Bắt Buộc Phải Chết, Vì Nước Hi Sinh Thân Mình! (4)
“Uy hiếp Thánh nhân, chắc đây là chuyện hối tiếc nhất trong đời mà lão Long vương đã làm.”
“Ai cũng không ngờ, Thánh nhân cuối cùng không đánh chết lão long vương, mà là trực tiếp đánh vào giới tính nam của hắn, đánh hắn thành rồng cái.”
Hành động này, làm Chu Phân Phương sốc tròn một năm trời.
“Làm như thế nào?” Bạch Khuynh Tâm cũng choáng váng.
Chuyện này cũng quá trâu rồi.
Nho gia còn có năng lực này?
Ma Quân nhìn về phía Bạch Khuynh Tâm và Ngụy Quân: “Chuyện này ta cũng không rõ ràng, giống như Nho gia có một loại năng lực, cùng loại như tráo thật thành giả? Chỉ hươu bảo ngựa? Tam nhân hóa hổ?”
Ngụy Quân ho khan một chút rồi trào phúng nói: “Chừa cho Nho gia một chút mặt mũi.”
Bạch Khuynh Tâm níu mày nói: “Chuyện này trực tiếp liên quan đến quy tắc thay đổi sự thật. Thánh nhân Nho gia mạnh đến trình độ này?”
“Không nhất định là thay đổi sự thật.” Ngụy Quân nói.
Chu Phân Phương lúc này cũng hiểu rõ vấn đề, rồi gật đầu nói: “Đúng vậy, không nhất định là thay đổi sự thật. Chỉ cần Thánh nhân đều để cho mọi người cảm thấy là lão long vương là nữ, vậy thì hắn sẽ thành nữ.”
Ma Quân mở to hai mắt nhìn.
Con mẹ nó.
Thánh nhân còn tà ác hơn nàng.
Cái này còn không bằng Thánh nhân trực tiếp biến lão Long vương thành nữ.
“Đương nhiên còn có một loại giải thích.” Chu Phân Phương nói: “Thánh nhân để cho lão Long vương nghĩ là mình đã biến thành nữ, nhưng thật ra hắn vẫn là nam. Nhưng có lẽ lão Long vương đã bị mê hoặc.”
Ma Quân: “…Thánh nhân thật đáng sợ.”
“Đều là đoán thôi. Thánh nhân quả thật có bản lĩnh, hắn thật sự có thể biến đổi lão Long vương, cũng không phải là chuyện không có khả năng.” Ngụy Quân nói.
Người có thể từ hai bàn tay trắng xây dựng nên một hệ thống, đều là thiên tài tuyệt đỉnh.
Nếu Thánh nhân có thể thoát ra, thì tiền đồ của hắn là vô hạn.
Có một số tuyệt đỉnh thiên tài, nhưng thật ra là bị hoàn cảnh xung quanh trói buộc.
Giống như có một số người đạt được một trăm điểm, đó là bởi vì cao nhất chỉ có một trăm điểm.
Còn có người đạt được một trăm điểm, là vì bài thi chỉ xứng đạt một trăm điểm.
Tuy đều là một trăm điểm, nhưng mà căn bản hai người không cùng chung một cấp bậc.
Đối với Thánh nhân, Ngụy Quân cảm thấy hắn hơn Ma Quân một chút, tuy nhiên không thể dùng chiến lực để thể hiện được.
Đỉnh cao chiến lực của thế giới này cũng có cực hạn.
Ngụy Quân nhìn về phía Ma Quân có lẽ đã muốn đạt đến cực hạn.
Thánh nhân có mạnh mẽ thì cũng chỉ ở mức này.
Nhưng ở phương diện khác, không phải Thánh nhân cũng không có khả năng mạnh hơn Ma Quân.
Dù sao sự mạnh mẽ của Ma Quân vẫn là do thiên phú chủng tộc của nàng.
Mà sự mạnh mẽ của Thánh nhân, là thiên phú do hắn sáng tạo ra.
