Bổ Đao Cuối Cùng Bị Đao Bổ (4)
Ở trước mặt Âu hoàng, vốn không có xác chết khó đối phó. Chỉ có khác nhau giữa vận khí tốt hay tốt hơn mà thôi.
Sau khi để Ưng vương thuận lợi chạy trốn, Triệu Vân rất nhanh phát hiện ra Trần Già đang bị thương.
Bên cạnh Trần Già còn có mấy trưởng lão Trường Sinh tông, quây xung quanh Trần Già.
Tuy trên người ai cũng đều có thương tích, nhưng khí thế thật không thể khinh thường.
Triệu Vân nheo mắt một chút.
Chính vào lúc này, Chu Phân Phương cũng đã chạy đến đây.
“Tử Long, có chuyện gì?”
Sau khi Triệu Vân nhìn thấy Chu Phân Phương, trong lòng thầm hạ quyết định.
Có một Bán thánh ở đây, cho dù bọn Nguyên Minh chủ đuổi theo đến. Nàng và Chu Phân Phương liên thủ, cũng có thể chạy thoát vòng vây.
Hơn nữa có Chu Phân Phương, nàng càng thêm yên tâm lớn mật giết Trần Già.
Một bên Triệu Vân bảo Chu Phân Phương đuổi theo mình, một bên nói tình huống cho Chu Phân Phương biết.
Vừa nghe Triệu Vân có ý định giết Trần Già, Chu Phân Phương đã nóng nảy.
Nàng biết thân phận của Trần Già.
Mà lúc này Trần Già đang bị trọng thương, Triệu Vân hạ quyết tâm bồi thêm một đao. Lấy vận khí nghịch thiên của Triệu Vân cùng với Tuỳ duyên thương pháp, Chu Phân Phương nghĩ Trần Già đại khái sẽ chết trên tay Triệu Vân.
Chuyện này tuyệt đối không được.
Trần Già chết trong tay kẻ địch, Chu Phân Phương cũng không chấp nhận được.
Huống chi là chết trên tay người một nhà.
Chu Phân Phương cắn chặt răng, nếu thật sự không được, cũng chỉ có thể nói ra thân phận thật sự của Trần Già cho Triệu Vân biết.
Cùng lắm thì sau này lại xoá đi ký ức của Triệu Vân là được.
Chu Phân Phương vừa định làm như vậy, ánh mắt đột nhiên ngưng trọng.
Triệu Vân cũng rất nhanh phản ứng lại.
“Lại có một trưởng lão Trường Sinh tông trốn thoát.”
Thời điểm các nàng phát hiện Lâm trưởng lão, Lâm trưởng lão cũng phát hiện các nàng.
Lâm trưởng lão nháy mắt mừng rỡ.
“Chu Tế tửu, Triệu tướng quân, gặp được các ngươi thực sự là quá tốt rồi. Ta và lão Lỗ được cứu rồi.”
Lâm trưởng lão nói xong câu đó, bên cạnh hắn liền xuất hiện thêm một trưởng lão của Trường Sinh tông. Đúng vậy, chính là Lỗ trưởng lão.
Vừa rồi Lỗ trưởng lão hiển nhiên được giấu trong không gian của pháp khí.
Triệu Vân nhìn thấy bọn họ, đang chuẩn bị ra tay thì đã bị Chu Phân Phương chụp bả vai, hơi lắc đầu.
“Tử Long, giới thiệu với ngươi một chút. Vị này là Lâm trưởng lão, vị này là Lỗ trưởng lão. Bọn họ đều từng cứu mạng Nguỵ Quân, cũng từng cứu mạng ta. Lần trước hoàng thất muốn giết Nguỵ Quân nên tìm Trường Sinh tông hợp tác, chính hai vị trưởng lão này kiên quyết phản đối, Trần Già mới không thể thực hiện được.”
“Thì ra là người một nhà.”
Triệu Vân bừng tỉnh đại ngộ.
Trường Sinh tông thế mà còn có trưởng lão thân với Đại Càn.
