Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1153 - Chương 1153. Trọng Tài, Ban Giám Khảo Đều Là Người Của Ta, Ngươi Lấy Cái Gì Mà Đấu Với Ta (3)

Chương 1153. Trọng tài, ban giám khảo đều là người của ta, ngươi lấy cái gì mà đấu với ta (3) Chương 1153. Trọng tài, ban giám khảo đều là người của ta, ngươi lấy cái gì mà đấu với ta (3)

Trọng tài, ban giám khảo đều là người của ta, ngươi lấy cái gì mà đấu với ta (3)

Hắn còn tưởng rằng Trường Sinh tông là Trường Sinh tông vẫn luôn mạnh mẽ vô địch ở trong tâm trí hắn, không ngờ rằng hiện tại Trường Sinh tông đã muốn kẻ địch tứ phía, bên bờ vực tuyệt cảnh.

Thế cục biến đổi quá nhanh rồi.

Hắn có chút không theo kịp.

"Vân Trưởng lão, ngươi muốn ta làm cái gì?"

Vân Trưởng lão nhìn về phía Cổ Anh, nghiêm túc hỏi: "Cổ Anh, ngươi vẫn nguyện ý dốc sức vì Trường Sinh tông chứ?"

Cổ Anh cười khổ nói: "Vân Trưởng lão nói đùa, vận mệnh của ta sớm đã gắn liền với Trường Sinh tông, có phúc cùng hưởng có hoạ cùng chịu. Cho nên ta đương nhiên không thể ngồi nhìn Trường Sinh tông bị huỷ diệt."

"Tốt, Cổ Anh ngươi là một người thông minh."

Vân Trưởng lão thích giao tiếp với người thông minh.

Nếu không, nàng còn muốn uy hiếp Cổ Anh sẽ vạch trần thân phận của hắn để ép Cổ Anh đi vào khuôn khổ.

Làm như vậy không phải là không thể, nhưng thật sự sẽ phải xé rách mặt.

Vân Trưởng lão là một người sĩ diện.

Nàng cũng muốn làm việc có thể diện một chút.

"Cổ Anh, không phải ta uy hiếp ngươi. Việc ngươi là nội gián của Trường Sinh tông chúng ta, trong mắt Nguyên Minh Chủ và đám người tu hành của Liên minh tu chân giả không phải bí mật. Cho nên ngươi phải phải bảo vệ Trường Sinh tông chúng ta, như vậy cũng chẳng khác nào là đang tự bảo vệ mình. Chỉ khi Trường Sinh tông có thể tiếp tục đứng vững, bí mật của ngươi cũng mới có thể không bị phơi bày. Hiện tại bọn Nguyên Minh Chủ tạm thời còn xem nhẹ ngươi, ngươi phải nắm chắc cơ hội hiện tại."

Cổ Anh cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

Đích xác, cuộc tranh bá thiên kiêu trước đó, Vũ Nhược Linh cũng đã biết thân phận của hắn là nội gián của Trường Sinh tông.

Tuy thật ra hắn không phải.

Nhưng mà nếu như Liên minh tu chân giả thật sự nhớ tới hắn, sau đó công bố thông tin của hắn, hắn ở trong Đại Càn liền thật sự nửa bước khó đi.

Mặc dù hắn có thể giải thích rõ ràng lập trường chân chính của mình, nhưng mà ở bên phía Liên minh tu chân giả, ở bên Trường Sinh tông, hắn cũng sẽ hoàn toàn mất đi chỗ trống để giải thích.

Như vậy cũng không phải một chuyện tốt.

Cổ Anh cũng không muốn bại lộ ngay bây giờ.

Hắn còn muốn kiếm lợi thật nhiều từ Trường Sinh tông nữa đấy.

Nghĩ đến đây, Cổ Anh lập tức chắp tay nói: "Vân Trưởng lão, ngài nói đi, rốt cuộc cần ta làm cái gì?"

"Tiên phong."

Vân Trưởng lão quyết đoán nói: "Dựa vào thực lực hiện tại của ngươi có tư cách làm tiên phong của quân đội Đại Càn chinh phạt Trường Sinh tông."

