Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1182 - Chương 1182. Chợt Ngồi Bật Dậy Trong Cơn Hấp Hối (4)

Chương 1182. Chợt ngồi bật dậy trong cơn hấp hối (4) Chương 1182. Chợt ngồi bật dậy trong cơn hấp hối (4)

Chợt ngồi bật dậy trong cơn hấp hối (4)

Bằng không sao lại gọi là thần khí chứ?

Mặc dù để cho ngươi biết đáp án tiêu chuẩn, ngươi có thể chép nguyên văn sao?

Đây chỉ là một loại ảo tưởng tốt đẹp.

Cách giải của đề toán cao cấp đều có thể tìm được từ trên sách vở.

Nhưng mà có bao nhiêu người có thể chân chính học hỏi được?

Có một số việc, không thể chính là không thể.

Cho dù ngươi biết cách giải đề, nhưng mà ngươi vẫn không làm ra.

Thậm chí ngươi biết đáp án tiêu chuẩn, nhưng mà ngươi cũng không có cách nào rập khuôn.

Ví dụ như đối mặt với loại thần khí như chuông Tuế Nguyệt, chỉ cần ngươi trở thành Thiên Đế, Đạo Tổ, vậy thì chắc chắn sẽ không bị ảnh hưởng.

Nhưng biết đáp án tiêu chuẩn thì có thể làm được gì?

"Đinh!"

"Đinh!"

"Đinh!"

Tiếng chuông Tuế Nguyệt vẫn đang không ngừng vang lên, thu hoạch từng mạng người.

Nhưng cũng đang thu hoạch mạng của các trưởng lão Trường Sinh tông.

Bởi vì chuông Tuế Nguyệt không phải đệ tử bình thường có thể đánh vang được, tu vi bắt buộc phải đạt tới cảnh giới nhất định.

Mà mỗi một lần người đánh chuông rung lên chuông Tuế Nguyệt, cũng phải thừa chịu đựng dự phản phệ của chuông Tuế Nguyệt.

Đây cũng là giá phải trả khi sử dụng thần khí.

Bằng không chuông Tuế Nguyệt thật sự vô địch rồi.

Dù vậy, dưới sự tăng cường của chuông Tuế Nguyệt, sĩ khí của đệ tử Trường Sinh tông cũng rất phấn chấn.

Tuy thực lực ở thế hạ phong, nhưng mà giờ phút này, bọn họ lại đang đè người tu hành của Liên minh tu chân giả xuống đánh.

Mà chính ngay lúc này, Ưng Vương cũng ra tay.

Vừa ra tay chính là đòn hiểm.

Mà hắn đối tượng hắn tấn công rõ ràng là Huyễn Nguyệt bởi vì vừa rồi sử dụng Thái Hư ảo cảnh mà pháp lực hao tổn lớn.

Tuy Huyễn Nguyệt sau đó đã uống một lượt thuốc, pháp lực đã khôi phục hơn phân nửa, nhưng chung quy vẫn không phải trạng thái đỉnh phong.

Ưng Vương ẩn núp rất kỹ, tính toán kỹ càng một kích trúng thẳng mục tiêu.

Một cánh tay của Huyễn Nguyệt bị Ưng Vương chém rớt, chỉ tiếc Huyễn Nguyệt cũng là một người tàn nhẫn. Thời khắc mấu chốt, nàng dùng một cánh tay đổi lấy trái tim của mình không bị công kích trí mạng của Ưng Vương.

Nhưng công kích của Ưng Vương như hình với bóng, đây chỉ là khởi đầu.

Thừa dịp nàng bệnh, muốn mệnh của nàng.

"Chết đi."

Ánh mắt Ưng Vương lóe ra tia sáng khát máu.

Giết chết loại đại tu hành giả gần như đã đến đỉnh phong này có lợi rất lớn đối với việc khôi phục tu vi của hắn.

Huyễn Nguyệt miễn cưỡng ngăn cản một đòn tấn công của Ưng Vương, sau đó trực tiếp bị đánh bay

Nhưng tốc độ bay ra của nàng không nhanh bằng tốc độ phi hành của Ưng Vương.

Vuốt sắc của Ưng Vương còn bén hơn thần kiếm, chỉ thẳng vào yết hầu của Huyễn Nguyệt.

