Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1194 - Chương 1194. Điên Cuồng Tặng Đầu Người (6)

Chương 1194. Điên cuồng tặng đầu người (6) Chương 1194. Điên cuồng tặng đầu người (6)

Điên cuồng tặng đầu người (6)

Điều khiến cho bà lão càng thêm hài lòng là Ngụy Quân rõ ràng cũng đã xuôi xuôi theo Trần Già, nghi hoặc hỏi: "Lần này là cơ hội tốt nhất làm suy yếu Liên minh tu chân giả sao?"

"Không sai, Ngụy đại nhân biết ta chuẩn bị lấy danh nghĩa tông chủ Trường Sinh tông công khai ở Liên minh tu chân giả bên dựng một ngọn cờ công khai, tập hợp lại những tông môn tu hành có bất mãn với Liên minh tu chân giả."

Trong lòng Ngụy Quân khẽ rung động: "Ngươi muốn làm gì?"

"Tập hợp sức lực của mọi người cùng đàm phán điều kiện với Liên minh tu chân giả - cũng chính là Nguyên Minh Chủ, nâng cao đãi ngộ, cải cách quy củ trong Liên minh. Nếu Nguyên Minh Chủ không đáp ứng, vậy chúng ta liền rút khỏi Liên minh tu chân giả. Ngụy đại nhân, ngươi hẳn là biết điều này sẽ mang lại ảnh hưởng rất lớn cho Liên minh tu chân giả. Thành ý của Trường Sinh tông chúng ta đã đầy đủ như thế, hy vọng Ngụy đại nhân đừng có bức bách nữa, bằng không chúng ta sẽ chỉ trai cò đánh nhau, để ngư ông đắc lợi."

Ngụy Quân cười lạnh: "Trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi, loại tình huống này chỉ sẽ xuất hiện khi thực lực hai bên xêm xêm nhau mà thôi. Thế lực của Trường Sinh tông và Đại Càn là cùng một đẳng cấp sao? Nếu như Đại Càn thật sự muốn tiêu diệt Trường Sinh tông, thần hậu cũng không bảo vệ nổi."

Chỉ bàn về thực lực, Đại Càn đã đè bẹp được một tông môn bất kỳ trong Liên minh tu chân giả rồi.

Đương nhiên, nếu Liên minh tu chân giả tập hợp lại thì Đại Càn sẽ không phải là đối thủ.

Nhưng đối phó với một Trường Sinh tông nhỏ bé thì cũng chẳng phải vấn đề gì lớn.

Trần Già cứng rắn nói: "Nếu Ngụy đại nhân vẫn luôn giữ thái độ này, vậy không bàn nữa. Ta là tông chủ Trường Sinh tông, nhưng Trường Sinh tông chưa từng có tông chủ đầu hàng. Lúc này thân ta đang ở kinh thành, ta và tiền bối đương nhiên không có sức phản kháng, Ngụy đại nhân muốn giết thì giết. Nhưng nếu chúng ta chết rồi sẽ chỉ khiến hận thù của Trường Sinh tông đối với Đại Càn sâu thêm mà thôi, để cho Nguyên Minh Chủ tìm được cơ hội ly gián và lợi dụng. Đi con đường nào, kính mong Ngụy đại nhân tự mình cân nhắc."

Trần Già diễn một vị tông chủ tràn đầy trách nhiệm, gan dạ và cứng cỏi một cách rất tinh tế, khiến cho bà lão tự thấy hổ thẹn không bằng.

Trong lòng Ngụy Quân âm thầm tặng Trần Già một like, nhưng ngoài mặt lại tiếp tục cười khẩy, nói: "Ngươi đây là đang uy hiếp ta?"

Trần Già trầm giọng đáp: "Không dám, mong Ngụy đại nhân cũng tin tưởng thành ý của chúng ta."

Ngụy Quân thoáng trầm ngâm một lát, hắn còn đang suy nghĩ làm sao để thả cho Trường Sinh tông một bậc thang, kết quả bà lão lại chủ động mở miệng: "Trần Già, nói chuyện với Ngụy đại nhân đừng cứng nhắc như vậy, nên tôn trọng một tý."

