Chợt ngồi bật dậy trong cơn hấp hối (3)
"Ta không tin ngươi lúc nào cũng có thể dẫn dắt công kích của Thần Hậu mà không phải trả bất cứ giá nào."
Huyễn Nguyệt thẳng thắn nói ra.
Pháp lực của nàng đã khôi phục được một nửa sau lần bổ sung thuốc vừa rồi.
Cho nên nàng cũng có sức lực đứng đối diện với bà lão tuyên chiến tuyên chiến với bà ta: "Nếu ngươi thật sự có thể dẫn dắt công kích của Thần Hậu bất cứ lúc nào mà không cần bỏ ra cái gì, vậy thì ngươi đã sớm ra tay giết chết Nguyên Minh Chủ, căn bản không cần phí nhiều lời với chúng ta như vậy. Tiền bối, không bằng ngươi để cho chúng ta mở mang tầm mắt đi."
Bà lão híp mắt lại.
"Các ngươi đây là đang ép ta."
"Chính là đang ép ngươi đấy." Huyễn Nguyệt nói thẳng: "Cuộc đời luôn phải đánh cược, ta cá là ngươi không đối phó nổi chúng ta."
Bà lão chậm rãi nâng tay.
Trên bầu trời, dị tượng đột nhiên phát sinh.
Sấm sét dần dần hội tụ.
Mây đen che phủ cả mặt trời.
Không ít người đều đột nhiên biến sắc.
Ngay cả Huyễn Nguyệt đều tái cả mặt mày.
Bà lão này thế mà thật sự tiếp dẫn được công kích của Thần Hậu.
Mình cược thua rồi sao?
Thời khắc mấu chốt, ánh sáng trong mắt Cổ Nguyệt chợt lóe, hắn đã nhìn thấu nội tình của bà lão:
"Lực sinh mệnh của bà ta đang nhanh chóng yếu đi. Bà ta đã trả giá bằng cách hiến tế mình, tiếp dẫn công kích của Thần Hậu. Lúc công kích của Thần Hậu giáng xuống chính là lúc bà ta bỏ mạng."
Mọi người bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Bà lão quả thật đang nói dối.
Nhưng mà cũng không có hoàn toàn nói dối.
Bà ta quả thật có thể tiếp dẫn công kích của Thần Hậu, nhưng mà cũng phải trả giá đắt. Cái giá này chính là tính mạng của chính bà ta.
Cho nên trước đó bà lão mới nói nhảm nhiều như vậy.
Tuy nhiên đã mrất già rồi, sinh mệnh cũng sắp sửa tan biến, nhưng mà có thể sống tiếp thì cũng rất ít người sẵn lòng đi chết.
Dù sao không phải ai cũng là Ngụy Quân.
Mà hiện tại, bà lão này dường như bất chấp tất cả.
Bà ta muốn lấy mạng đánh cược.
"Cắt đứt hiến tế của bà ta."
Cổ Nguyệt chém ra một kiếm, dẫn đầu xông tới.
Nguyên Minh Chủ gần như ra tay cùng lúc với Cổ Nguyệt.
Hắn mới là người không muốn đối mặt với công kích của Thần Hậu nhất.
Sau khi bọn hắn ra tay, bà lão cũng hét lớn một tiếng: "Động thủ."
"Giết!"
Đám trưởng lão Trường Sinh tông không do dự nữa, lập tức khởi động nội tình của Trường Sinh tông.
Bọn họ vốn muốn cố hết sức ngăn ngừa trận chiến này.
Nhưng mà nếu đám người tu hành của Liên minh tu chân giả đã cứng đầu như vậy, thế thì bọn họ cũng chỉ có thể nghênh chiến.
Đánh thắng Liên minh tu chân giả bọn họ không nắm chắc.
Nhưng mà ngăn cản một khoảng thời gian thậm chí mười ngày nửa tháng, bọn họ cũng có lòng tin nhất định.
