Ngươi Đánh Của Ngươi Ta Đánh Của Ta (1)
Thượng Quan Thừa tướng ho nhẹ một tiếng, phụ họa Ngụy Quân nói: “Bổn tướng cho rằng, đối với Ngụy đại nhân là vậy. Trong những lúc phi thường, dùng những thủ đoạn phi thường. Cơ Soái vì Đại Càn làm vật hy sinh, dân chúng Đại Càn sẽ không quên hắn.”
Lục Khiêm buồn bã nói: “Nghĩ lại, còn không phải giống nhau? Tin tưởng Cơ Soái vì đại cục, khẳng định có thể làm chuyện có lợi nhất đối với Đại Càn.”
Ba người vậy mà đứng nói chuyện không cảm thấy đau lưng, cứ như vậy quyết định vận mệnh Cơ Soái.
Tin tức từ tiền tuyến truyền đến.
Cơ Soái một cước đá văng bàn văn kiện.
“Ba tên các ngươi cười hả hê. Nhất là cái tên Lục Khiêm kia. Hắn biết cái gì, hắn chính là một tên thái giám, còn nhắm mắt bảo là giống nhau? Có thể giống nhau hay sao?”
Sắc mặt Cơ Soái đỏ lên, không nén được cơn cuồng nộ trong lòng.
Tất cả những người khác đều đang nhịn cười.
Cơ Lăng Sương là nữ nhi của Cơ Soái, thân phận đặc biệt.
Những người khác không dám nói, thì nàng dám nói.
Ho nhẹ một tiếng, Cơ Lăng Sương mở miệng nói: “Cơ Soái, mạt tướng có chuyện.”
“Nói.”
“Mạt tướng nhận được thư Cơ phu nhân gửi.”
Tinh thần Cơ Soái rung lên: “Đọc đi.”
Cơ Lăng Sương lấy ra một phong thơ.
Nhìn thoáng qua Cơ Soái, Cơ Lăng Sương đọc lên: “Phu quân, chàng trước kia thường xuyên dạy thiếp thân, có nước mới có nhà. Làm quân nhân phải thủy chung với quốc gia, đưa lợi ích quốc gia lên trước, lợi ích cá nhân để lại phía sau. Thiếp thân chấp nhận.”
“Cho nên, thiếp thân nguyện cùng lão Long vương cung phụng một chồng.”
“Phu quân, chớ quên. Có nước rồi mới có nhà. Làm quân nhân, phải chung thủy với quốc gia, đem lợi ích của quốc gia đặt lên hàng đầu, lợi ích cá nhân để lại phía sau.”
Cơ Soái: ". . ."
Dần dần vỡ ra.
Hắn bận việc… Quân vụ, tự nhiên không có nhiều tinh lực đi trấn an phu nhân.
Hơn nữa Cơ Soái cũng không phải là một nam nhân tốt.
Cờ đỏ trong nhà không ngã, cờ bên ngoài rực rỡ tung bay mới thực sự là thứ hắn theo đuổi.
Cho nên, Cơ phu nhân đối với Cơ Soái quả thực rất có thành kiến.
Nhưng lúc trước, mỗi lần Cơ phu nhân bùng nổ, đều bị Cơ Soái xoa dịu bằng những lí do nghe có vẻ cao siêu.
Cơ phu nhân vì thế nhiều lần rùng mình với Cơ Soái.
Hiện tại, rốt cuộc cũng tìm được cơ hội trả thù.
Cơ Soái mệt mỏi.
“Phu nhân hồ đồ rồi.” Cơ Soái ngửa mặt lên trời thở dài.
“Cơ Soái hồ đồ.” Cơ Lăng Sương chắp tay nói: “Vì nước hy sinh thân mình. Đây là vinh quang lớn, đây cũng là do ngài dạy ta.”
Cơ Soái: “…”
Con gái là áo bông tri kỉ của phụ thân mà?
Áo bông nhỏ sao lại biến thành áo bông hở gió rồi?
Dù sao mình cũng nhiều con.
Đứa này không được thì bồi dưỡng một đứa khác.
