Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1020 - Chương 1020. Đạo Diễn Nguỵ Chọn Cách Đánh Nhiều Lưu Lượng Nhất (5)

Chương 1020. Đạo diễn Nguỵ chọn cách đánh nhiều lưu lượng nhất (5) Chương 1020. Đạo diễn Nguỵ chọn cách đánh nhiều lưu lượng nhất (5)

Đạo diễn Nguỵ chọn cách đánh nhiều lưu lượng nhất (5)

"Có Nhất Trần đại sư ở đây, hiệp thứ năm chúng ta khẳng định thắng chắc rồi. Ngụy Quân, Đại Càn có dám cược một ván không? Cược xem Nhất Trần đại sư có thể thắng hay không?"

Vẻ mặt Ngụy Quân cổ quái nhìn thoáng qua Đao Thần.

Nội tình của Nhất Trần, hắn dùng Thiên Nhãn thấy được…

Khoảnh khắc nhìn thấu nội tình của Nhất Trần, trước mắt Ngụy Quân lập tức hiện ra bóng dáng chết không nhắm mắt của Thiên Cơ lão nhân.

Đao Thần quyến rũ, thế giới đao mai khai nhị độ.

Vốn dĩ Lục Nguyên Hạo vẫn có khả năng 1% lật xe.

Không ngờ rằng Đao Thần lại dạy Nhất Trần thế giới đao…

Vậy Lục Nguyên Hạo thua thế nào được?

Ngụy Quân cũng có chút thương hại cho Đao Thần, không nghĩ rằng Đao Thần lại còn dám tăng tiền cược.

"Ngươi cho là Nhất Trần chắc chắn có thể thắng được Lục Nguyên Hạo?" Ngụy Quân cổ quái hỏi.

Đao Thần tự tin gật đầu: "Lục Nguyên Hạo cũng là thế hệ thiên kiêu thanh danh vang xa, nhưng mà so với Nhất Trần đại sư vẫn là khác nhau một trời một vực. Nghe nói dạo này Đại Càn rất thiếu tiền, bản thần từ bi độ lượng cho Đại Càn các ngươi một cơ hội kiếm tiền, liền cược một năm thu nhập quốc khố Đại Càn như thế nào?"

"Cược sao?"

"Lục Nguyên Hạo thua, năm nay thu nhập một năm quốc khố là của Liên minh tu chân giả chúng ta. Nhất Trần đại sư thua, Liên minh tu chân giả chúng ta cho Đại Càn các ngươi thu nhập một năm quốc khố. Trước mắt bao người, bản thần nghĩ hẳn là sẽ không có ai nuốt lời, chỉ không biết Ngụy đại nhân có thể làm chủ cái này hay không?"

Đao Thần không chút che dấu cường thế và tự tin của mình.

Điều này khiến cho trong lòng rất nhiều người Đại Càn khẽ nhấp nhô.

Dù sao huyền thoại về Nhất Trần vẫn rất lớn.

Thượng Quan Uyển Nhi là Âm Thần chuyển thế, đã bộc lộ sự mạnh mẽ của mình.

Lạt Ma vốn không thua kém Âm Thần, mà Nhất Trần đã là Lạt Ma chuyển thế lần thứ mười tám, nội tình hùng hậu đến trình độ nào, quả thực khó mà tưởng tượng.

Tuy Lục Nguyên Hạo thanh danh vang xa, nhưng mà rốt cuộc có phải đối thủ của Nhất Trần hay không thì bây giờ rất ít người dám cam đoan.

Đại Hoàng tử chủ động nhận nồi: "Quy củ ban đầu của cuộc tranh bá Thiên kiêu đã sớm định xong, Đao Thần lâm thời cược thêm, không hợp quy củ, Đại Càn chúng ta không…"

Đại Hoàng tử muốn nói "Chúng ta Đại Càn không bồi" .

Nhưng mà bị Ngụy Quân trực tiếp cắt ngang: "Cược, cược một năm thu nhập quốc khố Đại Càn."

