Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1257 - Chương 1257. Càn Đế Trí Tuệ Đại Dũng, Kẻ Trộm Lửa Tuệ Nhãn Thức Châu (1)

Chương 1257. Càn Đế Trí Tuệ Đại Dũng, Kẻ Trộm Lửa Tuệ Nhãn Thức Châu (1) Chương 1257. Càn Đế Trí Tuệ Đại Dũng, Kẻ Trộm Lửa Tuệ Nhãn Thức Châu (1)

Càn Đế Trí Tuệ Đại Dũng, Kẻ Trộm Lửa Tuệ Nhãn Thức Châu (1)

Nhóm tông lão hoàng thất tức hộc máu.

“Không lẽ tất cả các ngươi đều bị Thượng Quan Tinh Phong bám vào người sao?”

Ở phương xa Thượng Quan Tinh Phong hắt xì một cái.

Mà các trưởng lão của Trường Sinh tông khinh thường cười, trào phúng nói: “Ngươi nói không sai. Ngụy Quân đại nhân quả thật để cho Trường Sinh tông chúng ta nếm đau khổ, thì tính sao? Đây mới là người đáng giá được Trường Sinh tông chúng ta tôn kính. Ngươi xem thường chúng ta, chúng ta thua được. Trường Sinh tông chúng ta càng khinh thường sự nội tàn ngoại nhẫn của đám tiểu nhân các ngươi. Đại Càn nếu thật sự giao vào trong tay các ngươi, Trường Sinh tông cũng không thể mong đợi sự giúp đỡ của Đại Càn đối với chúng ta.”

Vài tên tông lão hoàng thất nghe đến đó, thực sự bị trưởng lão Trường Sinh tông làm cho hộc máu.

“Quả thực buồn cười.”

“Đồ điên, một đám điên.”

“Hảo tâm trở thành lòng lang dạ thú.”

Tông lão hoàng thất tủi thân và uất ức.

Nhưng trưởng lão Trường Sinh tông giải thích, nhưng thật ra để cho những người khác bình thường trở lại.

Ma Quân cảm kích nói: “Quỳ xuống là chó, ngay cả chủ nhân cũng khinh thường ngươi. Đứng là người, chẳng sợ bị kẻ địch tát cho một cái. Kẻ địch cũng tôn trọng năng lực của ngươi. Thật đúng là sự thật, đạo lý này từ xưa đến nay không hề sai.”

Ngụy Quân còn có thể nói cái gì?

Hắn trước kia chính là giáo huấn Càn Đế như vậy.

Nhưng hắn vạn vạn không nghĩ tới, mình đều đắc tội với Càn đế và Trường Sinh tông như vậy, bọn họ thế mà còn gắng chịu nhục để tới cứu mình.”

Cái này cũng quá tiện rồi.

Giờ khắc này, hắn rất đồng tình với nhóm tông lão hoàng thất.

Càng đồng tình chính mình.

Càn đế nghe đến vậy, mặt già cũng đỏ lên.

Hắn hoài nghi nghiêm trọng Trường Sinh tông là đang mắng mình.

Nhưng hắn rất nhanh đã nghĩ, hiện tại mình đã đứng về phía Ngụy Quân.

Cùng Trường Sinh tông là một lập trường.

Hơn nữa, trẫm biết là lấy đại cục làm trọng, cùng đám hủ lậu hoàng thất này không giống nhau.

Bọn họ thật là thiếu tầm nhìn, tự cắt đi cánh tay.

Trẫm lấy đại cục làm trọng, chịu nhục. Bản chất khác so với bọn họ.

Cho nên, trẫm không làm bạn với bọn họ.

Vào lúc này, ngoài hoàng cung cũng lục đục có động tác.

Thượng Quan thừa tướng và Lục Khiêm rất nhanh bắt đầu cầu kiến Thượng thư.

Đại hoàng tử nhìn thời gian, nói với nhóm tông lão hoàng thất: “Nho gia thực hiện lời hứa, nhưng cũng chỉ có Nho gia thực hiện hứa hẹn. Hơn nữa đã vô dụng. Thượng Quan Vân và Lục Khiêm đều đã đi đến rồi.”