Cổ Anh trầm ngâm một lát, đồng ý sảng khoái: "Vân Trưởng lão yên tâm, việc này ta sẽ tận lực tranh thủ."

"Không phải tận lực, mà là nhất định." Vân Trưởng lão nghiêm nghị nói: "Ngươi nhất định phải hoàn thành việc này, việc này liên quan đến an toàn của Trường Sinh tông. Chỉ khi ngươi làm quan tiên phong của quân đội Đại Càn chinh phạt Trường Sinh tông chúng ta, hai bên chúng ta mới có thể đánh trận ăn ý, khống chế thương vong trong phạm vi nhỏ nhất."

Cổ Anh gật gật đầu: "Ta hiểu rõ ý của Vân Trưởng lão. Nhưng trưởng lão cho phép ta nói, ta ở quân đội chung quy căn cơ vẫn rất mỏng. Hơn nữa huy hoàng của Vinh quốc phủ chỉ là thì quá khứ, ân huệ mà trưởng bối để lại ta càng dùng càng ít, nay đã dùng gần hết rồi. Dù sao ta cũng chỉ là một phó tướng nhỏ bé, bảo ta đi chủ động xin làm quan tiên phong, ta cũng không chắc Cơ Trường Không có thể đồng ý hay không."

"Có biện pháp nào có thể cho ngươi nhất định có thể làm quan tiên phong quân đội Đại Càn chinh phạt Trường Sinh tông không?" Vân Trưởng lão hỏi.

Cổ Anh nghĩ ngợi một hồi, sau đó xoa xoa tay ra hiệu một động tác quốc tế.

Ý tứ này liền rất đơn giản:

Đưa tiền!

Có tiền có thể sai khiến ma quỷ.

Chỉ cần cấp tiền đủ nhiều, đen cũng có thể nói thành trắng, càng đừng nói là một chức quan tiên phong.

Câu trả lời này không có nằm ngoài dự liệu của Vân Trưởng lão.

Vân Trưởng lão là một người quyết đoán, nàng cũng sảng khoái cho Cổ Anh một món khổng lồ làm kinh phí.

"Cổ Anh, bất luận như thế nào, ngươi phải hối lộ cho tốt người ngươi muốn hối lộ, trở thành quan tiên phong trong lần này. Nếu tiền không đủ thì cứ liên hệ với ta. Nhớ kỹ, hiện tại tiền không là vấn đề, quan trọng là người đó nhất định phải là ngươi."

"Ta đã rõ, xin Vân Trưởng lão yên tâm."

Gặp được một khách sộp như vậy, Cổ Anh không dằn xuống nổi cơn xúc động muốn đào mỏ của mình.

Nhưng cuối cùng hắn vẫn dằn xuống.

Lần đầu tiên giao tiếp, không thể xử sự quá mức.

Tế thủy trường lưu.

(sử dụng tiết kiệm thì dùng được lâu)

Tương lai bọn họ còn có nhiều cơ hội hợp tác.

Ở phương diện đào mỏ này, kỹ thuật của Cổ Anh đến cùng vẫn không thành thạo bằng Tứ hoàng tử.

Cái này nếu như đổi thành Tứ hoàng tử, hắn nhất định sẽ đào cho rỗng Vân Trưởng lão.

Thấy Cổ Anh đã đáp ứng, trong lòng Vân Trưởng lão thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Chỗ Ưng Vương Trường Sinh tông đã phái người liên hệ.

Chỗ Cơ Trường Không Trường Sinh tông cũng đã cử sứ giả.

Hiện tại Vân Trưởng lão lại khởi động nội giám Cổ Anh.

Như vậy chính là ba lớp bảo hiểm.

Đây chính là nội tình của Trường Sinh tông với tư cách là Nhất Phẩm Tiên tông.

Nhưng Vân Trưởng lão cũng không quên kiến nghị của Trần Già.

Nàng cho rằng rất hợp lý, cho nên nàng còn muốn vững vàng hơn nữa.

"Cổ Anh, ngươi ở trong hoàng cung có con đường nào không?" Vân Trưởng lão hỏi.

Cổ Anh chớp mắt.

Lòng hắn thầm nói ta ở trong hoàng cung không có con đường nào, nhưng mà Ngụy Quân thì có đấy.

Bình Luận (0)
Comment