Chợt ngồi bật dậy trong cơn hấp hối (2)
Ngụy Quân cũng không có nói rõ ngọn ngành với Nguyên Minh Chủ, Nguyên Minh Chủ đương nhiên cũng không có lý do đối xử chân thành với Ngụy Quân.
Sau khi nghe thấy Nguyên Minh Chủ trả lời, ánh mắt Cổ Tinh Văn sáng rực, nói: "Nguyên Minh Chủ, ngươi đây là thừa nhận ngươi tấn công Trường Sinh tông chúng ta là có lòng riêng?"
"Ta thừa nhận thì làm sao?" Nguyên Minh Chủ khinh thường nhìn Cổ Tinh Văn một cái, thản nhiên nói: "Ai không có lòng riêng? Điều này rất quan trọng sao? Quan trọng là nếu thật sự tiêu diệt Trường Sinh tông các ngươi, tất cả mọi người đều nhận được lợi ích."
"Không sai."
"Nguyên Minh Chủ nói có lý lắm."
"Nguyên Minh Chủ nói dĩ nhiên có đạo lý. Chẳng qua vấn đề là hiện tại thoạt nhìn muốn công phá Trường Sinh tông, độ khó vượt xa dự tính của chúng ta."
...
Người của Liên minh tu chân giả, có người ủng hộ đề nghị của Nguyên Minh Chủ, cũng có người tỏ vẻ phản đối.
Dù sao bà lão từng là chân thần, thực lực của nàng là một ẩn số, thực có thể sẽ có một chút "bất ngờ kinh hỷ".
Mà thân phận của Thần Hậu quả thật cũng khiến cho một vài người hơi sinh ra chút kiêng dè với Trường Sinh tông.
Dù sao đó cũng là Thần Hậu.
Hơn nữa, thông qua những quá khứ của Nguyên minh chủ vừa mới được tái hiện lại trong Thái Hư ảo cảnh, trong lòng rất nhiều người đều phát ra một loại sợ hãi và kính nể đối với Thần Hậu chưa từng gặp mặt.
Nguyên Minh Chủ đã có thể xưng là người tu hành mạnh nhất Liên minh tu chân giả, bằng không Minh chủ của Liên minh tu chân giả cũng sẽ không phải hắn.
Nhưng mà ở trước mặt Thần Hậu, rõ ràng Nguyên Minh Chủ không phải là đối thủ.
Thần Hậu còn tàn nhẫn hơn hắn.
Hiện tại bọn họ lại đã biết, sau khi Thần Hậu phi thăng cũng không có mờ nhạt trong đám người, mà là càng bay càng cao.
Hiện giờ đã là siêu boss ở trên trời.
Mà những người như bọn họ, ngay cả Thiên Đô còn chưa lên được nữa.
Đẳng cấp trong đó kém hơn rất nhiều.
Mặc dù Thần Hậu không thể dễ dàng hạ giới, nhưng bọn họ nên kiêng kị vẫn là sẽ kiêng kị.
Bà lão đã nhận ra phần tâm tư này của mọi người, lần nữa mở miệng: "Các vị hôm nay cứ thế giải tán đi, tất cả chuyện cũ đều sẽ bỏ qua. Thần Hậu không hy vọng có người bàn đến quá khứ của nàng, chỉ cần các vị miệng kín như bưng, chắc chắn sẽ không bị trả thù."
Nghe thấy bà lão nói như vậy, không ít người trong Liên minh tu chân giả đều tim đập thình thịch.
Nhưng Nguyên Minh Chủ mở miệng: "Thật sự có thể giữ được bí mật chỉ có người chết. Các vị, các ngươi đều đã trải qua bao sóng to gió lớn, sẽ không thật sự tin tưởng lời hứa của người thượng vị chứ?"
Lời nhắc nhở này thật đúng lúc.
Làm cho không ít người trong Liên minh tu chân giả nháy mắt đều tỉnh táo trở lại.
"Lão phu xém tý nữa là dối mình dối người rồi."
"Ai mà không thế chứ? Lực uy hiếp của Thần Hậu vẫn là rất lớn."
"Ta đang nghĩ đến một chuyện, giết chết bà già này rồi triệt để san bằng Trường Sinh tông, Thần Hậu có thể biết ở hạ giới rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?"
Đám người tu hành này đều là người đi ra từ gió tanh mưa máu, từng người đều sát phạt quyết đoán. Lúc bọn họ nên sợ cũng sợ, nhưng mà lúc nên ra tay tàn nhẫn cũng tuyệt đối không chần chờ.
Suy bụng ta ra bụng người, bọn họ càng tán đồng quan điểm của Nguyên Minh Chủ: Có thể giữ được bí mật chỉ có người chết.
Cho nên nếu như Thần Hậu muốn giữ kỹ bí mật của mình thì sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
Một khi đã như vậy, đương nhiên phải tiên hạ thủ vi cường.
Bà lão nôn nóng trong lòng, nhưng bà ta cưỡng ép kiềm chế mình lại.
"Các ngươi không công nổi Trường Sinh tông đâu. Đừng xem thường nội tình của Trường Sinh tông, càng đừng xem thường hậu chiêu của Thần Hậu. Ta có thể dẫn dắt Thần Hậu công kích bất cứ lúc nào mà không cần bỏ ra bất cứ giá nào. Các vị, nếu các ngươi thật sự lo lắng, vậy không bằng nghe theo lời ta. Chỉ cần các ngươi nguyện ý giết chết họ Đinh, Thần Hậu chắc chắn sẽ rất vui mừng.
"Các ngươi và Trường Sinh tông cũng không thù không oán, tấn công Trường Sinh tông và tấn công Thiên Thi môn cũng không khác gì nhau. Nhưng tấn công Trường Sinh tông phải mạo hiểm đắc tội thần, tấn công thiên thi môn lại không có băn khoăn này.
"Các vị, suy xét cẩn thận một chút. Nếu hạ thủ với thiên thi môn, Trường Sinh tông chúng ta cũng nguyện trợ giúp một tay."
Phía sau núi, Cơ Soái vỗ tay tán thưởng: "Lợi hại, bà lão này dưới tình huống như thế mà lại còn muốn giết ngược lại Nguyên Minh Chủ, hơn nữa đề nghị đưa ra cũng có tính khả thi nhất định, không thể khinh thường."
Ngụy Quân gật gật đầu, nói: "Tốc độ phản ứng của bà ta quả thật lợi hại, nhưng loại kế ly gián này rất khó thành công, quá coi thường Nguyên Minh Chủ rồi. Có thể Nguyên Minh Chủ không phải đối thủ của Thần Hậu, nhưng mà vẫn chưa đến nỗi ngay cả một thị nữ của Thần Hậu cũng không đối phó được."
Ngụy Quân vẫn đánh giá Nguyên Minh Chủ rất cao.
Sự thật chứng minh, Nguyên Minh Chủ quả nhiên xứng đáng với sự coi trọng của Nguỵ Quân.
Đề nghị của Bà lão này tuy có tính khả thi, nhưng mà đám người tu hành của Liên minh tu chân giả thậm chí còn chẳng suy xét quá nhiều.
Đao Vương cười khẩy nói: "Tiền bối quá xem thường chúng ta rồi. Chúng ta còn chưa có ngu xuẩn đến nỗi mặc cho tiền bối lợi dụng."
"Trường Sinh tông có thủ tử chi đạo của riêng mình, thiên thi môn cũng không hề làm sai chuyện gì, liên minh đương nhiên sẽ không xuống tay với môn phái trung thành với liên minh."