Đại Càn lấy yếu thắng mạnh. Dưới tính huống chênh lệch đời vũ khí trực tiếp giành được một hồi đại thắng, không nói tới sĩ khí Đại Càn phấn chấn, huyền thoại về sự bất khả chiến bại của quân đội Lục địa Tây đã hoàn toàn bị phá tan.
Nói đến chiến công được thống kê sau đó, thật ra chiến thắng lần đó của Tô Lang Gia cũng chẳng huy hoàng như vậy, số lượng địch bị giết còn lâu mới so được với trận chiến của công chúa Minh Châu.
Nhưng mà ai có thể nói chiến công trong trận đó của Tô Lang Gia ít hơn chiến công của công chúa Minh Châu?
Trên loại vấn đề này, không ai có thể đưa ra một tiêu chuẩn phán xét rõ ràng được.
Cho nên dù cho Ngụy Quân viết một đoạn lịch sử về chiến tranh vệ quốc cũng không có làm một bảng xếp hạng chiến công, sắp xếp từ cao xuống thấp.
Đó tuyệt đối là hành vi ngu xuẩn.
Nhưng, Chu Phân Phương là người được công nhận có chiến công nằm top năm trong thời kỳ chiến tranh vệ quốc.
Bởi vì nàng thật sự đã từng cứu rất nhiều mạng người.
Từ Dương đại soái đến Cơ Soái, đến tiên đế, tiền Thái tử rồi đến công chúa Minh Châu, Tô Lang Gia… Rất rất nhiều người.
Trong thời kỳ chiến tranh vệ quốc, Chu Phân Phương cũng không tiêu diệt quá nhiều kẻ địch.
Nhưng số lượng người giết địch mà nàng cứu là đệ nhất thiên hạ, không ai có thể so vai với nàng.
Những công lao này tất nhiên không thể tính hết ở trên đầu Chu Phân Phương, nhưng mà cũng tuyệt đối không thể không tính trên đầu nàng ấy.
Nếu không có Chu Phân Phương cứu những tính mạng này, nói Đại Càn chắc chắn thất bại tuyệt đối cũng không khoa trương.
Nếu không có Chu Phân Phương kịp thời kéo dài tính mạng của những nhân vật chủ chốt trong mấy trận chiến dịch then chốt, không chỉ bao gồm những đại lão này mà cũng bao gồm rất nhiều nhân viên tình báo mang đến thông tin quan trọng, vậy cục diện của rất nhiều chiến dịch then chốt ở Đại Càn có thể sẽ thay đổi.
Nhìn như Chu Phân Phương cũng không có chiến công huy hoàng gì, nhưng trong âm thầm, nàng đã trở thành một trong những người tôn quý nhất Đại Càn. Cho nên dù sau cuộc chiến có chút im hơi lặng tiếng trong triều đình Đại Càn, nhưng Chu Phân Phương vẫn tiếng thơm bay xa như trước, mà Càn đế ngay cả rắm cũng không dám thả.
Ngụy Quân càng phẩm thì càng cảm thấy hình như mình đã xem nhẹ độ tồn tại của Chu Phân Phương rồi.
Nhưng Chu Phân Phương không để cho Ngụy Quân tiếp tục tâng bốc mình nữa.
"Đừng ngưỡng mộ vi sư nữa, trước tiên cho ta báo danh dự thi đi." Chu Phân Phương nói.
Ngụy Quân chớp mắt.
Báo danh…
Nếu như cho Chu Phân Phương báo danh, vậy một cái Bán Thánh ra sân có phải rất ức hiếp người ta hay không?
Cộng thêm một Lục Nguyên Hạo thực lực không kém gì Bán Thánh…
Còn có Tứ hoàng tử được thần minh Tây đại lục hỗ trợ bật hack;
Liên minh người tu chân hỗ trợ bật hack - Cổ Anh;
Cùng với Nhâm Dao Dao – được Hồ Vương giúp đỡ…
Trận đấu này đánh thế nào nữa.
Ngụy Quân cũng thương xót cho Liên minh người tu chân.
Hắn định để cho Liên minh người tu chân thắng hai trận.
Nhưng nếu như Chu Phân Phương ra sân, Ngụy Quân cảm giác Liên minh người tu chân không thể thắng nổi hai trận…
Dù sao xả nước* phải có kỹ thuật hàm lượng, không thể để cho đối phương nhìn ra.
(*放水: không thi đấu hết sức, cố tình thả cho đối thủ thắng.)
Cho nên không thể để thực lực của tất cả tuyển thủ bên mình vượt qua Trần Già và Thượng Quan Uyển Nhi được, như vậy cũng không hay.
Nhất định phải đánh bay ý muốn dự thi của Chu Phân Phương.
Cho nên Ngụy Quân thành khẩn đề nghị: "Lão sư, ngài vẫn là đừng dự thi. Nếu ngài dự thi, ta lo Liên minh người tu chân bên đó thua không dậy nổi, chơi trò lâm trận bỏ chạy, dù sao uy danh của ngài quá là lớn."