“Không, hữu dụng, rất hữu dụng.”

Lại còn có thể có một minh hữu khác để dựa. Tông lão hoàng thất ngoài thất vọng ra, lại có vài phần cảm động khôn kể.

Thì ra không phải một mình bọn họ chiến đấu hăng hái.

Bọn họ còn có đồng đội kề vai chiến đấu.

“Hoàng Thượng, lão hủ hy vọng Hoàng Thượng có thể cảnh giác cao độ. Hôm nay cả triều văn võ này đều là Ngụy đảng. Hứa hẹn của chúng ta đối với Nho gia không thể đổi. Ngài phải trọng dụng Nho gia, nếu không, ngài thật sự sẽ trở thành người đơn độc.”

Kế hoạch hôm này đã hoàn toàn thất bại, điểm này nhóm tông lão đã nhận thức được.

Nhưng mà bọn họ muốn giữ lại một tia tôn nghiêm cuối cùng, cũng muốn vì minh hữu tranh thủ một đãi ngộ tốt.

Đại Hoàng tử nhìn nhìn đám lão gia hoả này, cuối cùng gật đầu đồng ý.

Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa.

Tuy lực lượng hoàng thất lúc này mai phục thất bại, nhưng thực lực của bọn họ chung quy là không thể khinh thường.

Lúc này đây khẳng định không thể nhổ cỏ tận gốc bọn họ.

Một khi đã như vậy, hắn muốn tận lực tranh thủ tín nhiệm của những người này.

Cứ như vậy, chờ thời điểm bọn hắn bày ra mai phục gây bất lợi với Ngụy Quân, hắn mới có được tin tức đúng lúc.

“Trẫm nhất ngôn cửu đỉnh, tự nhiên sẽ không thất ước với Nho gia. Nhưng các vị trưởng bối nhận lời cho Nho gia vị trí này, chi sợ rất khó thực hiện.” Đại hoàng tử lắc đầu nói.

Trong kế hoạch nguyên bản của nhóm tông lão hoàng thất, vị trí cấp cho Nho gia đều là vị trí Ngụy đảng hiện tại.

Trong đó không ít là người của Thượng Quan thừa tướng và Lục Khiêm.

Kết quả hiện tại Ngụy Quân không chết.

Khẳng định thực lực Ngụy đảng sẽ không bị suy yếu.

Vậy hứa hẹn cho Nho gia một vị trí, tự nhiên cũng không thể nào nói đến.

Nhóm tông lão hoàng thất cắn chặt răng kiên quyết nói: “Thật sự không được. Trước hết triệt hạ người của hoàng thất chúng ta, để cho người Nho gia thượng vị. Vô luận như thế nào, chúng ta cũng nhắn cho bên ngoài một cái quan niệm----Đại Càn chúng ta tuyệt đối không bạc đãi minh hữu.”

Nói tới đây, một gã tông lão hung hăng trừng mắt liếc nhìn trưởng lão Trường Sinh tông một cái rồi cười lạnh nói: “Các ngươi căn bản không hề biết mình đã bỏ lỡ một minh hữu đại khí cỡ nào.”

Trưởng lão Trường Sinh tông cười lạnh nói: “Ta chỉ biết là chúng ra đã bỏ lỡ một bằng hữu ngu xuẩn. Đối nội trọng quyền xuất kích, đối ngoại khúm núm, không làm được chuyện đại sự.”

“Nho gia phát triển, sẽ đánh vào mặt các ngươi.”

Tông lão hoàng thất cũng lười nói lời thừa với trưởng lão Trường Sinh tông.

Sự thật chứng minh tất cả.

Bọn họ sẽ hộ tống sự phát triển của Nho gia ở Đại Càn.

Bọn họ sẽ để mọi người nhìn thấy, hoàng thất ủng hộ minh hữu của mình như thế nào.

Thiên kim mua mã cốt.

Lúc này đây bọn họ rất chân thành.

Ngụy Quân hơi chút gật gật đầu.

Không sai, ý nghĩ này của nhóm tông lão hoàng thất là chính xác.

Hơn nữa đối với hắn cũng có lợi.

Bình Luận (0)
Comment