Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1241 - Chương 1241. Lục Địa Đông Kịch Biến, Lão Đại Ca Tan Rã! (5)

Chương 1241. Lục địa Đông kịch biến, lão đại ca tan rã! (5) Chương 1241. Lục địa Đông kịch biến, lão đại ca tan rã! (5)

Lục địa Đông kịch biến, lão đại ca tan rã! (5)

Tô Lang Gia cũng rất kích động.

Nhưng ngược lại, năng lực khống chế cảm xúc của hắn rất tốt.

Bởi vì hắn biết, tuy trận chiến này đại cục đã định, nhưng mà Liên minh người tu chân vẫn còn đó.

Chiến tranh vẫn sẽ tiếp tục.

Lần này chỉ là xung đột leo thang, mà không phải chấm dứt xung đột.

Đúng lúc này, Lục Nguyên Hạo bỗng nhiên nhoáng cái xuất hiện ở trước mặt Tô Lang Gia, vẻ mặt có chút khẩn trương.

"Tô phó soái, bên kia có tin tức."

"Có tin tức?" Tô Lang Gia khẽ nhíu mày.

Lục Nguyên Hạo gật đầu nói: "Ty an toàn chúng ta vẫn luôn toàn lực theo dõi. Nguyên Minh Chủ đã nhận được tin tức người chúng ta phá hủy trận pháp truyền tống của bọn chúng, khiến cho chúng không thể trở về kịp thời. Trên đường cũng sẽ sắp xếp người chặn lại, sẽ không để cho chúng dễ dàng đột phá phòng tuyến. Nhưng ta nhiều nhất chỉ ngăn cản bọn chúng nhất thời, bên này chúng ta phải tốc chiến tốc thắng."

Tô Lang Gia mặt trầm như nước.

Trong kế hoạch của hắn, tình huống tốt nhất là đợi sau khi hắn hoàn toàn đánh hạ Liên minh người tu chân thì đám người tu hành đó mới nhận được tin tức.

Vì thế, ở khía cạnh phong tỏa tin tức và chiến tranh thông tin hắn đã đầu tư rất khủng.

Ty An toàn, Lục Phiến môn, quân bộ. . . rất nhiều bộ phận đều đồng thời hành động, toàn lực bảo đảm phong tỏa tin tức.

Nhưng rõ ràng là tin tức vẫn không thể phong toả được.

Thời gian chưa đến một ngày, đám người tu hành đó cũng đã nhận được tin tức.

Việc đã đến nước này, hắn chỉ có thể chấp nhận, cũng nhanh chóng điều chỉnh.

Trước kia khi đóng giữ ở Tây thành, Tô Lang Gia cũng từng lo lắng, ngộ nhỡ Liên minh người tu chân phản bội thì làm sao bây giờ.

Nhưng mà tình huống lúc ấy quá mức nguy cấp, hơn nữa quân bộ và Ngụy Quân đều tin tưởng thành ý của Liên minh người tu chân, hắn cũng lựa chọn tin tưởng.

Sự thật chứng minh, không có kế hoạch nào luôn luôn nguy hiểm cả.

Lần này, Tô Lang Gia đã rút ra được một bài học đầy đủ.

Trước đó hắn đã cân nhắc qua lỡ như đám người tu hành đó của Liên minh người tu chân kịp thời nhận được tin tức, trở lại viện trợ tổng bộ, vậy phải làm sao?

Vì thế hắn đã diễn tập.

"Lâm tướng quân."

"Có mạt tướng."

"Phương án số 7."

"Mạt tướng đã rõ."

Phương án số 7 là bộ kế hoạch tác chiến thứ bảy do Tô Lang Gia lập ra.

Kế hoạch cũng rất đơn giản:

Phát đại chiêu, khai vô song, không ngừng tử thương, bất phân địch ta.

Đương nhiên, bất phân địch ta là chỉ đệ tử của các môn phái vừa và nhỏ trong Liên minh người tu chân.

Quân đội Đại Càn kỷ luật nghiêm minh, sẽ không xuất hiện vấn đề.

