Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1266 - Chương 1266. Bắt Buộc Phải Chết, Vì Nước Hi Sinh Thân Mình! (2)

Chương 1266. Bắt Buộc Phải Chết, Vì Nước Hi Sinh Thân Mình! (2) Chương 1266. Bắt Buộc Phải Chết, Vì Nước Hi Sinh Thân Mình! (2)

Bắt Buộc Phải Chết, Vì Nước Hi Sinh Thân Mình! (2)

Chu Phân Phương giải thích nói: “Bởi vì Trần Già muốn giết ta, bao gồm muốn giết ngươi. Sau đó trưởng lão Trường Sinh tông liều mạng ngăn cản hắn, thậm chí răn dạy hắn, để cho hắn lấy đại cục làm trọng, không thể trong lúc này làm địch với Đại Càn chúng ta, thậm chí muốn chúng ta hóa thù thành bạn. Ngụy Quân lúc ấy ngươi không thấy vẻ mặt Trần Già. Không được, ta muốn cười.”

Chu Phân Phương nói xong, liền nhịn không được cười ra tiếng.

“Ngươi có biết thời điểm ta ở Trường Sinh tông, phải cố gắng bao nhiêu để nhịn cười không?” Chu Phân Phương nói tới đây, mười phần khâm phục: “Trần Già thật sự không dễ dàng. Ta biết trước kia nằm vùng rất nguy hiểm, hiện tại mới biết được nằm vùng phải nhịn cười. Khó, quá khó khăn.”

Ngụy Quân: “…”

Quả thật quá khó khăn.

Bản Thiên Đế chỉ là muốn chết.

Vì cái gì mà khó như vậy?

Đám trưởng lão Trường Sinh tông là có bệnh sao?

Các ngươi cứu ta để làm chi?

Ngụy Quân hận.

“Đám trưởng lão Trường Sinh tông, thật sự là mắt mù.”

“Quả thật mắt bị mù.” Chu Phân Phương mười phần tán đồng: “Nhưng bọn họ tuy mù, thực lực vẫn rất mạnh. Trần Già bị bọn họ làm mất hết quyền lực không hề có sức phản kháng. Ưu điểm là bọn hắn cực kỳ coi trọng ngươi. Không chỉ không muốn giết ngươi, còn muốn toàn lực bảo vệ ngươi.”

Ngụy Quân : “…”

Ngươi đừng nói nữa.

Trong lòng ta khó chịu.

“Trường Sinh tông hiện tại đã không có giá trị lợi dụng. Thời điểm chúng ta thu lưới, cũng nên để Trần Già trở về.” Ngụy Quân nói.

Nếu không thu lưới, bản Thiên Đế sớm muộn gì cũng bị đám nội quỷ Trường Sinh tông này làm tức chết.

Chu Phân Phương lắc đầu nói: “Trần Già nói ở phương diện này hắn có sắp xếp, trước tiên không vội. Chờ Long cung có kết quả rồi nói sau.”

Nói đến Long cung, Long cung đến.

Bạch Khuynh Tâm gõ vang cửa phòng, thanh âm cũng truyền vào.

“Ngụy Quân, bên kia Long cung có tin tức. Cơ Soái hắn…”

“Cơ Soái hắn làm sao rồi?”

Ngụy Quân mở cánh cửa phòng ra, bước trực tiếp ra ngoài, sắc mặt quan tâm hỏi.

Đừng thấy thuật dụng binh của Tô Lang Gia chưa chắc đã kém hơn Cơ Soái. Nhưng nhân vật số một của quân bộ Đại Càn trước mắt vẫn là Cơ Soái.

Tô Lang Gia không thiếu tài hoa, nhưng hắn thiếu uy vọng.

Mấy năm nay Đại Càn luôn nén cơn giận, quân bộ còn có thể đủ sức để chống đỡ là do Cơ Soái luôn chống chịu mọi áp lực ở trung tâm, chứ không phải dựa vào Tô Lang Gia.

Trên thực tế, vì lúc trước Tô Lang Gia từng cứu sống mẫu thân hắn nên mới liên minh với người tu tiên.

Ở quân bộ, uy vọng của hắn kém xa Cơ Soái.

Tô Lang Gia cần nhiều chiến công hơn mới có thể đuổi kịp được…

Cho nên Đại Càn hiện tại không thể không có Cơ Soái.

