Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1097 - Chương 1097. Có Nội Gián, Lập Tức Ngừng Giao Dịch (1)

Chương 1097. Có nội gián, lập tức ngừng giao dịch (1) Chương 1097. Có nội gián, lập tức ngừng giao dịch (1)

Có nội gián, lập tức ngừng giao dịch (1)

Ngụy Quân là một người hành động rất mạnh mẽ.

Chuyện Chu Phân Phương giao cho hắn, sau khi Ngụy Quân đi ra khỏi phòng sách Tam Dư liền làm cho nàng.

Có tiền có thể sai khiến ma quỷ, chuyện này cũng không khó.

Nhất là hắn đi làm thì càng đơn giản hơn.

Vì thế, rất nhanh trong thiên hạ đã bắt đầu lưu truyền về truyền kỳ của Chu Phân Phương.

Thanh danh của Chu Phân Phương cũng đang tăng vọt.

Mà ở tửu lâu quán trà, trường học tư thục, nơi nơi đều chiếu thước phim về Chu Phân Phương:

"Vào năm ta sáu tuổi, người trong nhà vây quanh ta, hỏi ước mơ của ta, ta nói muốn làm danh y. Người nhà cũng vô cùng hài lòng về lý tưởng của ta, bà nội nói làm danh y giỏi, được người người tôn trọng. Ông nội nói ngoại trừ được người ta tôn trọng, kiếm tiền cũng nhiều. Bà ngoại nói làm danh y, cho dù là những quan to quý nhân, khi đối mặt với danh y cũng phải khách sáo khiêm nhường. Cuối cùng cha ta rất hài lòng hỏi ta vì sao muốn làm danh y? Ta trả lời là —— không phải nói làm danh y có thể trị bệnh cứu người sao?"

"Đừng quên mình từng là đứa trẻ như thế nào, cũng đừng quên mình lớn lên muốn trở thành người như thế nào."

"Lúc đầu ta muốn làm thầy thuốc, chỉ là vì muốn trị bệnh cứu người, không hề liên quan đến công danh lợi lộc địa vị xã hội. Cho nên sau này ta đã làm thầy thuốc, đã trị được rất nhiều bệnh, cứu được rất nhiều người. Nhưng sau đó ta lại phát hiện học y không cứu nổi người Càn quốc, cho nên ta bỏ y theo nho, hiện tại đã trở thành Bán Thánh, vẫn là trị bệnh cứu người —— Trị bệnh cho quốc gia, cứu người trong thiên hạ!"

. . .

Nhìn bộ dáng trách trời thương dân, thánh hiền tại thế của Chu Phân Phương trong đá lưu ảnh, vô số người vỗ tay tán thưởng.

Nhất là Quốc Tử Giám.

Âm thanh trầm trồ khen ngợi không dứt bên tai.

"Hay."

"Không hổ là Chu Tế tửu."

"Chu Tế tửu có thể nói là danh sư đệ nhất thiên hạ."

"Có thể làm học trò của Chu Tế tửu, ta quả thật là có phúc ba đời."

“Bàn về cách làm sao tạo ra thần tượng quốc dân!”

Ngụy Quân cảm thấy mình có thể dựa vào những việc thực tế để viết một bài luận văn.

Bạch Khuynh Tâm vẫn luôn bàng quan cũng há miệng ngạc nhiên.

"Chu Phân Phương… là chính nàng ấy bỏ tiền ra bảo ngươi giúp nàng nổi danh sao?"

"Đúng."

Bạch Khuynh Tâm: "…Lợi hại, ta quả không bằng nàng."

Danh hiện Thiên hạ đệ nhất danh bộ này của nàng đều là lấy được nhờ thực lực, sau khi đã đắc tội Trường Sinh tông và Quốc sư thì đã biến mất bặt vô âm tín.

Có một dạo Ngụy Quân cũng không biết có nàng, vẫn là tự mình đoán ra. Dù sao mọi người đều biết Tứ Đại Danh Bộ có năm người.

