“Bức cung” (5)
"Không chỉ mỗi Ma Quân, bao gồm cả Chu Phân Phương, Lục Khiêm… người sẵn lòng liều mình bảo vệ Ngụy Quân chắc chắn không ít. Nếu như Chúng ta muốn ra tay thì phải đánh từ trong ra, tuyệt đối không thể cho Ngụy Quân cơ hội phản kháng."
"Chúng ta cần đồng minh, bởi vì Ngụy đảng trước đây được Tiên hoàng dung túng, thật sự đã lớn mạnh quá nhanh rồi."
Trong điện Thanh Tâm, một người trung niên nào đó không muốn tiết lộ danh danh tính hắt xì một cái.
Day day cái mũi, hắn lựa chọn tiếp tục ngủ say.
Dị động trong Hoàng cung hắn còn không biết, cho nên bây giờ hắn vẫn còn bình tĩnh.
Mà tình hình bên trong hoàng tộc thì thảo luận đến khí thế ngất trời.
"Hợp tác với Nho gia đi, tuy kinh nghiệm nói cho chúng ta biết Nho gia là một con mãnh hổ, nhưng hiện tại chúng ta cũng chỉ có thể lùa hổ nuốt sói."
"Ủng hộ, quan trọng nhất vẫn là chủ trương chính trị của Ngụy Quân cũng đứng ở phía đối lập Nho gia, đi ngược lại giáo lý truyền thống của Nho gia. Rất nhiều Đại nho bao gồm Bán Thánh đều đang phản đối Ngụy Quân, ví dụ như Vương Hải."
"Chúng ta quả thật nên ràng buộc cùng với Nho gia, có sự trợ giúp của Nho gia, áp lực đến từ phía của Chu Phân Phương cơ bản có thể bị trừ khử. Hơn nữa Nho gia nội tình thâm hậu, chỉ cần chúng ta sẵn lòng bỏ ra một cái giá nhất định, Nho gia nói không chừng sẽ giúp chúng ta đối phó với Ma Quân."
"Chỉ có Nho gia e rằng còn chưa đủ. Lần trước khi Ngụy Quân đàm phán với thị nữ của thần hậu đã bóc lột lợi ích của Trường Sinh tông đến cực hạn, khiến Trường Sinh tông phải ký kết một điều ước nhục nhã tông môn. Lần đó nhục nhã vô cùng, Trường Sinh tông chắc chắn vẫn còn nhớ. Đại Càn và Liên minh tu chân giả là không có khả năng tái hợp tác rồi, nhưng chúng ta có thể lựa chọn hợp tác cùng Trường Sinh tông."
"Trường Sinh tông? Quả thật là một đối tượng hợp tác không tồi. Trước đó chúng ta cũng đã hợp tác với Trường Sinh tông rất vui vẻ mà."
"Tông chủ Trường Sinh tông - Trần Già cùng với Chu Phân Phương có thù giết sư. Chỉ cần chúng ta nguyện ý cho hắn tính mạng của Chu Phân Phương, hắn khẳng định sẽ sẵn lòng cùng chúng ta hợp tác."
"Chu Phân Phương là lão sư của Ngụy Quân, nhất định sẽ một lòng một dạ đứng về phía hắn. Thời điểm tất yếu, có thể vứt bỏ."
"Đồng ý."
"Yêu Đình thì sao? Muốn liên hệ với Yêu đình một chút hay không?"
"Hồ Vương là di nương của bệ hạ, cho nên Hồ Vương chắc chắn cũng muốn để cho bệ hạ độc chưởng triều cương. Chỉ cần có thể loại trừ Ngụy Quân, hoàng quyền khẳng định có thể sẽ được tăng cường, Hồ Vương nhất định cũng vui vẻ với điều đó. Cho nên, ta thấy có thể tìm kiếm sự trợ giúp của Hồ Vương một chút."
