Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1155 - Chương 1155. Đại Bác Vừa Nổ, Vạn Lượng Hoàng Kim (1)

Chương 1155. Đại bác vừa nổ, vạn lượng hoàng kim (1) Chương 1155. Đại bác vừa nổ, vạn lượng hoàng kim (1)

Đại bác vừa nổ, vạn lượng hoàng kim (1)

"Sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?" Cổ Anh có chút lo lắng.

Hắn muốn đào cái mỏ vàng Trường Sinh tông.

Nhưng mà Cổ Anh cũng biết lấy đại cục làm trọng.

Ngụy Quân cười khoát tay áo, nói: "Yên tâm, nhất định không có vấn đề. Ngươi phải tin tưởng Càn đế, hắn còn đang ngủ say đấy."

Danh hoạ thế giới ——

《 Càn đế vẫn còn đang ngủ say 》!

Huyễn Nguyệt còn không thức được Càn đế, Trường Sinh tông dựa vào cái gì để đánh thức Càn đế?

Không đời nào.

Càn đế đối xử với mọi người đều rất bình đẳng.

Đúng. Chúng sinh đều bình đẳng.

Ngụy Quân không có lý do nào mà không cho Cổ Anh đào mỏ vàng này.

Ngay khi hắn vừa mới tán gẫu với Cổ Anh xong, Cơ Soái cũng phái Cơ Lăng Sương đến cửa bái phỏng.

"Ngụy Quân, người bên Trường Sinh tông đã tiếp xúc với cha ta, để đổi lấy lần khoanh tay đứng nhìn của Đại Càn chúng ta. Bọn hắn hét ra một cái giá trên trời, là giá trên trời thật sự."

Cơ Lăng Sương cho Ngụy Quân xem định giá của Trường Sinh tông.

Ngụy Quân cũng bị khiếp sợ.

"Trường Sinh tông —— đúng là giàu nứt đố đổ vách."

Cơ Lăng Sương gật đầu thật mạnh.

"Không hổ là Trường Sinh tông, bối cảnh này chính là thâm hậu."

Ngụy Quân cho rằng đây đã là cực hạn của Trường Sinh tông.

Trăm triệu không nghĩ tới, hắn lại nhận được tin tức từ Đại Hoàng tử thông qua Nhất Hiệt Thư.

Đại Hoàng tử gửi tin cho hắn, khiến Ngụy Quân bị đả kích:

"Ngụy đại nhân, Ưng Vương vừa rồi gửi thư cho ta, nói Trường Sinh tông phái người liên hệ với hắn, tặng cho hắn một món tiền lớn, bảo hắn cũng tham chiến đứng về phía Trường Sinh tông."

Ngụy Quân: "…"

Ưng Vương, Cổ Anh, Cơ Soái, Càn đế…

Nhìn thấy Trường Sinh tông tìm những người này giúp đỡ, Ngụy Quân chỉ muốn gạt nước mắt đồng tình với Trường Sinh tông.

Đời này chưa bao giờ đánh một trận nào giàu như vậy.

Hơn nữa ngay cả quân phí đều là đối phương trả.

Ngụy Quân chỉ muốn hỏi: Trọng tài, giám khảo đều là người của ta, ngươi lấy cái gì đấu với ta?

Bóng đêm sâu lắng.

Toàn bộ kinh thành đều đã bị đêm tối bao phủ.

Nhưng nơi tốt nhất thiên hạ dĩ nhiên là kinh thành. Mặc dù sau khi đêm đen buông xuống, nhưng vẫn có rất nhiều nhà đèn đuốc sáng trưng.

Đây là cảnh tượng hưng thịnh của thành thị phồn hoa nhất mảnh đất Đại Lục.

Cho dù chiến tranh vệ quốc mười năm cũng không có ảnh hưởng đến kinh thành.

Những người dũng cảm nhất quốc gia đã bảo vệ toà đô thành này rất tốt.

Mà ngay trong màn đêm này, nơi có đèn đuốc sáng nhất rõ ràng chính là trung tâm hoàng cung.

Cổ Anh dẫn theo một sứ giả của Trường Sinh tông hắn không biết đi đến trước cửa hoàng cung…

Không đợi đối phương mở miệng, một người mập mạp đã đi ra từ trong hoàng cung.