Thậm chí trong mắt của Huyễn Nguyệt còn hiện lên vẻ tuyệt vọng.

Nếu như nàng trong trạng thía đỉnh phong thì hiện tại cũng không phải sợ Ưng Vương.

Nhưng mà giờ phút này, thực lực nàng tổn hao nhiều, mà Ưng Vương vốn chính là cao thủ ít ỏi dưới trướng Yêu Hoàng.

Kẻ có tâm đối phó với người vô tâm, hiện tại thế mà nàng đã rơi vào nguy cơ sống chết.

Bóng tối của tử vong hoàn toàn bao phủ nàng.

Cũng may, thời khắc mấu chốt, Nguyên Minh Chủ đã lập công lớn.

Hắn kịp thời chạy qua ngăn cản công kích của Ưng Vương.

Tuy Nguyên Minh Chủ vô cùng bất mãn với viêc Huyễn Nguyệt dùng Thái Hư ảo cảnh ám toán mình, nhưng hắn vẫn cứu Huyễn Nguyệt.

Nhưng Nguyên Minh Chủ vừa bứt thân ra, lập tức để cho bà lão có cơ hội tự do xuất thủ.

Ngay sau đó.

Phụt!

Đao Vương máu phun tung toé.

Lần này là Cổ Nguyệt cứu viện kịp thời, miễn cho Đao Vương rơi vào nguy cơ tử vong.

Ưng Vương không hề hiếu chiến. Sau khi Nguyên Minh Chủ ra tay ngăn chặn hắn, Ưng Vương lập tức dựa vào tốc độ phi hành của mình nhanh chóng lao đến phía Đao Vương, vuốt sắc chọc thẳng vào tim Đao Vương.

Đao Vương cũng là một người tàn nhẫn, thấy thế tia máu trong mắt chợt lóe, hắc đao trong tay xuyên vào lồng ngực mình, sau đó hung hăng đâm vào phía trên vuốt sắc của Ưng Vương, giải quyết nguy cơ cận kề cái chết của mình.

Nhưng hắn đã cho bản thân mình một đao, cũng đã phế bỏ đi một nửa lực sinh mệnh của mình.

Nhưng đây đã là tình huống tốt nhất.

Nếu Đao Vương không có kinh nghiệm thực chiến phong phú, ra tay quả quyết thì hiện tại hắn chắc chắn đã đầu lìa khỏi xác.

Cuộc tấn công nhằm vào Trường Sinh tông theo ước tính ban đầu của Liên minh tu chân giả nhất định sẽ không dễ dàng, nhưng mà cũng sẽ không quá khó khăn.

Nhưng mà sự thật đã vượt ngoài dự tính của bọn họ.

Mà nguyên nhân cũng rất đơn giản.

Đao Vương phẫn nộ quát: "Quân đội Đại Càn chết bầm đang ở đâu?"

Cổ Tinh Văn cười to nói: "Cơ Trường Không đã nhận một món lớn của chúng ta nên đã rút khỏi trận chiến này. Yêu đình cũng đứng về phía Trường Sinh tông chúng ta. Các vị là kẻ thù của Trường Sinh tông chúng ta, cũng chính là kẻ thù của toàn bộ Yêu đình."

Bởi vì quan hệ giữa Trường Sinh tông và Yêu đình, cùng với chuyện Thần Hậu phi thăng thật ra đã đứt đoạn.

Cũng chính vừa rồi hắn mới biết được, thì ra Thần Hậu là con gái của nhị đại yêu sư.

Nhưng giờ khắc này cũng không gây trở ngại hắn cáo mượn oai hùm.

Sự thật chứng minh, cái này rất hữu dụng.

Liên minh tu chân giả sau khi nghe thấy Cổ Tinh Văn nói như vậy, cuối cùng đã hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu.

Nguyên Minh Chủ đảo mắt nhìn chiến cuộc một chút.

Đánh đến bây giờ, Liên minh tu chân giả thương vong nặng nề, Trường Sinh tông cũng tổn thương nguyên khí.

Đã đạt được mục đích.

Ngụy Quân hẳn cũng sẽ hài lòng.

Bình Luận (0)
Comment