Bạch Khuynh Tâm hiện tại đã ý thức được chênh lệch giữa mình và Chu Phân Phương.

Không phải chênh lệch trên thực lực.

Là chênh lệch trên quan niệm.

Nàng vẫn luôn tin đạo lý ‘Rượu thơm nào ngại ngõ sâu’, nhưng mà Chu Phân Phương rõ ràng đã không còn tin từ lâu nữa rồi.

Điều Chu Phân Phương tin tưởng chính là mệnh do ta không phải do trời.

Sự thật chứng minh, Chu Phân Phương tự lăng xê mình rất thành công.

Nhưng Bạch Khuynh Tâm có một thắc mắc.

"Cứ như vậy, không phải Nhị hoàng tử sẽ cùng lộ diện sao?"

Màn biểu diễn này của Chu Phân Phương đương nhiên là có bối cảnh làm nền.

Nhị hoàng tử chính là bối cảnh đó.

Toàn bộ câu chuyện cần mở đầu, quá trình và kết quả, cho nên câu chuyện đằng sau màn biểu diễn này của Chu Phân Phương cũng không thể tách rời Nhị hoàng tử và Liên minh người tu chân .

"Nhị hoàng tử đồng ý rồi?" Bạch Khuynh Tâm hỏi.

Ngụy Quân gật gật đầu, nói: "Nhị hoàng tử là một người thông minh, hơn nữa làm như vậy cũng không có hại cho hắn ta, hắn ta không có lý do không đồng ý."

Dù sao ở trong video của châu lưu ảnh, Nhị hoàng tử cuối cùng cũng bị Chu Phân Phương thuyết phục.

Những nội dung này công bố ra ngoài cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến hình tượng của Nhị hoàng tử.

Bên chân chính bị ảnh hưởng chỉ có Liên minh người tu chân .

Dù sao lần này Liên minh người tu chân xem như ăn trộm gà không được còn mất nắm thóc.

Bạch Khuynh Tâm cũng nhanh chóng ý thức được điểm ấy, sau đó hỏi: "Vậy Liên minh người tu chân thì sao? Chu Phân Phương đang cố tình đắc tội Liên minh người tu chân à?"

"Cũng không phải, ngược lại nàng ta còn có chủ đích, cho nên không muốn đắc tội Liên minh người tu chân ."

Không chỉ không muốn đắc tội, Chu Phân Phương còn muốn trục lợi từ Liên minh người tu chân nữa đấy.

Hai chuyện này vốn dĩ có xung đột.

Nhưng Chu Phân Phương cho rằng không quan trọng.

Theo Chu Phân Phương thấy, y thuật của mình bày ra ở đó, Hạo Nhiên Chính Khí cũng bày ra ở đó, bất luận nàng nhục nhã Liên minh người tu chân như thế nào đi nữa thì đám người tu hành của Liên minh người tu chân cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Cũng giống những năm trước, bọn họ cũng chỉ có thể nhẫn nhịn nàng.

Cho nên, nàng cảm thấy mình có vốn liếng để buông thả.

Sau khi nghe Ngụy Quân nói xong, Bạch Khuynh Tâm nhẩm tính một hồi, sau đó lắc đầu nói: "Không ổn lắm, phong cách của Chu Phân Phương và Lục Nguyên Hạo chắc chắn không hợp nhau."

Ngụy Quân nghe vậy thì thấy buồn cười.

Chứ còn gì nữa.

Chu Phân Phương chính là liều mạng phóng túng.

Mà Lục Nguyên Hạo thì lại thận trọng muốn chết.

Nếu như bọn họ cùng làm việc với nhau, chắc chắn sẽ không vừa mắt nhau.

Nhưng Bạch Khuynh Tâm cũng cho rằng loại hành vi này của Chu Phân Phương là quá coi thường Liên minh người tu chân.

Bình Luận (0)
Comment