Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1355 - Chương 1355. Chơi Nàng (1)

Chương 1355. Chơi nàng (1) Chương 1355. Chơi nàng (1)

Chơi nàng (1)

Ngụy Quân thậm chí còn không nhịn được nhắc nhở: “Cơ Soái, cơ hội tốt giết Hải Hậu như lần này, bỏ lỡ thực không có khả năng lại có.”

“Giết không chết.”

Ý tưởng và quan điểm của Cơ Soái Ngụy Quân thật không ngờ.

“Nếu có thể giết, ta khẳng định lựa chọn giết Hải Hậu trước, nhưng mà giết không chết.”

“Giết không chết?” Ngụy Quân nhíu mày: “Vì cái gì?”

“Tin tức xác thực, trên người Hải Hậu có thần khí Tây đại lục thủ hộ, là Tây đại lục thần minh ban thưởng cho.” Cơ Soái lắc lắc đầu, bất đắc dĩ nói: “ Trừ phi chúng ta có thể đánh ra thực lực của thần, bằng không căn bản không thể giết chết nàng, Trần Già còn có thể bị bại lộ. Không đáng.”

Dừng một chút, Cơ Soái lại nói: “Thêm nữa, dựa theo hiểu biết của ta đối với Hải Hậu, có lẽ nàng còn có con bài chưa lật mà chúng ta không biết. Gia tộc Úc kim hương là đệ nhất hào môn ở Tây đại lục, nàng là truyền nhân của gia tộc Úc kim hương, lại là thống soái tối cao của hải quân Tây đại lục, thậm chí được thần minh ưu ái. Đối phó với người như vậy, mặc dù chúng ta có đến trăm phần trăm nắm chắc, cũng không nhất định có thể thành công.”

Ngụy Quân còn có thể nói cái gì?

Lời nói này của Cơ Soái hiển nhiên lộ ra rất nhiều tin tức.

Đầu tiên, bên cạnh Hải Hậu có người của Cơ Soái.

Cơ Soái thậm chí đã biết Hải Hậu còn có con bài chưa lật.

Đương nhiên, cũng không có khả năng là Hải Hậu cố ý tiết lộ.

Tiếp theo, Cơ Soái đối với thế cục chỉnh thể của Tây đại lục mười phần hiểu biết.

Rất hiển nhiên, Cơ Soái nhằm vào Hải Hậu, bao gồm nhằm vào toàn bộ Tây đại lục, đều đã chuẩn bị đầy đủ.

Thậm chí còn có kế hoạch toàn diện.

Công tác chuẩn bị này, không có khả năng đột nhiên hoàn thành.

Ngụy Quân lặng lẽ một lát, sau đó nói với Cơ Soái: “Vậy như ngươi nói, Hải Hậu sớm muộn gì cũng bị giết.”

Hải Hậu đối với Đại Càn mà nói, chẳng khác nào tội phạm chiến tranh.

Binh sĩ Tây đại lục đầu hàng, có thể nộp vũ khí, đầu hàng không giết.

Hải Hậu… không được.

Tội phạm chiến tranh bắt buộc phải chết.

Cơ Soái gật đầu nói: “Đây là tự nhiên, nhưng cũng không cần quá lo lăng. Vô luận nàng có bao nhiêu con bài chưa lật, chỉ càna có thể đánh bại nàng trên chiến trường, đến cuối cùng nàng sẽ thua. Hơn nữa, đã có Trần Già ở đó, giữ lại Hải Hậu. Đối với chúng ta mà nói chưa chắc không phải là chuyện tốt. Còn có…”

Nói tới đây, Cơ Soái ngừng lại sắp xếp ngôn ngữ một chút, rồi tiếp tục nói: “Tuy nhiên, không biết là vì sao mà Yêu Hoàng lại sinh ra kiêng kị thậm chí là sát ý với Hải Hậu.”

Ngụy Quân gật gật đầu nói: “Ta cũng phát hiện rồi.”

