Từ Xưa Đến Nay May Mắn Của Giáo Binh Luôn Rất Thấp, Riêng Chỉ Triệu Vân Là Nghịch Thiên (2)
Dù vậy, trong lòng các trưởng lão của Trường Sinh tông vẫn luôn thấp thỏm.
Cho dù lúc đó Liên minh người tu chân đưa hết tinh nhuệ ra thì cũng không thể hạ được Trường Sinh tông.
Thiên Thi môn và Trường Sinh tông đều là tông môn nhất phẩm, thực lực không kém nhau bao nhiêu.
Hôm nay bọn họ chạy đến tấn công tổng đàn Thiên Thi môn, lực lượng lúc này so ra còn kém xa Liên minh người tu chân lúc đó.
Đương nhiên, Thiên Thi môn cũng rất khó có được một Thần hậu thị nữ.
Dù vậy, Thiên Thi môn vẫn không dễ đối phó.
Đầu tiên, cửa thứ nhất là thi trận Thiên Thi môn, đã rất khó vượt qua rồi.
Nửa canh giờ trước khi Triệu Vân xuất hiện, một đám trưởng lão của Trường Sinh tông cộng thêm Ưng vương và quân linh Đại Càn, tất cả đều hết đường xoay xở.
Trần Già bất đắc dĩ nói: “Đại trận hộ sơn của Thiên Thi môn là thi trận, tử khí cực kỳ nồng hậu. Nhân sĩ bình thường đi vào lập tức thành người chết. Trường Sinh môn chúng ta đã phái ba đệ tử tiến vào thử, hiện tại tất cả đều đã biến thành thi thể, trở thành chất dinh dưỡng của thi trận. Bản tông thật đau lòng.”
Đau lòng đến thiếu chút nữa là cười ra tiếng.
Trần Già tự nói trong lòng, nhất định phải nhịn xuống.
Hắn đang giả vờ phiền muộn.
Nhưng Ưng vương thật sự phiền muộn.
“Khi nãy bổn vương có cho một Ưng yêu đồng tộc bay lên không trung, muốn tìm sơ hở của thi trận từ trên cao, nhưng đã thất bại. Đồng tộc kia của bổn vương, cũng đã trở thành thi cốt, trở thành chất dinh dưỡng cho thi trận. Thiên Thi môn, quả là danh bất hư truyền.”
Đại tướng Đại Càn lĩnh binh cũng mang vẻ mặt nghiêm túc.
May thay hắn còn có thể bảo trì lý trí.
“Trần tông chủ, Ưng vương, không cần chán chường thất vọng. Thi trận mặc dù lợi hại, nhưng đây cũng là chuyện trong dự tính. Cũng may thi trận có uy lực như thế, cũng là chuyện tốt đối với chúng ta. Thi trận hoạt động tự động, hơn nữa không ngừng nghỉ. Cho nên nếu có ai tiến vào thi trận cũng sẽ không khiến cho Thiên Thi môn cảnh giác. Bọn họ chỉ biết là có chất dinh dưỡng để dưỡng thi trận mà thôi.”
“Chúng ta tuy tổn thất một ít người dò đường, nhưng vẫn chưa bị Thiên Thi môn phát giác. Đây cũng được xem là vạn hạnh trong bất hạnh rồi.”
Mỗi một đại trận hộ sơn của mỗi tông môn đều không giống nhau.
Đại trận hộ sơn của Kiếm các ẩn chứa kiếm khí, sát phạt vô song.
Đại trận hộ sơn của Thần Đao môn cũng có đao khí sắc bén phụ trách giết địch, sắc bén vô cùng.
Mà đại trận hộ sơn của Thiên Thi môn là thi trận, chính là tử khí nồng đậm, thi cốt khắp nơi.
Thiên sơn điểu phi tuyệt, vạn kính nhân tung diệt.
Trừ phi nắm giữ được thông đạo chính xác, nếu không tiến vào thi trận chỉ có một con đường chết.
Từ đó cũng chỉ có một kết cục là trở thành chất dinh dưỡng cho thi trận, gia tăng uy lực của thi trận.
Bởi vì ngày thường cũng sẽ có sinh linh tiến nhầm vào thi trận, ví dụ như chim, thú. Cho nên Thiên Thi môn cũng không thiết lập hệ thống báo nguy với thi trận. Trên thực tế cũng không nhất thiết phải bố trí.
Một đám hoạt tử nhân, dường như cũng không cần phải lo lắng chuyện này.
Cho nên thi trận là cửa ải khó khăn nhất.
Nhưng điểm ưu việt là tiến vào thi trận rất khó bị bại lộ.
Bọn họ có thể che dấu bản thân.
Chỉ là hôm nay bọn họ tới là để tấn công Thiên Thi môn, không phải để ẩn dấu tung tích.
Trần Già day day thái dương, nhìn về phía những người khác.
“Các vị, bên trong thi trận tràn ngập tử khí, chỉ có một sinh môn là thông đạo an toàn để tiến vào Thiên Thi tông. Nếu chúng ta có thể tìm được sinh môn của thi trận, là có thể như Thần binh giáng xuống, đánh Thiên Thi môn không kịp trở tay.”
“Nếu không được, chúng ta chỉ có thể sử dụng ngoại lực, mạnh mẽ phá trận thôi. Làm như vậy không phải không được, nhưng cái giá phải trả quá lớn. Hơn nữa chúng ta chỉ sợ sẽ phải lưỡng bại câu thương.”
“Biện pháp tốt nhất vẫn là tìm được sinh môn của thi trận. Chúng ta vẫn nên tận khả năng nghĩ biện pháp, tránh cho chưa tiến vào được Thiên Thi môn đã đại thương nguyên khí.”
Các trưởng lão phái phản đối của Trường Sinh môn châm chọc nói: “Tông chủ thật biết nói lời thừa thãi. Đạo lý ai cũng biết, nhưng làm thế nào tìm được sinh môn?”
“Ngô trưởng lão, nghe nói ngươi rất có nghiên cứu với Âm dương ngũ hành và trận pháp?”
Trần Già không ngừng cố gắng, muốn tiếp tục hố chết một trưởng lão Trường Sinh tông.
Nhưng Ngô trưởng lão của phái phản đối có chỉ số thông minh có hạn lại quyết đoán cự tuyệt.
“Ta hơi biết đến Âm dương ngũ hành, sinh tử luân phiên và trận pháp. Nhưng loại thi trận này là trận pháp cấp bậc Thần, ngươi có để ta nghiên cứu một ngàn năm, ta cũng không giải được.”
“Không phá giải được cũng phải làm.” Ưng vương lên tiếng nói: “Nếu mạnh mẽ công kích, chỉ sợ tổn thất sẽ càng lớn.”
“Ưng vương có ý gì?”
Ánh mắt Ưng vương lộ ra hung quang, nhìn về phía tướng lĩnh lãnh quân của Đại Càn: “Nếu thật sự không được thì phái binh sĩ Đại Càn dùng mạng dò đường.”
Đại tướng lĩnh binh của Đại Càn giận tím mặt: “Ưng vương, ngươi tìm chết.”
Ưng vương hừ lạnh một tiếng: “Các ngươi có nhiều người nhất, các ngươi không dò đường thì ai dò đường?”
Trần Già nhìn thoáng qua các trưởng lão của phái phản đối, cố ý nói: “Bản tông chủ cũng cho rằng, để các binh sĩ Đại Càn dò đường là tốt nhất.”
Vốn các trưởng lão phái phản đối cảm thấy không sao cả.
Nhưng nghe Trần Già không phản đối, bọn họ lập tức cảm thấy tỉnh táo tinh thần.