Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1025 - Chương 1025. Sẽ Không Có Ai Nhớ Á Quân, Trừ Khi Ngươi Nửa Trận Mở Sâm-Panh (3)

Chương 1025. Sẽ không có ai nhớ á quân, trừ khi ngươi nửa trận mở sâm-panh (3) Chương 1025. Sẽ không có ai nhớ á quân, trừ khi ngươi nửa trận mở sâm-panh (3)

Sẽ không có ai nhớ á quân, trừ khi ngươi nửa trận mở sâm-panh (3)

Lúc thế nhân còn chưa kịp phản ứng lại, ngay cả Đao Thần còn đang trong cơn chấn động, trong nháy mắt Lục Nguyên Hạo đã chém ra ba mươi sáu đường khoái đao.

Đao đao đều chính giữa ngay thân thể Nhất Trần.

Vì thế...

Tựa như bào đinh giải ngưu. (Bào đinh giải ngưu là điển cố xuất phát từ thiên Dưỡng Sanh Chủ của Trang Tử: Văn Huệ Quân thấy mổ trâu bèn nói: “Ôi! Giỏi thay! Tuyệt đến mức ấy”, người bào đinh (đầu bếp) thưa: “Thần khéo léo được như vậy là do tập quen, khéo léo dần”. Từ ngữ “bào đinh giải ngưu” được dùng để ví sự khéo léo, nhanh nhẹn đến cùng cực do tập luyện).

Sau ba mươi sáu đao, Nhất Trần chỉ còn lại có xương cốt.

Liên minh tu chân giả nhân xem đến đây, rốt cuộc đã phản ứng trở lại.

"Thằng nhãi ranh, sao mày dám làm như thế."

"Cẩu tặc làm nhục phật môn ta, bổn tọa tuyệt không chịu để yên cho ngươi."

"Giết người cùng lắm là đầu rơi dưới đất, quá đáng quá rồi."

"Rõ ràng đã thắng, lại còn tiên thi (quất xác), nào có đạo lý như thế."

Liên minh tu chân giả bị kích động, nhất là người trong phật môn càng thêm nổi trận lôi đình.

Thắng đã thắng rồi.

Bọn họ cũng không phải không thể nhận thua.

Nhưng Lục Nguyên Hạo xông đến đánh chết Nhất Trần là có ý gì?

Lúc này Đao Thần cũng phản ứng lại, nhanh chóng nói: "Dừng tay, chúng ta nhận thua."

Lục Nguyên Hạo thầm nghĩ đáng tiếc.

Bởi vì hắn rõ ràng cảm giác được, tuy Nhất Trần đã bị hắn chém chỉ còn lại xương cốt, nhưng mà hơi thở sinh mệnh của Nhất Trần lại chưa hoàn toàn tiêu tán.

Lục Nguyên Hạo không thể không cảm khái, không hổ là Lạt Ma chuyển thế, lực sinh mệnh này rất ngoan cường.

Thắng lợi lần này, hắn thắng đến vô cùng may mắn, tuyệt đối không thể cuồng vọng tự đại.

Chỉ là quá đáng tiếc rằng, nếu để cho hắn bổ thêm hai đao nữa là có thể chém chết Nhất Trần hoàn toàn, dập tắt sinh cơ của đối phương.

Nhưng Đao Thần đã thay thế Nhất Trần nhận thua, lúc này nếu hắn lại bổ thêm đao thì thật là không nói đạo lý.

Ngụy Quân cũng không cho hắn thêm cơ hội bù đao nữa: "Nếu Đao Thần đã nhận thua, vậy thì nể mặt mũi Đao Thần, Nguyên Hạo, dừng tay đi! Cuộc tranh bá thiên kiêu đợt này, Đại Càn chúng ta đã thắng."

"Vạn tuế."

"Đại Càn vạn tuế."

"Ngụy đại nhân vạn tuế."

"Lục Nguyên Hạo vạn tuế."

...

Hiện tại Đại Càn đã bãi bỏ nhân ngôn hoạch tội, cho nên ngôn luận của dân chúng Đại Càn càng thêm lớn mật, uy nghiêm của hoàng quyền cũng càng ngày càng mỏng manh.