Thời khắc này, Cơ Soái đau lòng cảm nhận được sự xa lánh của chúng bạn.
May thay ngay lúc này, Tô Lang Gia đứng dậy.
“Cơ Soái, mạt tướng có lời này.”
Cơ Soái thở phào nhẹ nhõm một hơi: “Mau nói.”
“Cơ Soái, mạt tướng cho rằng, ngài hẳn là nên đáp ứng yêu cầu của lão Long vương.”
Cơ Soái nổi giận.
"Ngay cả ngươi cũng xem ta là trò cười?"
Tô Lang Gia nghiêm túc nói: “Cơ Soái, ta không phải xem ngài là trò cười, cũng không phải để cho ngài vì nước mà hy sinh thân mình, mà là muốn mượn cơ hội lần này giải quyết phiền toái ở Long cung.”
Nghe thấy Tô Lang Gia nói như vậy, vẻ mặt Cơ Soái cũng nghiêm nghị hẳn lên.
"Ý của ngươi là. . ."
“Lão long vương là chủ long cung, ngài là nguyên soái của Đại Càn chúng ta. Nếu các ngài có thể hợp tác cùng với nhau, long cung tất nhiên sẽ dốc lòng phù trợ.”
“Chúng ta cũng còn không đánh mà thắng. Đó cũng là lí do tiến vào Long cung.”
“Cơ Soái, ta nghĩ nên noi theo Thánh nhân, giảng đạo lý với Long cung một lần.”
Cơ Soái tim đập thình thịch.
“Ngươi có chắc không?”
“Trong tầm bắn của đại pháo và binh lực khuynh quốc của Đại Càn. Sau đó, chúng ta lựa chọn huyết mạch của Tử công chúa, toàn lực ủng hộ bọn họ. Nếu bọn họ không đồng ý, chúng ta sẽ trực tiếp khoác long bào của bọn họ lên thân.”
Thanh âm của Tô Lang Gia rất lạnh lùng: “Chúng ta phải làm mọi thứ, để cho huyết mạch của Tử long công chúa phải chung thuyền với chúng ta. Nếu không bọn họ chỉ còn con đường chết. Đến lúc đó, bên ngoài có chúng ta, bên trong có nội quỷ. Nội ứng ngoại hợp, đại sự như mong đợi.”
Cơ Soái một giây cũng không có do dự, đã quyết đoán nói: “Được!”
Trong thời đại chiến hỏa, có kẻ địch mạnh từ phía Tây đến, có kiêu hùng làm loạn thế gian.
Đương nhiên cũng không thể thiếu tướng quân chiến trăm trận.
Thời đại phong vân cuồng nộ, luôn có thiên tướng nắm giữ thiên quân vạn mã, trước tiên khuấy động phong vân.
…
“Cơ Soái thật sự đáp ứng yêu cầu của lão Long vương sao?”
Ngụy Quân kinh ngạc.
Nhận được tin tức từ tiền tuyến Long cung truyền đến, Ngụy Quân không thể tin được vào hai mắt của mình.
“Không cần thiết. Thật sự không cần thiết. Vì nước mà hy sinh thân mình như vậy cũng hơi quá.”
Ngụy Quân vừa nói xong. Ma Quân liền trào phúng nói: “Lúc trước cũng không biết là ai đề nghị Cơ Trường Không vì nước mà hy sinh thân mình.”
Ngụy Quân ho nhẹ một tiếng, nghiêm mặt nói: “Đó là ta nói đùa.”
“Ta không thấy điều đó.”
Ma Quân bĩu môi, sau đó nhắc nhở Ngụy Quân: “Tiểu Cơ hẳn là có tính toán khác. Tốt nhất ngươi nên khuyên hắn đừng hành động thiếu suy nghĩ.”
“Nói như thế nào?”
Ngụy Quân đương nhiên cũng đoán được Cơ Trường Không cũng có tính toán khác.
Chẳng lẻ thực sự phải trâu già gặm cỏ già sao.
Cơ Soái cũng không có năng lực như vậy.