Chiến trường chung quy vẫn là thứ quyết định vận mệnh của một quốc gia.

Mà Cơ Soái chính là người có thể quyết định được thắng bại trên chiến trường.

Ngụy Quân đúng thật là đang rất lo lắng Cơ Soái xảy ra vấn đề gì.

“Cơ Soái gặp phải một tình huống khó giải quyết.”

Đến thời điểm này, sắc mặt Bạch Khuynh Tâm có chút cổ quái.

“Tình huống khó giải quyết?”

Ngụy Quân nhìn thấy vẻ mặt của Bạch Khuynh Tâm thì có chút yên tâm.

Thấy Bạch Khuynh Tâm như vậy, Cơ Soái không giống như đang xảy ra đại sự.

Dường như là đang gặp phải việc gì khó mà thôi.

Hắn đoán đã đúng.

Bạch Khuynh Tâm nói thầm thì: “Cơ Soái được lão Long Vương coi trọng.”

Ngụy Quân có chút bối rối.

“Được lão Long Vương coi trọng? Là ý gì?”

Bạch Khuynh Tâm: “Ý tứ trên mặt chữ.”

Ngụy Quân: “…”

Chu Phân Phương: “…”

Tất cả bọn họ đều cạn lời.

Chỉ có Ma Quân phụt cười ra tiếng.

“Tiểu Cơ không tệ nha. Lại có thể đả động đến phương tâm đó của lão gia hoả kia.”

“Lão gia hoả?”

“Phương tâm?”

Ngụy Quân và Bạch Khuynh Tâm chú ý đến hai điểm khác nhau.

Nhưng tất cả đều tò mò nhìn về phía Ma Quân.

Ma Quân nhún vai rồi bình tĩnh nói: “Long cung đó của lão Long Vương, năm đó cũng muốn ta đến ở rể.”

Ngụy Quân ho khan một tiếng thật lớn.

“Lão Long Vương… bảo ngươi ở rể… Tin tức này có sức nặng quá lớn, ngươi để cho ta từ từ suy nghĩ một chút.”

Ngụy Quân mất mười giây mới hiểu rõ được.

“Lão Long Vương là nữ?”

Hắn một mực nhận thức trong thầm lặng lão Long vương là nam.

Chuyện này không thể trách hắn.

Trong “Tây Du Ký” long vương bốn biển đều là nam.

Hắn cũng chưa bao giờ tiếp xúc với long vương trong thế giới này. Đương nhiên, đã mặc định lão long vương là nam.

Ma Quân giải thích nói: “Vốn là nam.”

Ngụy Quân kinh ngạc: “Nghe ý này của ngươi, hắn là từ nam biến thành nữ?”

Còn có chuyện như thế này ư?

Biểu tình của Ma Quân thể hiện rằng: Có.

“Thánh nhân Nho gia kia của các ngươi, quả nhiên rất không tầm thường.”

Ngụy Quân lập tức tiếp lời khen ngợi.

“Thánh nhân? Sao ta chưa từng nghe qua? Ta đọc trong sách, chỉ viết là Thánh nhân năm đó đi đến Long cung giảng đạo lý cho Long tộc.”

Đó là là chuyện ngày xửa ngày xưa ở trước kia rồi.

Long tộc ở nhân gian tàn phá bừa bãi.

Ở khắp nơi, mưa gió thất thường

Bởi vì mỗi một cá thể Long tộc cũng cực kỳ mạnh mẽ, đương nhiên sẽ khiến cho Long tộc nghĩ rằng mình cao quý hơn so với Nhân tộc.

Đám Long tộc sống đắc ý ở trong biển này, sau khi lên bờ thì khóc la om sòm.

Bọn họ cũng không thèm quan tâm đã tạo thành bao nhiêu tai ương cho nhân gian.

Chủng tộc khác nhau, khó có thể đồng cảm.

Về sau Thánh nhân xuất thế.

Sử sách có ghi lại, Thánh nhân đi một chuyến đến Long cung, giảng đạo lý Nho gia với Long vương một phen.

Từ đó về sau, Long tộc đã cực kỳ thành thật rồi.

Và cũng trở thành minh hữu lâu dài với Nhân tộc.

Bình Luận (0)
Comment