Nàng không rõ ràng hai bị trưởng lão này nghĩ gì.
Nhưng không quan trọng.
“Nếu đã là người một nhà, vậy không có việc gì. Lâm trưởng lão, Lỗ trưởng lão, các ngươi mau đi đi.”
Triệu Vân rất sảng khoái buông tha cho bọn họ.
Nhưng Lâm trưởng lão và Lỗ trưởng lão đều là người thông minh.
Bọn họ nhìn Triệu Vân và Chu Phân Phương, lại nhìn thoáng qua Trần Già đang chạy trốn ở phía trước. Rất nhanh đã đoán được tâm tư của Triệu Vân.
“Triệu tướng quân, ngươi muốn giết Trần Già?”
Triệu Vân nghĩ nghĩ, quyết định ăn ngay nói thật.
“Các ngươi thân với Đại Càn, vậy hẳn cũng muốn đối phó hắn. Một khi đã như vậy, ta giết chết Trần Già, các ngươi nhân cơ hội thượng vị, chẳng phải vừa hay sao?”
Chu Phân Phương trong lòng âm thầm kêu khổ.
Điều này thật sự rất không ổn.
Lâm trưởng lão và Lỗ trưởng lão đương nhiên rất vui mừng. Triệu Vân nguyện ý giúp bọn hắn, nhưng bọn hắn phải cự tuyệt lời đề nghị mười phần dụ hoặc này.
“Cảm tạ ý tốt của Triệu tướng quân. Nhưng Trường Sinh tông hiện tại đã không thể chịu đựng nổi sự rung chuyển khi mất đi tông chủ. Hơn nữa cũng không có người thay thế. Ta và lão Lỗ đều không có khả năng làm tông chủ.”
Lâm trưởng lão vẫn duy trì lý trí cơ bản.
Triệu Vân cau mày.
“Thật phiền toái, nói thẳng ra nhé. Trần Già, ta nhất định phải giết.”
Lâm trưởng lão có chút khó xử.
Chu Phân Phương còn khó xử hơn cả hắn.
Lúc này, Lỗ trưởng lão chủ động nói ra một đề nghị: “Triệu tướng quân, Đại Càn quả thực có lý do giết Trần Già. Nhưng mong tướng quân xem ở mặt mũi của ta và Lâm trưởng lão, tạm thời buông tha cho Trần Già một lần. Nếu Triệu tướng quân đặc biệt chán ghét Trần Già, có thể xuống tay với Đảng tông chủ bên người hắn.”
“Ý ngươi là cắt cánh chim của hắn?”Triệu Vân nghe hiểu lời Lỗ trưởng lão nói.
Lỗ trưởng lão khẽ cười: “Không sai, chỉ cần giết chết toàn bộ người trung với Trần Già. Trần Già sẽ trở thành đội quân một người, không có thủ hạ trợ giúp. Đến lúc đó, cho dù Trường Sinh tông có ra quyết định gì cũng không liên quan đến Trần Già. Hắn cũng không thể tiếp tục tạo thành uy hiếp đối với Đại Càn.”
Triệu Vân đối với chuyện này không mười phần hài lòng.
Nhưng nàng vẫn gật gật đầu, rồi nói: “Cũng là một biện pháp. Dù sao Trường Sinh tông vẫn là minh hữu của Đại Càn ta. Cũng không thể trực tiếp giết chết minh hữu được.”
Mặc dù có chút đáng tiếc, nhưng Triệu Vân vẫn lựa chọn tiếp nhận.
“Được, vậy giết chết những kẻ tử trung với Trần Già.”
Triệu Vân ra lệnh cho quân lính Đại Càn tạo thành một vòng vây, vây bọn Trần Già ở bên trong.
Sau đó Lỗ trưởng lão lại mở miệng, động tác làm cho Triệu Vân kinh ngạc cực độ.
Làm cho Chu Phân Phương không còn lời để nói.
Làm cho Trần Già vừa mừng vừa sợ.