Giờ này khắc này, mọi nơi ở Đại Càn đều có tiếng hoan hô vang lên, tiếng vạn tuế không dứt bên tai.

Tự tin và dũng khí của bách tính Đại Càn trong vô tri vô giác đã lớn mạnh hơn rất nhiều.

Duy chỉ Lục Nguyên Hạo được muôn chúng hoan hô vẫn thầm nghĩ đáng tiếc, hơn nữa còn âm thầm cảnh giác.

Lần này chưa hoàn toàn đánh chết Nhất Trần, chờ Nhất Trần ngóc đầu trở lại thì xui xẻo chính là hắn.

Mình nhất định phải đề cao cảnh giác mới được.

Ngụy Quân nhìn Lục Nguyên Hạo mắt một cái, liền đoán được Lục Nguyên Hạo đang nghĩ cái gì.

Hắn cũng bị Lục Nguyên Hạo gạt nhiều rồi, đã học được cách hạ thấp chỉ số thông minh của mình, dùng lối suy nghĩ của Lục Nguyên Hạo để suy nghĩ vấn đề.

Ngụy Quân điềm tĩnh mở miệng an ủi: "Nguyên Hạo, không cần lo lắng, Nhất Trần tuy không chết, nhưng kiếp này cũng đã phế bỏ hoàn toàn rồi."

Dường như hưởng ứng lời của Ngụy Quân, sau khi Ngụy Quân vừa dứt lời, khung xương cả người Nhất Trần nháy mắt sụp đổ, trở thành một đống tro tàn.

Mà ở trung tâm tro tàn, một viên xá lợi* đang phát sáng lấp lánh, phật quang chiếu khắp nơi, làm cho người ta cảm thấy say mê vô cùng.

Đây chính là xá lợi khi những cao tăng đại đức viên tịch toạ hoá mà thành, trong đó ẩn chứa phật pháp và tu vi cả đời của cao tăng.

Nếu như có thể chuyển thế trùng tu, có xá lợi tử tương trợ thì có thể làm ít công to.

Thật ra cơ bản có thể hiểu thành USB lưu trữ phiên bản Phật môn, chẳng qua là xá lợi tử hóa, nhưng tác dụng là giống nhau, trên bản chất không có gì khác biệt.

Kiếp này của Nhất Trần bị Lục Nguyên Hạo đánh, dĩ nhiên đã hoàn toàn buông tha, biến trở về xá lợi tử, ký thác hy vọng cho tương lai.

"Nhất Trần muốn gây phiền toái cho ngươi, ít nhất cần phải hai mươi năm." Ngụy Quân nói.

Hai mươi năm sau, Lục Nguyên Hạo đã chết đương nhiên không cần nhiều lời. Nhưng hễ còn sống thì thực lực chắc chắn sẽ tiến bộ lớn hơn bây giờ nhiều.

Căn bản không cần lo lắng bị Nhất Trần trả thù.

Đương nhiên, đây là suy nghĩ của Ngụy Quân.

Lục Nguyên Hạo vẫn cảm thấy rất sợ, sờ sờ cái gáy của mình, Lục Nguyên Hạo lo lắng nói: "Cái này chẳng phải là nói hai mươi năm sau ta có thể sẽ nguy hiểm đến sinh mạng bất cứ lúc nào?"

Ngụy Quân: "..."

Ngươi sợ cái đống bầy nhầy này. (泡泡茶壶: nhân vật trong hoạt hình Overlord, là một đống bầy nhầy màu hồng.)

Chứ không phải nên sợ hãi là Nhất Trần à?

Nhất Trần mới nên lo lắng sau khi hắn luân hồi chuyển thế, ngươi đi giết người diệt khẩu trước mới đúng.

Câu trả lời của Lục Nguyên Hạo không chỉ mình Ngụy Quân cảm thấy muốn phỉ nhổ, càng muốn chửi má nó hơn vẫn là người của Liên minh tu chân giả.

Nhất là người trong phật môn.

"Lục Nguyên Hạo, ngươi đã phá hủy hạt giống của phật môn chúng ta. Từ nay về sau, phật môn và ngươi không đội trời chung."

Bình Luận (0)
Comment