Dù sao, bên phía Đại Càn thật sự đang对着空气放水.
Bọn họ chỉ cần ngăn chặn công kích của Liên minh tu chân giả là được.
Vũ khí giết chóc của Trường Sinh tông vừa rồi mới chỉ bày ra hộ sơn đại trận, những cái khác vẫn chưa sử dụng.
"Thỉnh chuông Tuế Nguyệt!"
Cổ Tinh Văn ngửa mặt lên trời hô lớn.
Một lát sau.
"Đinh!"
"Đinh!"
"Đinh!"
Ba tiếng chuông trầm bổng tiếng vang lên.
Vẻ mặt đệ tử Trường Sinh tông không thay đổi, tăng cường tấn công đánh giết, nháy mắt đã thu hoạch được rất nhiều điều mạng người của Liên minh tu chân giả.
Mà những người tu hành của Liên minh tu chân giả, ngoại trừ những người tu hành đứng đầu thì hầu như tất cả đều sững sờ trong phút chốc, sau đó liền giống như già đi mười tuổi.
Ngay khoảnh khắc bọn họ ngây người, đệ tử Trường Sinh tông đã tấn công.
Phản ứng kịp thời còn có thể nhặt lại một cái mạng.
Nhưng mà người tu hành bị tiếng chuông Tuế Nguyệt ảnh hưởng đến cũng chỉ có thể nghênh đón vận mệnh tử vong của mình.
Phía sau núi.
Ngụy Quân cũng nghe thấy tiếng chuông Tuế Nguyệt trầm bổng.
Hắn hơi hơi nhíu mày, có hơi cảm khái: "Không tồi! Thật sự đề cập đến sức mạnh thời gian, nội tình của Trường Sinh tông quả thật có chút lợi hại."
"Chuông Tuế Nguyệt, thần khí trấn phái Trường Sinh tông và Thái Hư ảo cảnh là bảo vật cùng đẳng cấp, thậm chí ở phương diện công kích sát phạt còn vượt qua cả Thái Hư ảo cảnh." Cơ Soái nói: "Hễ Tuế Nguyệt rung lên, sẽ khơi ra sức mạnh của Tuế Nguyệt. Nếu như toàn lực thi hành, cuộc đời của một người tu hành nhỏ bé bình thường sẽ bước vào tuổi xế chiều thậm chí tử vong trong khoảng thời gian rất ngắn. Cho dù là đại tu hành giả cũng chỉ có thể gắng gượng chống cự dựa vào tuổi thọ lâu dài của mình. Nhưng mà thân thể và pháp lực của bọn họ cũng sẽ bị Tuế Nguyệt làm suy yếu."
Đây là sức mạnh của Tuế Nguyệt.
Cũng là sức mạnh của thời gian.
Chư thiên vạn giới, phàm là nghiên cứu liên quan đến thời gian và không gian cũng không phải là một thứ bình thường.
Trường Sinh tông bắt đầu lộ ra nội tình của mình.
Bọn họ đã dùng hành động thực tế để chứng minh, bọn họ tuyệt đối không phải quả hồng mềm mặc cho Liên minh tu chân giả nắn bóp.
Nhưng Ma Quân vẫn có hơi nghi hoặc về việc này: "Trường Sinh tông có chuông Tuế Nguyệt cũng không phải bí mật, đây là minh bài. Những người tu hành của Liên minh tu chân giả cũng đều biết, bọn họ chuẩn bị trước một vài mục tiêu à?"
Ngụy Quân bật cười: "Mọi người đều biết ăn ít đi, vận động nhiều lên có thể giảm béo, nhưng người béo trên thiên hạ vẫn là càng ngày càng nhiều hơn."
Cơ Soái gật đầu nói: "Có một số việc không phải biết là có thể giải quyết. Chỗ lợi hại nhất của thần khí quyết định ở chỗ ngươi biết nó rất lợi hại, nhưng cơ bản là ngươi cũng chẳng có bất kỳ biện pháp nào với nó."