Yêu Hoàng thậm chí phái yêu liên hệ Đại Càn, để cho Đại Càn phái người đi chặn giết Hải Hậu.

Cơ Soái cười nói: “Yêu Hoàng kia vị tất là kẻ địch của chúng ta. Nhưng mà giữ lại Hải Hậu, để cho Yêu Hoàng và nàng đối địch, tiến tới cùng Tây đại lục đối địch. Nếu chúng ta thật sự giết Hải Hậu, Yêu Hoàng liền có khả năng mất đi hứng thú, chúng ta cũng sẽ mất đi một cái cường viện. Mặt khác, Hải Hậu tồn tại cũng quyết định địa vị Hồ Vương ở Yêu Đình. Một đối thủ cường đại, luôn luôn quan trọng như cấp dưới có năng lực.”

Một đối thủ mạnh, luôn luôn quan trọng như cấp dưới có năng lực.

Ngụy Quân cẩn thận ngẫm nghĩ về những lời này của Cơ Soái, ánh mắt nhìn về Cơ Soái tràn ngập tán thưởng.

“Cơ Soái, ngươi dụng binh đánh trận, vị tất mạnh hơn so với quân thần trong truyền thuyết. Nhưng riêng ở phương diện làm quan chính trị, ngươi quả thật là ở đỉnh cao. Hơn nữa, ngươi sống thật sự rất rõ ràng.”

Phàm là Nhạc vương gia năm đó có một nửa thông suốt của Cơ Soái….nhắm chừng có thể làm Hoàn Nhan cấu hắn rồi.

Mặc dù xuất hiện một quân thần có đủ các thuộc tính quân sự không dễ dàng, nhưng trên lịch sử lại chưa từng đoạn tuyệt.

Nhưng nếu quân thần này còn có thể biết chính trị, biết lòng người, vậy thực sự đặc biệt khó có được.

Cơ Soái chính là loại khó có được này.

Ngụy Quân khen đều là lời nói trong lòng, cũng đều là lời nói thật.

Cơ Soái cảm thấy không tật xấu.

Chẳng qua…

Cơ Soái trào phúng nói: “Ngụy đại nhân ngươi khen ngợi ta, dùng loại ánh mắt trưởng bối nhìn vãn bối khen ngợi là có ý gì? Người không biết còn tưởng rằng bối phận ngươi cao hơn ta vài phần.”

Ngụy Quân trong lòng nói bối phận ta cao hơn ngươi đâu chỉ vài phần.

Nhưng không quan trọng.

“Ta đi nói với Trần Già, bên này quân sự hành động, liền cần Cơ Soái ngươi sắp xếp xem.”

“Yên tâm, ta sẽ để cho Hải Hậu đạt được mong muốn.” Cơ Soái nói.

Hắn nhắm là toàn cục, cho nên cũng không ngại nhất thời thất bại.

Đôi khi để cho kẻ địch thắng một ván, cho kẻ địch kiêu căng thêm, thường thường có thể làm nên nền móng cho sự thất bại cuối cùng của đối phương.

Chỉ là đạo lý này rất nhiều người biết, nhưng không có bao nhiêu người có thể vận dụng thực tiễn chính xác.

Cho nên đại đa số mọi người trên thế gian này chỉ có thể lý luận suông.

Chỉ có những người đặc biệt ưu tú, mới có phơi bày tài năng của mình trên chiến trường.

Hải Hậu cho rằng mình chính là người sau.

Dưới sự hộ tống của Trần Già, Hải Hậu thành công đến hậu phương.

Hơn nữa dưới sự nhắc nhở của nàng, quân đội Tây đại lục thành công ngăn cản được quân đội Đại Càn, để cho tính kế của Đại Càn hoàn toàn thất bại.

Sĩ khi Tây đại lục tăng vọt.

Mà Hải Hậu cũng bỏ qua sự buồn bực mà Yêu Hoàng làm ra,sau khi biết được chiến quả cất tiếng cười to.

Bình Luận (0)
Comment