Đao Thần cười to: "Sảng khoái! Nhưng Đại Càn đến cùng là Ngụy Quân ngươi định đoạt hay là Đại Hoàng tử định đoạt?"

Ngụy Quân nói thẳng: "Hiện tại, là ta định đoạt."

Đại Hoàng tử thấy Ngụy Quân đã tỏ thái độ. Mặc dù trong lòng hắn vẫn còn do dự, cũng không nắm chắc chiến thắng, nhưng hắn không phát sinh xung đột với Nguỵ Quân trước mắt bao người.

Không thể để lộ mâu thuẫn nôi bộ bên ta trước mặt người ngoài và thế nhân. Đây là tu dưỡng nền tảng của một thượng vị giả nên có.

Đại Hoàng tử vẫn là có loại tu dưỡng căn bản này.

Hắn không có ý kiến, Ngụy Quân cũng đã tỏ thái độ, nên tiền cược thêm của hai bên chính thức hoàn thành.

Đao Thần một lần nữa đặt ánh mắt ở trên người Nhất Trần, nỗ lực nói: "Nhất Trần đại sư, bản thần chờ ngươi chiến thắng trở về."

Nhất Trần nhẹ gật đầu.

Bên còn lại, Lục Nguyên Hạo mặt vàng như đất, hai chân run nhè nhẹ, bị dọa rồi.

"Ngụy Quân, phải chơi lớn như vậy sao?"

Đối với mình, Lục Nguyên Hạo cũng không có lòng tin chiến thắng.

Ngụy Quân dùng sức vỗ vỗ bả vai Lục Nguyên Hạo, an ủi: "Đừng sợ, tin tưởng mình, ngươi thắng chắc rồi."

Lục Nguyên Hạo thiếu chút nữa khóc ra: "Nếu như ta thua thì chính là tội nhân thiên cổ của Đại Càn."

"Nếu như ngươi thắng thì chính là công thần quốc gia, đời này cũng không sầu nữa."

"Nhưng Nhất Trần là Lạt Ma chuyển thế, ta chỉ là một tên mập mạp bình bình không có gì nổi bật, sao ta có thể là đối thủ của … a… "

Lục Nguyên Hạo còn chưa nói xong đã phát ra một tiếng hét thảm.

Là Ngụy Quân tung cước đá Lục Nguyên Hạo chiến trường cổ.

Nói nhiều sai nhiều.

Vẫn là đấu sớm cho xong việc.

Sau khi Lục Nguyên Hạo tiến vào chiến trường cổ, Nhất Trần cũng đi vào trong cổ chiến.

Mà theo từng bước chân của Nhất Trần, ở trong hư không, bộ bộ sinh liên.

Dị tượng trong chớp mắt.

Vô số người Đại Càn thấy một màn như vậy đều như bị sét đánh.

Tiết tướng quân gian nan giải thích: "Bộ bộ sinh liên, đã muốn là bản lĩnh của chân phật. Nhất Trần chuyển thế trùng tu, kiếp này chưa đến ba mươi, nhưng khoảng cách thành Phật đã không còn xa.Trận này Lục đại nhân e là gặp khó khăn rồi."

Bản thân Lục Nguyên Hạo cũng cho rằng như thế.

Sau khi nhìn thấy dị tượng Nhất Trần bộ bộ sinh liên, Lục Nguyên Hạo bị doạ lập tức nuốt một ngụm nước miếng, thốt ra nói: "Thật là lợi hại."

Nhất Trần chắp tay trước ngực, trầm giọng nói: "A di đà Phật, thiện tai thiện tai. Lục thí chủ hồn nhiên chân chất, có được một phật tâm khó tìm. Đáng tiếc, hôm nay tiểu tăng và Lục thí chủ phân biệt rõ ràng, cần nhất quyết thắng bại, thật không phải mong muốn của tiểu tăng."

Bình Luận (0)
Comment