"Lão phu cũng đồng ý, không chỉ Hồ Vương, chuyện nhằm vào Ngụy Quân, Ưng Vương hẳn cũng sẽ không làm trở ngại. Ở trong mắt Ưng Vương, chúng ta và Ngụy Quân là nội đấu, bất luận ai thắng ai thua, thì đối với Yêu đình mà nói đều là chuyện tốt."
"Tốt, vậy chúng ta liền bắt tay làm một trận lớn."
"Đúng rồi, nghe nói Tiên hoàng đã tỉnh."
"Ta cũng đã nghe nói chuyện này, Tiên hoàng đã tỉnh, nhưng bị triều cục trước mặt dọa sợ, nên quyết định tiếp tục giả ngủ. Các vị, chúng ta cho nên trao đổi tin tức với Tiên hoàng không?"
Trong phòng lại lặng lẽ một hồi.
Một lát sau, một trưởng bối đức cao vọng trọng trong hoàng tộc đứng dậy phát biểu ý kiến: "Tiên hoàng. . . khiếm khuyết một chút lòng can đảm. Nếu như báo cho ngài ấy, ngược lại có thể sẽ hỏng việc, vẫn là thôi đi."
"Lão tổ tông nói rất đúng, tiên hoàng nếu đã thoái vị thì cứ để ngài ấy tiếp tục ngủ say đi. Chúng ta báo cho bệ hạ một chút là được."
"Vậy cứ làm thôi ý của lão tổ tông."
"Lần này, hoàng thất chúng ta muốn lấy lại vinh quang đã mất đi từ lâu."
Sau khi các thành viên Hoàng tộc thương nghị đã định, ai cũng đều dã tâm bừng bừng.
Dựa theo kế hoạch của bọn họ, bọn họ hoàn toàn không tưởng tượng đến khả năng mình sẽ thua.
Hiện tại mọi sự đã sẵn sàng, chỉ thiếu gió Đông.
Sứ giả bọn họ phái đi liên hệ với Yêu đình và Trường Sinh tông cũng dồn dập lên đường.
Có điều ở bên Trường Sinh tông, sứ giả hoàng tộc phái tới cũng không gặp được Trần Già.
Trần Già đã bị quân bộ mời đi.
Ở trong kế hoạch của Tô Lang Gia, cuộc tiến công lần này nhằm vào Liên minh tu chân giả là đánh chớp nhoáng, cũng là chiến tranh chính trị ủ mưu đã lâu.
Hắn hy vọng từ nay về sau, Liên minh tu chân giả cứ thế mà tan rã.
Lần này không phải đơn giản là công phá tổng bộ Liên minh tu chân giả.
Phải chia rẽ nội bộ Liên minh tu chân giả, cũng phải có người đứng ra làm đại ca đầu tàu.
Tông chủ Trường Sinh tông cũng rất thích hợp làm đại ca đầu tàu này.
Hơn nữa hiện tại Trường Sinh tông và Đại Càn quả thật có rất nhiều lợi ích chung, cho nên Tô Lang Gia mời Trần Già đến cùng tham dự lần hành động tập kích của quân bộ.
Đối với hành động lần này Trần Già cũng cực kỳ coi trọng, gần như là mang đến toàn bộ chiến lực quan trọng của Trường Sinh tông hỗ trợ cho mình.
Điều này trực tiếp dẫn đến sứ giả hoàng tộc căn bản không gặp được Trần Già ở Trường Sinh tông, ngược lại gặp được đám người phe phản đối bị Trần Già lạnh nhạt.
Đám người phe phản đối này đều không ủng hộ Trần Già thượng vị, mâu thuẫn với Trần Già cơ bản cũng đã hình thành, trước mắt hai bên không có dấu hiệu hóa giải.
Nghe thấy sứ giả nói hoàng tộc là muốn đến hợp tác cùng Trần Già, thay Quốc sư báo thù, phe phản đối lập tức ngửi được mùi khang khác.