Nhưng đối với người tu hành mà nói, bọn hắn đã quen chiến đấu đơn lẻ, muốn hoàn toàn tuân theo mệnh lệnh là điều không thể.

Đây là hai hệ thống tác chiến.

Ngay từ đầu Tô Lang Gia đã biết.

Nếu thời gian cho phép, hắn sẽ sẵn sàng nhân nhượng người tu hành của những môn phái vừa và nhỏ này, chậm rãi thu gặt Liên minh người tu chân người tu hành tính mạng.

Nhưng mà hiện tại đang trong thời gian gấp gáp.

Hắn không quản được nhiều như vậy.

Sau khi hắn hạ lệnh, có khá nhiều người tu hành của một số môn phái loại vừa nhỏ chưa rút lui kịp.

Nhưng lúc này, Tô Lang Gia cũng không lại cho bọn hắn thời gian.

"Nã pháo, hỏa lực bao phủ, không cần nương tay, bất kể tử thương."

"Tô Lang Gia, ngươi…"

Một trưởng lão Trường Sinh tông nhìn thấy còn có không ít đệ tử Trường Sinh tông chưa kịp rút lui, lại nghe thấy Tô Lang Gia hạ mệnh lệnh như thế, nháy mắt liền nổi giận.

Nhưng không đợi lão tức giận, Trần Già liền dằn lão xuống.

"Trong lúc chiến thời, phải nghe chỉ huy."

Giết môn đồ của mình, Trần Già cũng không thấy chút áp lực tâm lý nào cả.

Mà binh sĩ Đại Càn thì lại càng không có chút áp lực gì về việc này.

"Lục đại nhân, Trần tông chủ, chư vị, hãy cùng nhau xuất thủ, dùng đại chiêu uy lực lớn giải quyết trận chiến triệt để bằng tốc độ nhanh nhất. Bọn Nguyên Minh Chủ đã trở về cứu viện, chúng ta phải tranh thủ thời gian."

Nghe thấy Tô Lang Gia nói thế, tinh thần đám người cấp cao Trường Sinh tông cũng nghiêm nghị hẳn lên.

Vừa rồi bọn họ còn đang bảo tồn thực lực.

Lần này đã phát động toàn bộ hỏa lực.

Phương thức chiến đấu từ loại hình chiến sĩ cận chiến chuyển thành pháp sư trang bị.

Lửa đạn + đại chiêu, công kích không khác biệt, vũ khí cổ phối hợp với hệ thống tu hành có thể đánh ra hiệu quả như bom hạt nhân.

Một khắc sau, lực lượng phòng vệ của tổng bộ Liên minh người tu chân gần như đã không còn ai đứng được.

Tô Lang Gia tiếp tục hạ lệnh một cách rành mạch:

"Tiết tướng quân."

"Có mạt tướng."

"Ngươi dẫn bộ bổ đao, không cần để lại bất cứ người sống nào."

"Mạt tướng lĩnh mệnh."

"Lâm tướng quân."

"Có mạt tướng."

"Canh gác bên ngoài, trước khi chúng ta ra, tuyệt đối không cho phép người nào tiến vào nơi này."

"Mạt tướng lĩnh mệnh."

"Trần tông chủ, Dương thiếu hiệp, chúng ta đi đến bảo khố. Thời gian cấp bách, trước tiên Đại Càn lấy đi một nửa bảo vật, sau đó lập tức di tản ngay. Giữa các ngươi phân chia tài nguyên như thế nào, Đại Càn sẽ không tham dự."

Trần Già và Dương Hòe Cẩn nhìn nhau một cái.

Ánh mắt hai người đều có chút bất thiện.

Dương Hòe Cẩn vốn muốn giết Trần Già, hiện tại lại có xung đột ích lợi, mâu thuẫn càng thêm rõ ràng.

Nhưng hai người cũng biết tình huống hiện tại rất khẩn cấp, không có thời gian làm căng những vấn đề tầm thường này.

Bình Luận (0)
Comment