“Tin tức lão Long vương là nữ, hình như không bị bên ngoài biết được?” Ngụy Quân hỏi.
Ma Quân gật gật đầu: “Chuyện này đương nhiên, dù sao cũng không phải là chuyện vinh quang gì.”
“Ngươi và lão Long vương đã xảy ra chuyện gì? Ngụy Quân tò mò hỏi.
Ma Quân trào phúng nói: "Long tính bản ngân, nghe qua chưa?"
Ngụy Quân: “…Nghe qua rồi.”
Nhưng Thiên Đế biết tên tổ long kia.
Nhưng tổ long năm đó thiếu chút nữa bị Đạo Tổ hút khô rồi.
Từ đó, tổ long cũng suy tàn, không dám tiếp tục trăng hoa, sợ nếu trăng hoa lại gặp phải chuyện không may.
Lần đó, sở dĩ tổ long nhìn trúng Đạo tổ, ban đầu là vì tổ long để ý tới một mỹ nữ là nằm vùng của đạo tổ.
Sau đó. . .
Tổ long gặp hạn.
Từ đó về sau, người lãng tử trăng hoa nhất vạn giới chính là Thiên đế, khụ khụ.
Quay lại chuyện chính.
“Thời điểm lúc trước lão long vương là nam, cũng rất là trăng hoa. Biến thành nữ, cũng giống vậy. Có thể là Thánh nhân muốn biến hắn thành biến thái. Không biết là hắn phát bệnh gì, mà cũng muốn nạp ta vào hậu cung của hắn.”
“Và sau đó?”
“Ta đánh khuôn mặt hắn nở hoa.”
Ma Quân nhẹ nhàng nói bâng quơ.
Ngụy Quân dựng thẳng một ngón tay cái về phía Ma Quân.
Con mèo nhỏ uy vũ khí phách.
“Sau đó ta lại đánh hắn một lần nữa, hắn đành phải thành thật, cũng không dám gây chuyện với ta. Một lúc sau, ta cũng khiến hắn quên đi, không ngờ tới bây giờ hắn sắp chết, thế mà lại còn cái tâm tư này. Long tộc, chậc chậc… Thật sự là lợi hại.”
Lời cuối cùng của Ma Quân, hiển nhiên có chút kỳ quái.
Nghe Ma Quân nói như vậy, Ngụy Quân cũng bắt đầu bội phục lão long vương.
“Nếu nhớ không lầm, đại nạn của Lão long vương cũng sắp đến rồi. Con rồng sắp chết này vẫn còn đang nghĩ về điều này. Quả thật rồng già nhưng tâm không già.” Ngụy Quân cảm khái nói: “Thật đáng ngưỡng mộ. Tình hình cụ thể của Cơ Soái như nào?”
“Ta nhận được tin tức lão Long vương muốn thu nạp Cơ Soái. Hắn chỉ cần Cơ Soái nguyện ý vào hậu cung của hắn, hắn sẽ khiến cho Long cung ủng hộ Đại Càn.” Bạch Khuynh Tâm nói.
Ngụy Quân nhíu mày: “Điều kiện tốt như vậy sao? Cơ Soái có đáp ứng không?”
Bạch Khuynh Tâm không có gì để nói.
Ma Quân nghĩ nghĩ, tay phải nhoáng lên một cái. Ngay sau đó, một đạo thủy mạc xuất hiện ở trước mặt Ngụy Quân.
Hình ảnh lão Long vương trong trí nhớ của Ma Quân hiện ra.
Nếu sức mạnh của Ma Quân đạt được đến cấp độ này, hoàn toàn có thể làm được điều này.
Ngụy Quân thấy được bộ dáng của lão Long vương.
Chính là một con kim long năm vuốt bình thường.
Vảy là màu vàng kim.
Bình thường không có gì nổi bậc.
Ngụy Quân trào phúng nói: “Đây được tính là ngầu hoặc xinh đẹp ở Long tộc hay sao? Phương diện này ta cũng không hiểu được.”