Ngụy Quân: "…"

Trần Già lại bắt đầu lớn tiếng ho khan.

Giờ khắc này Trần Già thật sự rất mê mang.

Hắn nghĩ có lẽ mình mới chính là tông chủ của Trường Sinh tông, bà lão mới là nội gián ở Trường Sinh tông do Đại Càn cài vào.

Bởi vì ngay sau đó bà lão liền nói: "Bà già ta thấy Ngụy đại nhân nói mà nói rất có đạo lý. Trước kia Trường Sinh tông quả thật đã gây ra cho dân chúng Đại Càn rất nhiều thương tổn, đáng lý nên bồi thường. Nhưng lần này Trường Sinh tông cũng tổn thất nặng nề. Ngụy đại nhân, như vậy đi, trước tiên chúng ta ký kết một hiệp nghị, dựa theo thời hạn bồi hoàn hằng năm, ngươi cũng cho Trường Sinh tông một chút thời gian hoà hoãn."

Ngụy Quân: "…Được."

Trần Già cố gắng biện luận: "Tiền bối, không thể như vậy, Trường Sinh tông chúng ta…"

"Câm miệng, ta định đoạt hay ngươi định đoạt?" Bà lão vô cùng bá đạo ngăn lại lời phát biểu kế tiếp của Trần Già.

Ngụy Quân và Ma Quân đưa mắt nhìn nhau.

Mộng cô nương trợn mắt há hốc mồm.

Không phải bọn họ không hiểu, mà là thế giới này thay đổi quá nhanh.

"Ngụy đại nhân, mong ngươi hãy tin tưởng thành ý của Trường sinh tông, cũng thỉnh cầu Đại Càn nhất định phải đứng về phía Trường Sinh tông, ủng hộ chúng ta đối phó với họ Đinh, cũng chính là Nguyên Minh Chủ."

Bà lão cũng không có tặng mù quáng, cũng âm thầm uy hiếp Ngụy Quân một chút: "Bà già ta trước đó tỏ thái độ tồi như vậy là để thể hiện thành ý của ta. Nhưng mà thật ra Trường Sinh tông còn có con bài chưa lật. Yêu đình là đồng minh của Trường Sinh tông, sau lưng Trường Sinh tông có Yêu đình nâng đỡ, nếu như nhận được sự trợ giúp của Đại Càn nữa sẽ có sức mạnh ngang hàng ngang vế với Liên minh tu chân giả. Bà già ta tin đây cũng là cục diện mà Ngụy đại nhân ngươi chắc chắn muốn thấy."

Ngụy Quân: "…Ngươi đã thuyết phục được ta."

Toàn bộ ngươi đều biết hết rồi.

Ta còn có thể nói cái gì?

"Khi nào thì ký kết hiệp nghị?"

"Ngụy đại nhân phác thảo một cái đi, ta để Trần Già ký."

Trần Già: "Không, tiền bối, ta nghĩ rằng chúng ta vẫn nên…"

Bà lão lập tức liếc Trần Già một cái, khiến cho Trần Già nuốt hết toàn bộ những lời chực chờ nói ra trở lại trong bụng.

"Ta còn chưa có chết đâu, không coi lời của ta ra gì sao?" Bà lão lạnh nhạt nói.

Trần Già rưng rưng nước mắt, vô cùng uất ức nhưng vẫn bất đắc dĩ nói: "Tiền bối, ta sai rồi."

Cuộc trao đổi của hai người này hoàn toàn khiến cho bọn Ngụy Quân xem mà cạn lời.

Chờ bọn họ đi rồi, Ma Quân mới nói với Ngụy Quân: "Ngụy Quân, bà già đó là nội gián do ngươi sắp xếp à?"

Ngụy Quân: "Nói ra có thể ngươi không tin, Trần Già mới là nội gián ta sắp xếp."

Bình Luận (0)
Comment