Hiện nay mọi người đều biết tên béo này —— Lục Nguyên Hạo.

Thấy Lục Nguyên Hạo đi thẳng tới, không ít người đều hơi gật đầu hành lễ hoặc ra hiệu với hắn.

Lục Nguyên Hạo đáp lễ từng người, không dám có chút thất lễ, chỉ lo mình hơi thất lễ với người ta một chút là sẽ bị người ta ghi hận trong lòng. Sau đó ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, không biết khi nào mình đã bị những người ôm hận trong lòng đó giết chết.

Tuy khả năng không lớn, nhưng mà làm người vẫn nên lấy ổn thoả làm đầu.

Ở phương diện này, Lục Nguyên Hạo vẫn luôn làm rất tốt.

Sau khi nhìn thấy Cổ Anh, Lục Nguyên Hạo cũng ngay lập tức nắm lấy tay Cổ Anh.

"Cổ đại nhân, chuyện ta cũng đã biết rồi, mời đi theo ta."

Lục Nguyên Hạo không có giấu diếm.

Dù sao lần trước khi Huyễn Nguyệt muốn đánh thức Càn đế, sau đó hắn đã chính mắt nhìn thấy ngay tại hiện trường.

Nếu là chuyện khác, hắn còn không dám đảm bảo.

Nhưng mà Trường Sinh tông muốn đánh thức Càn đế...

Chuyện này ngay cả người vẫn luôn theo đuổi sự chắc chắn như hắn cũng không lo lắng.

Lục Nguyên Hạo chủ động dẫn Cổ Anh và sứ giả của Trường Sinh tông đi bộ vào trong hoàng cung.

Hết thảy đều thuận lợi khác thường.

Thuận lợi đến mức sứ giả Trường Sinh tông đều cảm thấy có chút không thích hợp.

Hắn truyền âm hỏi Cổ Anh: "Cổ Anh, ngươi chắc chắn ngươi đã thu phục Lục Nguyên Hạo rồi chứ?"

Cổ Anh: "Ta chắc chắn."

Sứ giả: "Không nghĩ rằng Lục Nguyên Hạo lại là một kẻ tham tài."

Cổ Anh: "..."

Ngươi cho là vậy cũng được.

Tuy ta căn bản chưa từng tiếp xúc với Lục Nguyên Hạo.

Là Ngụy Quân chuyển lời cho Lục Nguyên Hạo.

Ở trên đường tới điện Thanh Tâm, bon hắn đã đụng phải rất nhiều người.

Nhưng có Lục Nguyên Hạo dẫn đầu, không ai tỏ vẻ nghi ngờ về việc bọn họ đến đây.

Sứ giả đã đổi mới hoàn toàn nhận thức về Ty an toàn.

"Bối cảnh Hoàng tộc thâm hậu như thế, vậy mà lại mặc cho Ty an toàn khống chế hoàng cung, trong này ắt có thâm ý."

Hắn âm thầm nhớ kỹ điểm này.

Một lát sau, bọn hắn đi tới điện Thanh Tâm.

Lục Nguyên Hạo chủ động dừng bước, nói với Cổ Anh: "Cổ tướng quân, ngươi chỉ có thời gian một khắc. một khắc sau, ta sẽ tới đón ngươi ra cung. Một khi quá giờ, nếu có sai lầm gì, ta sẽ không phụ trách."

Cổ Anh gật đầu, nhìn về phía sứ giả Trường Sinh tông.

Sứ giả hơi cân nhắc một chút rồi gật đầu tỏ ý với Cổ Anh.

Thời gian một khắc cũng tàm tạm.

Hắn hiểu sự thận trọng của Lục Nguyên Hạo.

Nơi này dù sao cũng là đại nội hoàng cung.

Nếu như mặc kẻ ngoại lai là sứ giả Trường Sinh tông như hắn ở trong hoàng cung vô thời hạn, vậy mới là không khoa học.

Nếu là như thế, sẽ hoài nghi lần này là một cái bẫy.

Như bây giờ là rất bình thường.

"Đi, tranh thủ thời gian."

Sứ giả làm đầu tàu tiến vào điện Thanh Tâm.

Bình Luận (0)
Comment